Giả Vờ 1 - Chương 4.4
Cập nhật lúc: 2024-11-23 11:12:28
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ thật ngốc quá!
Một lúc Ôn Hữu Đào cạnh cô, sắc mặt Ôn Nam Tịch lạnh lùng. Tại buổi họp phụ , chủ nhiệm lớp lên sân khấu khen ngợi Ôn Nam Tịch tiến bộ nhanh chóng, kể thứ hạng định, tất cả các môn học đều tiến bộ vượt bậc. Ôn Hữu Đào , cũng chỉ liếc cô một cái.
Khi đến lượt khen ngợi Nhan Khả, ông và giơ ngón tay cái lên với Nhan Khả, cô rạng rỡ. Ngu Viện Viện thậm chí còn giơ tay vuốt tóc con gái, trong mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
Ôn Nam Tịch ngừng dùng đầu ngón tay bấm trang sách.
May mắn cuộc họp phụ như tra tấn cũng đến lúc kết thúc. Khi cô đến cổng trường Ôn Hữu Đào vẫn ngừng răn dạy, rằng nếu cô đổi gia sư thì học tập chăm chỉ, lãng phí tiền bạc, còn hỏi, “Con và Nhan Khả mối quan hệ đúng ?”
Ôn Nam Tịch nắm lấy quai cặp của , : “Không lắm.”
“Bố nghĩ vấn đề ở chính con đó. Nhan Khả với con, con cứ lạnh như băng. Bạn đắc tội gì với con ? Con như giống y hệt một đứa giáo dục , !” Sắc mặt Ôn Hữu Đào lạnh lùng.
Ôn Nam Tịch cắn chặt răng, im lặng.
Hai bố con vốn hợp , nửa câu cũng ngại nhiều, ngoài cổng trường một đoạn, Ôn Hữu Đào một cuộc điện thoại, công trình của ông xảy chút vấn đề ông liền đón xe rời để cô tự bộ về nhà.
Ôn Nam Tịch thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy khí thật trong lành, cô ngẩng đầu lên phát hiện trong con ngõ nhỏ Nam An ẩn giấu nhiều cửa hàng, dựng lên chuyên để phục vụ cho đối tượng học sinh, lúc một quán Internet tên là “Vẫn ” xuất hiện ngay mặt Ôn Nam Tịch.
Quán internet đèn đuốc sáng trưng, hoạt động nhộn nhịp.
Ôn Nam Tịch vài giây, giằng co trong lòng một lúc bước . Cô bước đến quầy tính tiền để xem giá, nhưng qua khóe mắt thấy một nam sinh ở hàng ghế ngay lối quán, lưng về phía . Cậu mặc đồng phục của trường phổ thông 1. Bàn tay với những khớp xương rõ ràng đang cầm con chuột và di chuyển, chiếc tai màu đen đặt cổ. Khuôn mặt của ẩn hiện, quai hàm rõ ràng.
Tim Ôn Nam Tịch đập thình thịch, cô một hồi lâu, thấy giao diện màn hình của mấy chủ đề, thỉnh thoảng thoát ngoài, chơi một ván b.ắ.n súng.
“Em gái, thuê máy ?” Anh quản lý tiệm kêu cô hỏi.
Ôn Nam Tịch hồn, về phía quầy tính tiền, đó về phía hộp đựng, “Cho em một tô mỳ gói, nhân tiện, em thuê máy, ở…”
Cô chỉ về vị trí bên cạnh chỗ Phó Diên đang : “Máy 6.”
“Được.” Anh quản lý liếc về phía chỗ của Phó Diên, mỉm đầy ẩn ý, đưa thẻ cho Ôn Nam Tịch, đó cho cô một bát mì ăn liền đưa cho cô. Ôn Nam Tịch nhận lấy bát mì nóng, bước đến máy 6. Người con trai ở máy 5 vẫn đang chằm chằm màn hình máy tính mà nhúc nhích, đầu ngón tay chống cằm.
Ôn Nam Tịch xuống, mùi mì ăn liền xộc mũi, mơ hồ bay về phía Phó Diên. Cậu đầu sang bên cạnh, Ôn Nam Tịch bật máy tính lên, màn hình sáng lên, cô cầm nĩa bắt đầu ăn mì gói, mái tóc xoăn dán mặt, làn da cô trắng như ngọc, thể thấy rõ cả lông tơ. Phó Diên cô vài giây thu hồi tầm mắt, tiếp tục gõ bàn phím bằng đầu ngón tay thon dài, giải quyết mấy bài tập màn hình một cách chán nản.
