Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Giả Vờ 1 - Chương 13.2

Cập nhật lúc: 2024-11-23 11:24:50
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngu Viện Viện đến đón Nhan Khả, bà đang mang một chiếc túi xách nhỏ tinh xảo, giày cao gót, trông bộ dạng như thể chạm tới , Ôn Nam Tịch đối mắt với bà , bà tháo kính râm mà chỉ cô. Ôn Nam Tịch chỗ khác, Nguyên Thư kéo tay về phía ngõ Nam An, Nguyên Thư thấp giọng : “Thật hiếm khi bà tới đón Nhan Khả.”

“Hay bởi vì Nhan Khả đạt vị trí thứ hai, buồn quá nên bà mới đến đón?”

Ôn Nam Tịch : “Có thể.”

Suốt buổi chiều, Nhan Khả thả hồn trôi theo mây, mất vị trí thứ nhất, mất vị trí thể áp chế Ôn Nam Tịch, đối với cô là một đả kích lớn.

“Cha của nhất định sẽ thất vọng, haha.” Nguyên Thư hưng phấn cho Ôn Nam Tịch.

Sau khi Ôn Nam Tịch và Nguyên Thư tạm biệt , ai về nhà nấy, cô mở cửa nhà, Ôn Hữu Đào đang vẽ tranh máy tính, ông mặc một chiếc áo len màu đen, trông dáng vẻ thật giống con (*).

(*) Kiểu châm biếm

Ôn Du mới từ phòng tắm , thấy Ôn Nam Tịch liền : “Con về ? Mẹ đun nóng sữa , con uống một chút .”

Ôn Nam Tịch cất cặp sách phòng, lấy phiếu điểm , đến chỗ Ôn Hữu Đào, cô đặt phiếu điểm lên bàn, động tác của cô cho Ôn Hữu Đào lệch bút ảnh hưởng tới bức tranh, ông ngẩng đầu lên, sắc mặt khó coi, “Không thấy bố đang việc ?”

Ôn Nam Tịch kiên định : “Thành tích.”

Ôn Hữu Đào theo ánh mắt của cô, thấy phiếu điểm bàn, vị trí thứ nhất là Ôn Nam Tịch, Nhan Khả thứ hai.

Ông dừng .

Ôn Nam Tịch chằm chằm ông , chờ ông một câu.

Ôn Hữu Đào tên Nhan Khả hồi lâu, đó gấp phiếu điểm ném sang một bên, “Thi điểm cao mới một , gì đáng tự hào?”

Ôn Nam Tịch phiếu điểm đẩy tới mép bàn, suýt chút nữa là gió thổi bay xuống đất, cô ngơ ngác .

Vào giờ phút .

Cô bất ngờ phát hiện vài phần chờ mong, chờ mong ông khích lệ, chờ mong thấy vẻ mặt ngạc nhiên của ông .

Tuy nhiên.

Ông gì cả.

Ông căn bản quan tâm đ ến cô chút nào.

Ông vĩnh viễn chỉ tự hào về con gái của bạch nguyêt quang của ông .

Ôn Nam Tịch cầm lấy phiếu điểm mang , Ôn Du mang sữa bò đến, Ôn Nam Tịch thoáng qua bà chạy về phòng.

Ôn Du sửng sốt về phía Ôn Hữu Đào, Ôn Hữu Đào máy tính, biểu cảm gì. Ôn Du vội vàng gõ cửa phòng Ôn Nam Tịch.

“Nam Tịch, uống sữa . Nam Tịch, con mở cửa .”

Ôn Nam Tịch ở cạnh bàn, hốc mắt đỏ hoe, cô ngây một lúc mới bình tĩnh , Ôn Du ở ngoài thấp giọng gọi, cô mới tới cửa, cửa : “Mẹ, con ở một một lát.”

Ôn Du lo lắng : “Vậy con mở cửa uống ly sữa .”

“Mẹ, lát nữa con ngoài uống.”

Ôn Du im lặng vài giây.

“Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/gia-vo-1/chuong-13-2.html.]

Sau đó, bà bưng sữa rời , Ôn Hữu Đào, Ôn Hữu Đào vẫn như , vẻ liên quan gì đến , Ôn Du cắn răng, trong lòng đột nhiên quặn đau, bà chỉ thể trốn trong bếp.

Đứng trong bóng tối bao lâu, Ôn Nam Tịch mới bật đèn lên, mở phiếu điểm , phía ghi tên cô, phía là tên của Nhan Khả. Nghĩ đến biểu hiện hôm nay của Nhan Khả, cô cảm thấy thoải mái hơn một ít, cô gấp phiếu điểm , nhét điện thoại di động trong áo khoác đồng phục học sinh.

Cô mở cửa bước ngoài.

Ôn Du đang sô pha chờ cô, thấy cô , bà lập tức dậy : “Nam Tịch, con đói ? Mẹ nấu cho con nhé.”

Ôn Nam Tịch lắc đầu máy tính bên , Ôn Hữu Đào đang ở ngoài ban công điện thoại, Ôn Du : “Mẹ, con qua nhà Nguyên Thư, học cùng con, còn mời con ăn tối.”

Nhìn thấy cô như , Ôn Du mới gật đầu : “Được, về sớm một chút nhé.”

Ôn Nam Tịch gật đầu, cô mở cửa, giày, ngoài, cũng bình tĩnh đóng cửa . Cô bước xuống cầu thang, khỏi hành lang, gió thổi lạnh, Ôn Nam Tịch rụt cổ, đến trạm xe buýt, lên xe buýt liên tỉnh, xe buýt liên tỉnh tối nay vẫn ít , Ôn Nam Tịch đến hàng thứ hai đếm ngược xuống, cô bấm điện thoại, thấy một bức ảnh tập thể lớn do Nhan Khả chụp trong vòng bạn bè của cô.

Bên trong ảnh, Phó Diên cách đó xa, tựa lưng ghế bấm điện thoại di động, mặc đồng phục cấp ba, qua trai.

Ôn Nam Tịch nheo mắt .

Cô chuyển Q/Q, nhấp ảnh đại diện của .

Ôn Nam Tịch: Đang .

Bên nhanh chóng đáp cô.

Diên: Liên hoan.

Ôn Nam Tịch: bắt xe buýt liên tỉnh, điểm dừng tiếp theo là trạm Vân Thượng.

Diên: đón .

Ôn Nam Tịch: Không cần , xuống xe.

Diên: Cậu định ?

Ôn Nam Tịch: Không nữa.

Vừa lúc đến ga Vân Thượng, Ôn Nam Tịch dậy xuống xe, nơi thuộc về một khu biệt thự cao cấp, xe rời liền yên tĩnh, một bóng , xe cộ qua cũng nhiều lắm. Ôn Nam Tịch xuống xe mới phát hiện thật ngốc, cô ngơ ngác ở trạm xe buýt, nghiêng đầu chờ xe buýt khác đến.

Lúc .

Cách đó xa nào đó chạy tới, dáng cao gầy, mặc đồng phục màu đen trường trung học 1, vài bước tới chỗ cô, mái tóc rối bù thổi bay, đôi mắt của thiếu niên trong đêm đen giống như thạch hắc diệu, giọng của phảng phất từ trong gió thổi tới, “Sao tới đây?”

Ôn Nam Tịch thẳng , mắt .

Vài giây , một sự thôi thúc dâng lên trong cô, cô bước tới ôm lấy cổ .

Phó Diên sửng sốt.

Cậu buông tay xuống, màn hình điện thoại sáng lên.

Mùi hương cơ thể nữ sinh quanh quẩn đầu mũi, nghiêng đầu nhẹ nhàng hỏi: “Sao ?”

Cậu giơ tay đang cầm điện thoại lên, lơ lửng trung vài giây mới nhẹ nhàng ôm lấy eo cô.

 

Loading...