GIÓ VẪN THỔI TRONG THẾ GIỚI LỤI TÀN - Chap 4

Cập nhật lúc: 2025-08-13 15:51:03
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

 

Bầu trời vần vũ mây đen, căn nhà chẳng thể ở nữa, họ đành mang theo ít quần áo, theo về. là kiểu mà gọi là "trái tim Thánh Mẫu" cũng , là mềm lòng vô dụng cũng chẳng . Chỉ là, khi thể cứu hai mạng , cố tình bỏ mặc họ.

 

Họ khăng khăng đòi mang theo bao bột mì, giúp họ vác. Niệm Niệm thì đang ở cửa chơi với mấy chú vịt con.

 

bật máy tính lên, giờ chắc mạng vẫn còn. Quả nhiên, khắp nơi đang truyền tay những đoạn video xá* sống c ắ n , ăn t h ị t, giế* ... Ông cụ chằm chằm màn hình lâu mà gì, chắc cũng nghĩ đến tiếng kêu , liên hệ thể hiểu chuyện gì đang xảy .

 

sắp xếp cho hai ông bà ở căn phòng ngoài cùng bên , cách phòng một gian bếp và phòng khách.

 

“Niệm Niệm, con dẫn ông bà đến phòng của họ ?” Chuyện thế , cần thời gian để tiêu hóa.

 

Ông cụ chính là thôn trưởng ở đây. Ngày đầu tiên tới, chính ông là dẫn đường cho . Ông từng , nếu mở homestay ở đây thì thật tuyệt, bọn trẻ thể về quê lập nghiệp, cần tha hương khắp nơi nữa. Có tiền , thể xây trường học, mời thầy cô, tụi nhỏ cần đường núi hiểm trở đến trường, cũng chỉ vì học mà một đứa trẻ xa đến thế, cực đến thế.

 

Nghe mấy thợ , ông từng là lính, quân nhân trấn thủ biên giới, từ bỏ nghề lính để về quê Thôn trưởng. Vì , khi khác rời cả , ông vẫn cố chấp ở . Giờ ông cũng ngoài sáu mươi.

 

trứng hấp cho Niệm Niệm, nấu thêm ít bánh chẻo mang hai tô đến cho họ.

 

“Ăn chút , còn sống là còn sống tiếp mà.”

 

“Cô gái, đừng bận tâm đến bọn , cô ăn .” Giọng ông còn chút khí lực, trở nên khàn khàn mệt mỏi, ông như già cả chục tuổi chỉ trong một ngày.

 

Bên ngoài trời đen đến mức còn thấy rõ, lẽ sắp mưa . bế lũ gà vịt thỏ trong, nhốt phòng nhỏ bên trái. Mèo, chó, và Niệm Niệm cùng ở hành lang, xem kiến chuyển nhà.

 

Một tiếng sấm nổ vang khiến cả ba giật nảy . ôm lấy Niệm Niệm trở về bàn ăn, ba bóng dáng nhỏ phía cũng bưng chén đuổi theo sát nút.

 

Ăn xong bánh chẻo, Niệm Niệm uống thêm sữa nóng, ăn trứng hấp, thêm vài cái bánh chẻo nữa. ôm thằng bé ở cửa mưa, giống như chị từng ôm khi còn bé .

 

“Dì ơi, mưa to quá .” Bên ngoài mây đen như đè sập cả bầu trời.

 

“Ừ, mưa to thật. Có vẻ chúng sẽ ở trong nhà một thời gian .” Mèo cuộn tròn chân , chó nép bên . Người thương đều ở bên cạnh - chẳng gì hạnh phúc hơn thế.

 

Hai ông bà tự nhốt trong phòng. Buổi chiều khi ghé qua, căn phòng tối om, chẳng bật đèn, mùi t.h.u.ố.c lá vương vất khắp nơi, cơm canh mang đến cũng động tới.

 

“Còn sống thì cần sống tiếp mà!” thu bánh chẻo nguội, bằng một tô canh thịt dê nóng hổi.

 

Bánh chẻo nguội đem chiên , chia cho mèo và chó cùng ăn. Động vật vẫn là nhất - quá nhiều phiền muộn trong lòng.

 

5.

 

Sáng hôm , mưa nhỏ hơn một chút, nhưng ngày càng nhiều video xá* sống lan truyền mạng. Mọi dám khỏi nhà, xá* sống cũng càng lúc càng đông. Cứ thế , ở nhà thì sẽ chế* đói, mà ngoài thì liều một phen.

Kiếp , cũng từng liều một phen, và đánh đổi bằng chính mạng sống của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/gio-van-thoi-trong-the-gioi-lui-tan/chap-4.html.]

Chính phủ vẫn đang tích cực đối phó, bắt đầu sắp xếp nơi tránh nạn.

