Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gọi Hồn - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-08 00:32:58
Lượt xem: 567

1.

Khi tôi còn nhỏ, cha tôi lấy một con d.a.o làm bếp tự c.h.ặ.t đầu mình.

Người dân trong làng đều nói cha tôi gặp phải thứ gì đó.

Tuy nhiên người ch.ế.t rồi, nợ cũng được xóa, sau đó tôi và mẹ không gặp phải thứ gì không sạch sẽ nữa.

Nhưng chỉ vài năm sau, mẹ tôi nối bước cha tôi.

Một vị đại phu du hành thấy tôi đáng thương nên nhận tôi vào cửa.

Vị sư phụ này của tôi có vài phần năng lực, không chỉ y thuật giỏi mà còn biết một chút đạo pháp.

Khi mới vào cửa, tôi còn có một vị sư huynh tên là Thiết Thập Ngũ.

Khi ấy sư huynh bị người ta lừa đem ra chợ bán, chính là sư phụ cứu anh ấy về đây.

Đáng tiếc tôi và sư huynh còn chưa học được bao nhiêu thì sư phụ đã cưỡi hạc về trời, chỉ để lại cho chúng tôi một nửa cuốn sách y thuật và một nửa cuốn sách đạo thuật.

Chúng tôi bắt đầu đi du hành bốn phương, tôi bán thuốc còn sư huynh xem bói.

Lúc có tiền thì đi uống rượu, lúc không có tiền thì cùng nhau đi xin ăn.

Thoáng chốc đã bảy tám năm, trong khoảng thời gian này có một số chuyện khó mà tưởng tượng nổi xảy ra.

Có thể nói câu chuyện nguy hiểm nhất là quãng thời gian ở Nhị Đạo Bạch Hà.

Vào những ngày hè năm đó, anh em chúng tôi đang đi du hành ở một thị trấn gần Nhị Đạo Bạch Hà.

Thập Ngũ ngồi một mình trên chiếc ghế dài bên ngoài quán trà, đeo một cặp kính râm màu đen, giả vờ là một ông thầy mù xem tướng.

Thực chất là để ngắm mấy cô gái trong trấn, kiếm chút hời mà thôi.

Tôi ngồi trong quán uống trà, kể cho người dân thị trấn nghe câu chuyện du hành:

“Một người tên là Phạm Vô Cao, người còn lại tên là Tạ Tất An. Bọn họ muốn câu h.ồ.n đứa bé đó, còn hỏi tôi xem có đồng ý hay không!”

“Lúc ấy tôi cầm một đôi đũa, múc đầy nửa bát nước.”

“Tôi uống một ngụm to, âm phủ nghe lệnh, còn không nhanh chóng giữ linh h.ồ.n của đứa bé lại.”

“Các người đoán xem kế tiếp xảy ra chuyện gì?”

Tôi nhìn xung quanh, mọi người bàn tán ồn ào:

“Nhanh lên, ngài đừng úp úp mở mở nữa.”

Tôi đập bàn nói:

“Đôi đũa ấy dựng đứng rồi! Tôi đã bảo toàn được mạng sống của đứa bé đó!”

Mọi người lập tức hoan hô, tôi lấy mấy viên đan dược từ trong túi thuốc ra:

“Viên đan dược này…”

Còn chưa kịp rao bán, tôi đã nghe thấy Thập Ngũ hét lên ở bên ngoài:

“Trương hói, ra đây xem bệnh!”

2.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/goi-hon/chuong-1.html.]

“Xem bệnh cái quái gì? Sao không mua thuốc luôn đi…”

Tôi vừa mở miệng thì Thập Ngũ đã xông vào bịt miệng tôi lại.

Một người phụ nữ xinh đẹp bước vào sau Thập Ngũ, Thập Ngũ đưa tay định kéo mỹ nhân, nhưng cô ta rụt tay lại không để cho Thập Ngũ bắt được.

Nhìn thoáng qua, tôi lập tức hiểu được Thập Ngũ muốn làm gì.

Ngay lập tức tôi kéo Thập Ngũ vào sảnh trong:

“Chết tiệt, nhìn thấy đám phụ nữ thì không khống chế được à?”

Thập Ngũ nói đanh thép:

“Bà cố nội nhà mày, có phải ông đây muốn kiếm tiền mới đi xem tướng cho người ta đâu.”

Tôi trợn mắt nhìn Thập Ngũ:

“Đối với các quý bà thì chỉ xem bói chứ không xem tướng, một lần nửa đồng bạc, còn với các cô gái thì chỉ xem tướng chứ không xem bói, tất cả là do duyên phận, không tính tiền, có đúng không.”

“Vậy anh thu bà chị mà anh dẫn tới bao nhiêu tiền?”

Thập Ngũ thở dài nói, không những không thu tiền mà còn rước họa vào thân.

Vốn dĩ anh ta định xem tướng cho cô ta, sờ mó một chút rồi đi.

Kết quả lúc anh vừa nói đến đoạn “Dương nhận xung nhau không gây sát thương, ắt phải lên pháp trường. Sao Kiếp Sát bàn phùng tú tọa, ác q.u.ỷ án tử hình…”

Người phụ nữ xinh đẹp này lập tức ngồi phịch xuống, quỳ trước mặt Thiết Thập Ngũ.

Cô ta nói rằng mình đang gặp phải họa lớn, hy vọng thầy Thập Ngũ có thể cứu mạng cô ta.

Như vậy Thập Ngũ sợ bị bại lộ chỉ có thể tiếp tục giả thần giả q.u.ỷ, bấm tay tính toán:

“Tôi không cứu được mạng nhà cô, phải cần một vị cao nhân mới được.”

“Vị cao nhân này có thể cứu người từ trong tay sứ giả câu h.ồ.n, pháp lực vô cùng cao cường!”

Nói xong, anh ta dẫn mỹ nhân vào quán tìm tôi.

Tôi nhìn Thiết Thập Ngũ, đá một phát vào m.ô.n.g anh ta:

“Mẹ kiếp, ông đây không quan tâm đến chuyện vớ vẩn nhà anh nữa.”

Thiết Thập Ngũ chưa kịp cầu xin tôi thì bên ngoài đã vang lên một tiếng đập mạnh, tiến lại gần nghe thấy tiếng thùng thùng truyền tới.

Người phụ nữ xinh đẹp kia quỳ lạy về phía tôi rồi nói:

“Cầu xin thầy, cầu xin thầy hãy cứu tôi với!”

3.

“Mạch đập ổn định, nước da hồng hào, chị gái này, chị không bị gì cả.”

Lúc tôi đang nói, Thập Ngũ đưa mắt ra hiệu cho tôi.

Tôi đành phải thở dài:

“Tuy nhiên một số bệnh ẩn chứa bên trong các cơ quan nội tạng, chỉ bắt mạch không thôi thì rất khó phát hiện ra.”

“Ở đây tôi đang có một đơn thần dược, chị mang về dùng hai lần một ngày, sau nửa tháng đảm bảo sẽ tiêu trừ được bệnh ẩn trong người.”

Thập Ngũ nhanh chóng giơ ngón tay cái lên cho tôi ở phía dưới.

Loading...