HẬU CUNG THÁI NHI VIỆN - 6
Cập nhật lúc: 2025-09-23 04:25:37
Lượt xem: 2,429
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13
“Thục phi nương nương, xin , xin hãy xuất cung !”
Đêm hôm đó, trèo tường lẻn lãnh cung.
Mạnh mẽ ư?
Một chút cũng kiên cường nổi!
Thục phi nương nương vội đỡ dậy:
“Xảy chuyện gì?”
Ta lặng lẽ rơi lệ, từng chữ, từng câu kể rõ đầu đuôi sự việc.
“Thục phi tỷ tỷ, van tỷ, xuất cung ! A Dao cần tỷ... bọn đều cần tỷ!”
Ta rùng , run rẩy vì cơn gió lạnh.
Nơi lãnh cung , quả thật nơi sống nên ở.
Thế nhưng, mặc cho khẩn cầu đến , Thục phi vẫn lay chuyển.
Nàng nhẹ nhàng nắm lấy vai :
“Uyển Ninh, là , cũng cảm ơn chăm sóc A Dao bao năm nay. ... vẫn thể bước .”
“Vì chứ?”
Ta hiểu.
Thục phi đáp, chỉ lặng lẽ ngẩng đầu lên trời đầy .
“Bởi vì nơi khiến yên lòng. Cũng giúp bình an vô sự.”
Ta vẫn chẳng thể hiểu .
Toàn cung đều , năm đó Thục phi phế vì bi thương mất con, lỡ kinh động thánh nhan.
Ai cũng tưởng nàng hoàng thượng chán ghét bỏ rơi.
Chỉ , năm xưa hai từng tình thâm nghĩa trọng, ai sánh bằng.
Chỉ cần nàng , rời khỏi lãnh cung vốn chẳng chuyện khó.
Không mời Thục phi, chỉ đành tự mạnh mẽ lên.
Từ ngày đó, Hoàng thượng cách vài ngày đến điện Chiêu Hoa.
Quý phi cấm túc, Hoàng hậu thể yếu nhược, các phi tần khác cũng sủng ái.
Ta... hình như cũng trở thành một sủng phi.
A Dao còn chống đối như , còn điểm tâm, cung kính dâng lên Hoàng thượng:
“Phụ hoàng, nếm thử bánh do chúng con cùng ạ!”
Ánh mắt Hoàng thượng quét qua bọn trẻ, chậm rãi nếm thử bánh.
Sau khi xác nhận gì khác thường, vẻ nghi ngờ trong lòng mới tan biến, bắt đầu ăn một cách vui vẻ, còn khen ngợi:
“Không tồi! Xem A Dao của chúng khiếu trong việc bếp núc!”
“Các con cũng lười biếng nữa. Nghỉ ngơi đủ , cũng nên trở thư viện học hành!”
Ta vội đề nghị:
“Hai vị công chúa cũng nên cùng tới học, để học lễ nghi, hiểu đạo lý.”
Hoàng thượng gật đầu đồng ý.
Sau khi , A Dao hớn hở chạy tới khoe công:
“Uyển nương nương! Người xem A Dao ? Bánh hôm qua nhiều quá, hôm nay đều ăn hết !”
Ta đầu vài đứa nhỏ, gương mặt đứa nào cũng rạng rỡ kiêu hãnh.
Hôm qua quá nhiều bánh, ăn hết suýt nữa lãng phí, còn trách phạt các con.
Giờ thấy Hoàng thượng mang hết, bọn chúng như trút gánh nặng.
Bảo lúc nãy còn dặn ma ma gói sẵn cho hộp mang .
Ta nhịn bật :
“ là một lũ tiểu quỷ lanh lợi!”
A Dao và Thư nhi cũng theo các hoàng tử đến thư viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-cung-thai-nhi-vien/6.html.]
Con nhà học, cha chuẩn đủ điều, lo lắng yên.
Còn ...
