HẬU CUNG THÁI NHI VIỆN - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-23 04:24:10
Lượt xem: 1,842

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

06

 

Nhị hoàng tử Lý Vân Diệp điềm đạm trầm , chẳng cần lo lắng.

 

Chỉ là, thường xuyên cãi vã với A Dao.

 

A Dao lớn hơn hai tuổi, cả vóc lẫn cân nặng đều nhỉnh hơn.

 

Hai đánh , kẻ tám lạng nửa cân.

 

Mãi đến , nàng bắt đầu yếu thế, đành dạy nàng tấn.

 

Từ đầu thu đến giữa đông, nàng ngày ngày kiên trì luyện tập.

 

Cuối cùng, Hoàng thượng đến.

 

Người thấy cảnh tượng ấm áp trong điện Chiêu Hoa giữa trời đông:

 

Lý Nguyệt Dao cầm nhánh gỗ vung vẩy như luyện kiếm;

 

Lý Vân Diệp bên cửa sổ sách luyện chữ;

 

Còn , đang nướng khoai bếp than.

 

Hoàng thượng thở dài:

“Uyển Ninh, nàng nuôi dạy hài tử .”

“Trẫm ban cho nàng thêm một đứa.”

 

Ta: *......*

 

Lại nửa năm nữa trôi qua.

 

Hoàng thượng bước điện Chiêu Hoa.

 

Mí mắt giật giật, trong lòng bỗng trào dâng điềm chẳng lành.

 

“Uyển Ninh, mấy đứa nhỏ nàng nuôi đều khá.”

“Ở đây còn hai đứa nữa.”

 

Ba năm, năm đứa trẻ.

 

Ta đành chịu trách nhiệm cho câu ba năm của .

 

Quả nhiên, hài tử chỉ thú vị hơn kiến...

 

Mà cũng... náo loạn hơn kiến gấp bội.

 

07

 

Ta rời khỏi điện phụ, định trở về phòng nghỉ ngơi thì...

 

Hoàng thượng bất ngờ giá lâm.

 

Người bước vội vã, ánh mắt quét một lượt khắp cung điện.

 

Giữa đôi mày vẫn còn sót vẻ lo âu và phiền muộn, dần dần lắng xuống.

 

“Trẫm điện Chiêu Hoa chuyện, đặc biệt đến xem.”

 

Ta đại khái cũng đoán nguyên do:

“Hoàng thượng cần lo lắng, chỉ là mấy đứa nhỏ nô đùa một chút, vẫn thể xử lý .”

 

Ánh mắt hoàng thượng rốt cuộc cũng dừng .

 

Đêm đầu hạ vẫn còn chút se lạnh, khỏi rùng .

 

Người chậm rãi bước đến, cởi áo khoác phủ lên vai .

 

“Những năm qua, nàng cực khổ . Ngày mai, trẫm sẽ phong nàng Tần.”

 

Ta chấn động, lòng đầy hoang mang.

 

cho cơ hội từ chối, kéo tay trong điện.

 

Lòng bất giác khẩn trương, theo bản năng đưa tay chạm vết sẹo nơi khóe mắt.

 

Ngay lúc , vạt áo ai đó nhẹ kéo.

 

Cúi mắt , từ khi nào, A Dao nắm lấy áo .

 

“Uyển nương nương, gặp ác mộng... xin qua xem giúp một chút!”

 

Tim khẽ run, lập tức buông tay hoàng thượng, vội vã chạy tới điện phụ.

 

Vừa bước , thấy Ngũ công chúa đang ngủ say sưa.

 

Quay đầu , ánh mắt chạm ánh mắt của A Dao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-cung-thai-nhi-vien/3.html.]

 

Trong đó là nỗi hoảng loạn từng .

 

Nàng rụt rè kéo tay , nhẹ giọng van nài:

“Uyển nương nương, đừng thị tẩm... đừng thị tẩm ? Một khi thị tẩm là sẽ những kẻ hại c.h.ế.t mất! A Dao chết... ...”

 

08

 

Tim chợt thắt , vội quỳ xuống ôm lấy nàng lòng.