 

Ngày thứ ba, mưa vẫn dứt. Hai ông bà cụ đầu tiên chịu ăn một bát cơm, nấu mì gạo cho họ. Mùi vị cũng bình thường thôi, mà họ ăn liền hai bát, tinh thần cũng phấn chấn lên ít nhiều. Sau đó họ với rằng chuyển lên căn nhà cũ núi để sống. khuyên can, nhưng họ từ chối.

 

Họ , đó là căn nhà ban đầu của ba họ. Nếu con trai họ về, chắc chắn sẽ tới đó tìm. thể ngăn nữa, đành đồng ý để họ rời khi mưa tạnh. Họ về thu dọn chăn gối, xoong nồi. dùng điện dự trữ trong pin để hong khô chăn và quần áo giúp họ.

 

Họ bảo thể còn phiền thêm. Thật , cũng sống cùng họ - họ nhiều kinh nghiệm trồng trọt hơn nhiều. Hơn nữa, trong tận thế, một để trò chuyện cũng là một điều hiếm .

 

Mấy hôm nay, dì Liên dạy cách mì gạo, món mì chua cay ngon cực kỳ. Niệm Niệm thì chỉ thể ăn loại vị, chỉ cần ăn một miếng cay thôi là thằng bé uống cả một bình nước.

 

Đến ngày thứ mười của tận thế, mưa cuối cùng cũng dừng. Nước trong sân dâng đến tận bắp chân. Nghĩ đến đường núi trơn trượt, cố gắng giữ họ thêm ít ngày nữa. Chú Liên đến xem tình hình căn nhà núi, nhưng vì mưa kéo dài nhiều ngày, căn nhà bên đó thể ở nữa. Họ đành ở chỗ thêm một thời gian.

 

Sau mưa là nắng to. Mấy chùm nho trong sân vốn chín thì đều trận mưa cuốn trôi hết cả. mấy luống cải con trồng trong chậu thì nảy mầm. Gà vịt chế* mất vài con, may mà lũ heo thì vẫn nhởn nhơ chạy nhảy.

Trạm Én Đêm

 

Tuân theo nguyên tắc “ để tất cả trứng một giỏ”, chuyển lũ gà vịt sang cái chuồng nhỏ mới dựng tạm trong sân. Gà trống thì nhốt riêng một chuồng, phủ vải đen lên để nó khỏi gáy ầm ĩ, kéo khác tới.

 

Thỏ thì nuôi ở phòng chứa đồ, nơi nhiều ánh nắng, đặt quá nhiều thứ. Lũ heo vẫn nuôi trong căn phòng nhỏ như .

 

Gần đây chỉ lũ động vật béo lên mà ngay cả cũng tròn một vòng. Chú dì Liên vẫn quyết định chuyển về căn nhà núi. Có lẽ nơi thực sự quan trọng với họ, vì hai dành vài ngày sửa sang nhà cửa. cắt nửa tấm bạt chống nước đưa cho họ, còn lén bỏ thêm ít gạo, bột mì, dầu ăn chỗ họ mang theo. đưa thêm cả hạt giống, những thứ khác thì họ nhất quyết nhận thêm nữa.

 

mở cửa đường hầm dẫn núi cho họ. Trước khi , họ bảo sẽ thăm chúng .

 

Niệm Niệm nỡ chia tay. chuẩn sẵn thẻ nhớ chứa đầy tuồng cổ và mấy chương trình kể chuyện dân gian, lắp radio để tặng họ mang theo.

 

Niệm Niệm buồn, vì giờ chơi cùng bé chỉ còn mèo và chó.

 

Nhà nuôi một chú chó trầm tính, là một con Labrador lông trắng. Trước đây vì ăn quá nhiều, nghịch ngợm quá nên chủ vứt bỏ, nhặt về nuôi. Sau khi tìm chủ, cũng nhận nó nữa, thế là giữ nuôi luôn. Từ đó nó ngoan hơn hẳn, cả ngày tỏ trầm lặng như một ông chú già. thể cảm nhận quý Niệm Niệm. Niệm Niệm là nó theo đó, Niệm Niệm leo trèo là nó thấp thở dài như chuẩn đỡ thằng bé rơi xuống bất cứ lúc nào.

 

“Niệm Niệm bảo bối, hôm nay ăn bánh kem nhỏ ? Dì bánh kem mật ong cho con nha?”

 

“Vậy thể chia cho Đông Đông một cái ?”

 

Đông Đông là ai thế?

 

“Đông Đông là ai ?”

 

“Là cún cưng á.”

 

Ra là đặt tên cho con ch.ó .

 

“Thế còn mèo thì ?”

 

“Con hai con mèo. Con một con đầu lông vàng, gọi là Nam Nam. Còn con mập ú thì gọi là Tiểu Quân.”

Loading...