Dựa khung cửa, nước mắt lưng tròng:
“Các con nhớ học cho , lời Thái phó, tan học nhớ nấu cơm cho Uyển nương nương nhé~”
A Dao đẩy phòng:
“Rồi , đừng nữa, chúng con đây! Uyển nương nương chắc mừng c.h.ế.t mất!”
Vân Diệp khoanh tay lưng, trầm gật đầu.
Vân Triết mắt đỏ hoe, lưu luyến nỡ rời, còn nữa .
Còn Thư nhi cầm tay xiên hồ lô mới , ăn toe toét.
Vân Diễn trịnh trọng hứa hẹn:
“Uyển nương nương yên tâm! Con sẽ chăm sóc cho các tỷ.”
Ừm—
Đáng mừng thật đấy.
14
Các hoàng tử học viện, sáng chiều về, đôi khi giữa trưa cũng trở về nghỉ.
Bọn trẻ tinh nghịch hết, điện Chiêu Hoa khôi phục vẻ yên tĩnh.
Ta cũng tránh khỏi cung vấn an Hoàng hậu mỗi sớm và tối.
Quý phi giải cấm túc, tất nhiên các phi tần châm chọc giễu cợt.
mỗi uất ức trở về, luôn canh nóng A Dao chuẩn , mấy đứa nhỏ thì kể chuyện , kẻ chạy nhảy gây náo loạn.
Hoàng thượng cũng thỉnh thoảng đến nghỉ ngơi, còn thường xuyên ban thưởng.
Người khi còn hỏi :
“Uyển Ninh, vì ngần năm nàng vẫn hài tử? Chẳng lẽ nàng sinh con cho trẫm?”
Ta luôn ôn hòa đáp :
“Sao thể? chuyện con cái thể cưỡng cầu, duyên ắt sẽ đến. Huống chi, thần A Dao và các con .”
Hoàng thượng gì, chỉ mỉm thật sâu.
Cuối năm đó, kinh thành đón trận tuyết đầu mùa.
Hoàng thượng xuất cung tế trời cầu phúc.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Hoàng hậu thể yếu, Quý phi phụ trách quản lý hậu cung, Hoàng thượng tùy ý chỉ định một phi tần theo cùng.
Trong điện Chiêu Hoa, bọn trẻ hiếm khi nghỉ ngơi, cả đám tụm bên bếp sưởi, nấu , nướng khoai, chia phe đánh trận tuyết rôm rả ngoài sân.
Ta nghiêng giường, chống cằm tuyết trắng ngoài hiên, dặn ma ma trông chừng đừng để bọn trẻ cảm lạnh.
Nhớ những năm , mùa đông trong điện Chiêu Hoa luôn tĩnh mịch lạnh lẽo đến ghê .
Thì , trẻ con... mới khiến nơi ấm áp đến .
Bất chợt, thấy đầu óc choáng váng, cúi xuống —
Không từ lúc nào, thấm đầy máu.
Đầu óc mê man, phản ứng chậm chạp.
Ma ma thấy, sợ đến mức hét lớn.
Bọn trẻ ngoài sân lập tức chạy .
Một phòng mùi máu, Tứ công chúa tuổi nhỏ sợ đến bật .
Ta vội đưa tay an ủi:
“Thư nhi đừng ... Uyển nương nương , thật đấy, mà...”
A Dao nắm c.h.ặ.t t.a.y :
“Uyển nương nương đừng sợ! Nhị và Tam cầu cứu Hoàng hậu và Quý phi ! Ngũ cũng gọi Thái y! Người nhất định sẽ !”
Đôi mắt A Dao đỏ hoe, trông như một con thỏ nhỏ.
Nghe nhắc tới Hoàng hậu và Quý phi, chợt bừng tỉnh—
“A Dao, Thư nhi… nếu Uyển nương nương xảy chuyện… các con nhất định sống , lời, ? Phải chăm sóc , các con là tỷ ruột thịt mà!”
Thư nhi nghiêm túc gật đầu.