 

“A Dao, bậy!”

 

Ta bảo ma ma đóng cửa , lúc mới yên tâm phần nào.

 

Gần đây liên tục hoàng tử đưa đến điện Chiêu Hoa, theo đó là các nha , ma ma cận, lời lọt ngoài tai vách mạch rừng, chẳng trách hoàng thượng đến nhanh như .

 

A Dao bật , khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt:

“A Dao bậy, mẫu phi con chính là vì phụ hoàng mà đánh lãnh cung! Là do bọn họ ghen tỵ với mẫu phi, con thích bọn họ! Con hận họ!”

 

Trong đôi mắt đỏ hoe , thấy... hận ý.

 

Ta ôm chặt nàng lòng, nhẹ giọng dỗ dành:

“Được , Uyển nương nương thị tẩm, thị tẩm... ?”

 

Khóc đến mệt, nàng mơ mơ màng màng chìm giấc ngủ.

 

Ta đặt nàng xuống giường, khỏi phòng thì bắt gặp một ánh mắt sâu thẳm nơi hành lang.

 

Ta vội cúi hành lễ:

“Hoàng thượng còn về nghỉ? Trời khuya , nên hồi cung dưỡng sức.”

 

Như ý thức, khẽ đưa tay vuốt qua vết sẹo nơi mi tâm, thuận thế cúi đầu.

 

Vết sẹo ở khóe mắt hiện rõ sót.

 

Ta , hoàng thượng thấy.

 

Chỉ khẽ thở dài:

“Uyển Ninh, mấy đứa nhỏ , thật khổ nàng. Trẫm... sẽ chọn ngày khác đến thăm nàng.”

 

Dứt lời, xoay rời .

 

Chờ tất cả đều rời khỏi, ma ma buông tiếng thở dài:

“Nương nương, ... thật đáng mà.”

 

Ta chứ.

 

Bằng năm trôi qua, vết sẹo sớm mờ nhạt, gần như chẳng còn thấy rõ.

 

Ta còn nhớ khi mới cung, hậu cung hoa mỹ rực rỡ, muôn vẻ giai nhân.

 

Có hoàng hậu giỏi vẽ tranh, quý phi múa như tiên, thục phi học rộng tài cao.

 

Còn các tần phi khác, ai cũng chỗ hơn .

 

Chỉ riêng , chẳng giỏi thứ gì – đến cả nữ công vốn là sở trường của nữ nhân, cũng vụng về.

 

Huống chi... còn mang khuyết điểm dung nhan.

 

Thế nhưng, hoàng hậu và hoàng thượng ngày càng bất hòa, quý phi vì ghen tuông mà thất sủng, đến cả thục phi cũng đánh lãnh cung.

 

Ta khẽ :

“Ma ma, bấy nhiêu năm sủng, chẳng chúng vẫn sống yên đấy thôi? Người xem, giờ nhiều con trẻ như , điện Chiêu Hoa chắc chắn sẽ càng thêm náo nhiệt!”

 

09

 

Quả thực là chuyện “náo nhiệt”.

 

Sáng sớm, Nhị hoàng tử Vân Diệp suýt nữa đánh với Ngũ hoàng tử Vân Diễn.

 

Vân Diệp định gắp món nào, thì Vân Diễn nhất định tranh một bước mà gắp mất.

 

Mấy như thế, khiến Vân Diệp tức đến mức suýt ném cả đũa, giận dữ trừng mắt:

“Ngươi cố tình ganh đua với ?”

 

Vân Diễn chớp chớp mắt, vô tội :

“Hoàng , hiểu.”

 

Thấy hai đứa sắp đánh , chỉ liếc một ánh mắt.

 

A Dao lập tức bê đĩa thức ăn .

 

“Ăn ăn ăn! Ai bảo cho các ngươi ăn chứ? Quy củ của điện Chiêu Hoa, tự tay thì mới ăn! Ai lao động, thì xứng cơm ăn!”

 

Rồi nàng lệnh:

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Hai đứa các ngươi, tự tiểu trù phòng mà nấu cơm !”

 

 

Loading...