Lông mi Ôn Nam Tịch dường như cong lên vì nóng, cô liếc màn hình của .
Ở nhà chỉ Ôn Hữu Đào mới thể sử dụng máy tính, cô cũng là thể giải đề máy tính, hình như nhiều loại câu hỏi nên chằm chằm lâu. Mì ăn liền nĩa, thỉnh thoảng cô ăn một miếng.
Phó Diên nhẹ nhàng di chuột, cô gái bên cạnh đang dán mắt màn hình của , đương nhiên nhưng gì mà chỉ việc của , đúng lúc cô đang xem đến thất thần thì ấn đầu ngón tay một cái… Mọi thứ màn hình trở thành trang giao diện của trò chơi b.ắ.n súng.
Ôn Nam Tịch sửng sốt, trong miệng vẫn ngậm mì. Sợi mì ngậm lắc lư, cô dừng vài giây mặt , cúi đầu ăn nốt sợi mì.
Phó Diên liếc cảnh tượng qua khóe mắt, cong môi, thu hồi tầm mắt, tập trung màn hình. Ôn Nam Tịch ăn mì sặc ho vài tiếng, trong tay di chuyển con chuột, màn hình xuất hiện nhiều biểu tượng, cô bấm trang web, tìm kiếm bài hát của Châu Kiệt Luân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/gia-vo-1/chuong-4-4.html.]
Một bản nhạc “Sunny Day” vang lên, cô mò mẫm đeo tai bấm phát nhạc.
Trong tai nhạc phát , thỉnh thoảng cô sẽ liếc màn hình bên cạnh, phát hiện mở bất kỳ trang câu hỏi nào nữa mà chỉ đang chơi game.
Cô vứt cốc mì ăn liền . Ôn Du gửi tin nhắn tới.
[Ôn Du: Cuộc họp phụ kết thúc ?]
Ôn Nam Tịch chút chột , suy nghĩ một lúc trả lời: [Cuộc họp kết thúc, bố đến công ty, con và Nguyên Thư ăn tối ở bên ngoài, con quên với .]
[Ôn Du: Con ở cùng Nguyên Thư ? Vậy thì , , ăn xong thì về nhé.]
Ôn Nam Tịch trả lời một câu “”.
Sau đó lấy bài kiểm tra trong cặp , định bài tập trong khi nhạc, cô. nghiêm túc, khi ngẩng đầu lên nam sinh ở ghế 5 rời .
Trên màn hình máy tính khóa mật khẩu, giao diện cũng khác, chủ yếu là màu đen.
Ôn Nam Tịch dừng , máy tính của , đó là một giao diện Internet quy chuẩn. Cô thấy quản lý tới dọn dẹp, liền ngước mắt lên hỏi: “Sao máy khác với những máy khác ạ?”
Anh quản lý cất giẻ lau , mỉm cô : “Em đoán xem.”
Ôn Nam Tịch do dự: “Chẳng lẽ cái chỉ dành cho ?”
“Gần như là , em gái.” Sau khi quản lý ở quầy lễ tân xong thì rời . Ôn Nam Tịch sửng sốt một chút, thời gian cũng sắp hết, cô thu dọn bài tập tắt máy tính, trả thẻ.
–
–
Trên đường về nhà, điện thoại của Ôn Nam Tịch thể Internet, cô bấm , vô tình lướt qua vòng bạn bè, thấy tin nhắn Nhan Khả đăng.
Cô mặc váy đồng phục học sinh, cũng về nhà mà xách cặp học và giơ điện thoại di động lên để chụp ảnh. Phía hình ảnh hai nam sinh, trong đó một đeo đồng hồ màu đen chụp ảnh cổ tay, Nhan Khả ống kính “a” một tiếng, ánh sáng mờ mịt nhưng khí chất.
Chiếc đồng hồ màu đen đó hình như cô từng thấy nó đây.
Chu Na Na ở khu bình luận: Khả Khả, đó là Phó Diên ?
Nhan Khả trả lời: Phải.
Chu Na Na: Ồ ồ ồ, gần đây hai thường xuyên ở cùng ?
Nhan Khả: Cũng gần như thế, tớ với sẽ ô tô về, tình cờ cùng đường về với họ.
Chu Na Na: Tuyệt vời.