Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giả Vờ 1 - Chương 14.1

Cập nhật lúc: 2024-11-23 11:25:26
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Nam Tịch sửng sốt một giây, đó mặt đỏ bừng, cô đặt bút của xuống, dùng khăn giấy lau qua, Phó Diên một bên mặt cô, một bên lỗ tai đỏ bừng. Trong lòng Ôn Nam Tịch cũng chút tăng tốc, cô nắm chặt cây bút của , nghĩ thầm thể cắn nó nữa. Hai cạnh , giảng cho cô về những câu hỏi mà giáo viên đưa .

Chiếc điện thoại di động của đặt bàn reo lên liên tục.

Tất cả đều là tin nhắn WeChat, bao gồm cả tin nhắn WeChat từ Nhan Khả.

Giải đề thể khiến quên những chuyện thoải mái đó, ít nhất khi Ôn Nam Tịch rời khỏi căn cứ bí mật của Phó Diên thì tâm trạng hơn nhiều, Phó Diên đưa cô đến trạm xe buýt, thời tiết lạnh, cô cho hai tay trong áo khoác, run run. Thấy , Phó Diên cởi áo khoác, từ phía khoác lên vai cô.

Ôn Nam Tịch sửng sốt, giơ tay gấp áo khoác : “Cậu lạnh .”

Cậu quần áo, bêb trong là áo khoác mũ trùm đầu, đen như mực, lắc đầu: “Không lạnh.”

Cả hai cùng bộ đến trạm xe buýt, đó đợi xe, hai giờ , đây là nơi mà bọn họ ôm . Ôn Nam Tịch lúc mới cảm thấy ngượng ngùng, cô đầu chờ xe buýt, dám , Phó Diên đút hai tay túi quần, lười nhác đợi cùng cô.

Chỉ một lúc .

Xe buýt 328 chạy tới.

Đây là chiếc xe mà Phó Diên thường .

Ôn Nam Tịch lên xe, cô cởi áo khoác vai, nhét trong n.g.ự.c : “ đây, ngủ ngon.”

Phó Diên theo bản năng chụp lấy áo khoác, Ôn Nam Tịch vẫy tay bước nhanh trong xe, cô trong giữ chặt lấy tay cầm, trong xe vẫn vẫy tay chào .

Khi ánh đèn chiếu tới, đôi mắt của cô gái cong cong, ánh đèn chút sống động.

Phó Diên cô, chiếc xe bắt đầu lái khuất dạng, đó mới xách theo chiếc áo đồng phục thoang thoảng mùi hương cam về nhà.

Đến trạm Nam An, đúng thời gian náo nhiệt nhất.

Ôn Nam Tịch xuống xe lên lầu về nhà, mở cửa liền thấy Ôn Du đang bên cạnh sô pha, hốc mắt rưng rưng, Ôn Hữu Đào khoanh tay bên bàn máy tính, ánh mắt lạnh lùng. Không Ôn Nam Tịch từng thấy dáng vẻ , cô thấy quá nhiều , Ôn Du thút thít, cố phản kháng, cố giành lấy thứ gì đó cho bà.

bà mãi vẫn địch lời của Ôn Hữu Đào, hơn nữa trong lòng bà yêu ông , bà vĩnh viễn đều sẽ thất bại.

Ôn Nam Tịch thấy Ôn Du nước mắt chảy dài mặt, giây Ôn Du thấy cô, bà theo phản xạ mặt , lau mắt, Ôn Nam Tịch cắn răng, bước nhanh đến chỗ Ôn Hữu Đào, bấm một bức ảnh chụp, đẩy tới mặt Ôn Hữu Đào: “Nhìn phụ nữ mà bố nhớ thương .”

“Nhà hạnh phúc, hai vợ chồng yêu . Bà cần bố ? Bà căn bản cần. Với bà , bố chỉ là yêu cũ. Bố chỉ là qua đường trong cuộc đời bà mà thôi! Bố chẳng là gì cả! “

Cô hung hăng chỉ đàn ông ăn mặc bảnh bao bên trong ảnh, cùng với Ngu Viện Viện đang nở nụ tươi như hoa.

