Giữ lấy bình an - 1

Cập nhật lúc: 2025-04-16 13:29:25
Lượt xem: 376

GIỮ LẤY BÌNH AN [FULL]

 

 

Tác giả: Chưa rõ

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

Kết hôn bảy năm, chuẩn bị mang thai sáu năm, cuối cùng tôi cũng mang thai.

 

Tôi cầm que thử thai khẩn trương muốn nói với chồng, lời còn chưa ra khỏi miệng, đã nhận được một tờ đơn ly hôn.

 

"Ninh Ninh, chúng ta ly hôn đi. Chỉ Tô... đã mang thai sáu tháng rồi, là của anh."

 

Tựa như bị đánh một gậy vào đầu, câu nói "Em có thai rồi" bị chặn ở cổ họng, tôi không thể nói ra được nữa.

 

1

 

Tôi ngồi thẫn thờ trên sô pha, tay đút trong túi quần, những ngón tay vô thức cố bẻ cong que thử thai mà tôi chưa lấy ra.

 

Lâm Dục ngồi xuống bên cạnh tôi, lấy tay lau mặt: “Là anh có lỗi với em, nhưng anh thực sự bị dồn vào chân tường, tất cả mọi người đang thúc giục anh, anh thực sự mệt mỏi. Anh... cũng muốn có một đứa con của mình."

 

Sau khi tiêu hóa xong lời nói của Lâm Dục, tôi không khỏi mỉm cười cay đắng.

 

Từ khi Lâm Dục kết hôn, mẹ của Lâm Dục luôn không ngừng thúc giục Lâm Dục sinh con. Lâm Dục cũng muốn có con nên bắt đầu chuẩn bị cho việc mang thai, quá trình này kéo dài suốt sáu năm.

 

Lâm Dục đã đến bệnh viện vô số lần, trải qua vô số xét nghiệm, nhưng kết quả cuối cùng đều không có vấn đề gì cả. Tôi và Lâm Dục luôn được khuyên là hãy thả lỏng tâm tình, điều chỉnh tâm tạng tốt, sẽ có thôi.

 

Bây giờ, cuối cùng tôi cũng sắp được làm mẹ, còn Lâm Dục sắp trở thành cha của con người khác.

 

"Anh và Chỉ Tô quen nhau khi nào?" Tôi khàn khàn lên tiếng.

 

Tôi biết Chỉ Tô, là nghiên cứu sinh được Lâm Dục hướng dẫn.

 

Giáo sư trẻ tuổi có tài, dễ dàng thu hút được ánh mắt mập mờ của những cô gái trẻ ngưỡng mộ.

 

"Là một tai nạn, anh không ngờ, chỉ một lần cô ấy đã..."

 

Giọng nói của hắn trầm trầm, vẻ mặt cũng không dễ nhìn, giống như đây cũng không phải là một chuyện vui vẻ.

 

Hắn hít một hơi thật dài rồi thở ra một hơi nặng nề: "Có lẽ đây là số mệnh. Ninh Ninh, anh yêu em. Nhưng anh thực sự muốn có một đứa con."

 

Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác buồn nôn dữ dội, không biết là do phản ứng khi mang thai hay là do lời nói của Lâm Dục. Tôi lạnh lùng nói: "Lâm Dục, những lời này của anh thật sự khiến tôi khinh thường anh, cho dù anh nói ly hôn với tôi trước, còn để Chỉ Tô mang thai, tôi cũng sẽ không ghê tởm như vậy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/giu-lay-binh-an/1.html.]

Hai tay hắn đan vào nhau, cúi đầu vùi vào khuỷu tay, một lát sau lại ngẩng lên, hốc mắt phủ chút tơ máu.

 

"Ninh Ninh, đứa trẻ cần một người cha hợp pháp, anh không còn lựa chọn nào khác."

 

Tôi vừa định chửi thề thì điện thoại của Lâm Dục reo. Hắn kiên nhẫn lắng nghe một lúc rồi bình tĩnh nói: "Đừng lo, tôi sẽ đến sớm thôi."

 

Là điện thoại của Chỉ Tô.

 

Lâm Dục quay đầu nhìn tôi: "Em xem đơn ly hôn đi, có yêu cầu gì có thể thương lượng lại, bụng Chỉ Tô hơi không thoải mái, anh đi xem trước.”

 

Không đợi tôi trả lời, hắn lập tức rời khỏi nhà.

 

2

 

Mười hai giờ đêm, tôi nằm trên giường, không tài nào ngủ được. Tôi không khỏi nghĩ lại về sáu năm hôn nhân với Lâm Dục.

 

Vì tôi không thể thụ thai trong một thời gian dài nên mẹ hắn rất không hài lòng với tôi. Bà ta còn nói trước mặt tôi rằng bà ta muốn hắn ly hôn với tôi vì tôi là "con gà không biết đẻ trứng". Mối quan hệ giữa mẹ chồng và tôi đã vô cùng nhạt.

 

Lâm Dục vẫn luôn đứng về phía tôi, thậm chí không tiếc mua một căn nhà bên ngoài, để mẹ hắn rời xa cuộc sống của hai chúng ta.

 

Nhưng Lâm Dục cũng là một người con hiếu thảo. Cha hắn mất sớm, mẹ hắn một mình nuôi hắn lớn lên ở quê. Hắn không thể cắt đứt quan hệ với bà ta, nên dù tôi không đi, hắn vẫn thường xuyên về thăm mẹ.

 

Không biết từ lúc nào, mẹ hắn nhờ cô dì chú bác thúc giục hắn, sau đó thành nỗi ám ảnh của hắn, cho nên hắn thực sự đã có con với một người khác.

 

Đủ mọi sự kiện trong quá khứ hiện về trong tâm trí tôi, lòng tôi như thắt lại, tôi cảm thấy khó thở.

 

Chiếc đồng hồ trên tường vẫn tích tắc, tôi không biết mình đã ngủ thiếp đi lúc nào.

 

Sáng hôm sau, tôi ngạc nhiên khi thấy có vết m.á.u dưới người mình. Máu tràn vào đỉnh đầu, tôi hoảng loạn, lập tức đặt lịch hẹn trực tuyến và vội vã đến bệnh viện.

 

Đây là đứa con mà tôi đã phải rất vất vả mới có được. Cho dù vừa sinh ra đã không có cha, tôi cũng muốn sinh con ra một cách an toàn và dành cho con gấp đôi tình yêu thương.

 

3

 

Các bác sĩ nói rằng tôi có dấu hiệu sẩy thai, yêu cầu tôi xét nghiệm m.á.u để kiểm tra nồng độ HCG và progesterone.

 

Tôi cầm giấy chỉ định xét nghiệm máu, tâm tình nặng nề đi ra ngoài.

 

Lúc sắp đi thang cuốn để lên lầu, tôi nhìn thấy Lâm Dục và mẹ hắn, mỗi người một bên đỡ một người phụ nữ mang thai, là Chỉ Tô.

 

Lâm Dục ngẩng đầu nhìn tôi, sững sờ trong chớp mắt. Mẹ hắn nhìn thấy tôi, lại trợn trắng mắt lên trời: “Không đẻ trứng chính là không đẻ trứng, dù gặp bác sĩ thế nào, cũng không thể đẻ trứng.”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Lại là như vậy, hễ gặp mặt lại nói những lời độc ác.

 

 

Loading...