Ôn Hữu Đào ánh mắt lạnh lùng, ông lướt qua ảnh, đó Ôn Nam Tịch, giơ tay đẩy tay cô : “Ôn Nam Tịch, ai cho con cái gan chuyện với bố như ?”

Ôn Nam Tịch cắn răng ông .

Ôn Hữu Đào máy tính, lạnh lùng : “Bảo con đừng nữa!”

Ôn Nam Tịch tại chỗ, trong lòng nổi lên một loại cảm giác bất lực, cô cảm thấy giống với Ôn Du, bất lực với đàn ông là cha ruột của . Cô ngước mắt lên, thấy Ôn Du, Ôn Du hai mắt đẫm lệ, trốn trong bếp, Ôn Nam Tịch chớp chớp mắt.

Vài giây .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/gia-vo-1/chuong-14-1.html.]

về phía nhà bếp.

Ôn Du vội vàng lau nước mắt, đưa sữa cho cô, Ôn Nam Tịch cầm sữa uống một ngụm, đưa cốc cho Ôn Du : “Mẹ, để con báo cho một tin vui. Kỳ thi tháng , con đạt hạng nhất.”

Ôn Du sớm , nhưng bà vẫn lau nước mắt, : “Tốt quá.”

“Nam Tịch, con thật sự giỏi.”

Ôn Nam Tịch mỉm giơ tay lau nước mắt cho Ôn Du: “Con tắm đây.”

“Đi .”

Bọn họ ngừng đấu tranh với con Nhan khả, lẽ điều họ đang đấu tranh chính là họ thể một cha và một chồng .

Ngày hôm .

Trở trường học, Nhan Khả tới, bình thường cô sẽ đến trễ hơn so với Ôn Nam Tịch, nhưng hôm nay cô tới sớm, bàn tiếng Anh, còn mấy cuốn đề thi mới mua, tóc đuôi ngựa buộc cao, khuôn mặt cô vẫn xinh như cũ, hết sức tập trung.

Ôn Nam Tịch thoáng qua mặt , trở chỗ của .

Nguyên Thư về phía Ôn Nam Tịch : “Cậu đến đây sớm, thậm chí còn sớm hơn cả lớp trưởng. Xem đang quyết tâm.”

Ôn Nam Tịch lấy đề thi cùng sách giáo khoa, bắt đầu học. Trời lạnh, giờ học, Ôn Nam Tịch và Nguyên Thư lấy nước nóng đổ bao tay sưởi ấm, hai máy lọc nước, mỗi rót một máy, thấy giọng của Chu Na Na ở cầu thang: “Nhan Khả, đừng hoảng sợ, chăm chỉ học tập, nhất định sẽ vượt qua trong kỳ thi cuối kỳ.”

Nhan Khả khoanh tay, ừ một tiếng: “Mẹ tớ đổi một gia sư khác cho tớ, tăng cường học chuyên sâu.”

“Phó Diên ? Cậu dạy ?”

“Cậu gần đây bận, thời gian nên đưa ghi chú cho tớ.”

Chu Na Na thở dài: “Tiếc thật, nếu rảnh thì thể dạy cho .”

“Không .” Giọng Nhan Khả đầy tự tin, “Cậu sẽ đắc ý lâu .”

“Ừ, đúng , đối xử với thật đó, hôm qua bà còn đến đón về.”

“Chúng tớ cùng ăn cơm gia đình.” Nhắc đến những chuyện , Nhan Khả mỉm . Lúc , điện thoại vang lên, cô cầm lên , nhấn loa ngoài, giọng của đối diện là từ Ôn Hữu Đào truyền đến, “Nhan Khả, cháu nhờ chú tìm mô hình, chú tìm , thời gian sẽ gửi đến trường học cho cháu.”

Chu Na Na kinh ngạc : “Chú Ôn? Bố của Ôn Nam Tịch?”

Nhan Khả đắc ý : “Ừ, gặp mặt phụ , tớ thấy hình mẫu ốp điện thoại di động của chú , thấy nên nhờ chú mua dùm.”

“Ồ, bố của Ôn Nam Tịch đối xử với thật. Nhan Khả, nhân duyên của thật . Tớ thấy chú Ôn đối với Ôn Nam Tịch giống như xem gì.”

Nhan Khả khẽ hừ một tiếng.

Máy nước nóng bên ngoài.

 

Loading...