"Được Khương Minh Dương, nó là ai? Đây là đứa con hoang do ông sinh ở bên ngoài đó chứ?"
Mẹ của Khương Vi Vi, Từ Mẫn, ngay lập tức lao tới như xé x.á.c Lâm Song, trong khi đó Khương Minh Dương bảo vệ Lâm Song thật chặt.
"Ông trả lời điện thoại của . Là một bố mà ông quan tâm nếu chuyện lớn như xảy với con gái . Thì ông đang bận nuôi đứa nghiệt chủng ở bên ngoài!!
"Hôm nay sẽ cho tiện nhân tay!"
Móng tay sắc nhọn của Từ Mẫn cào mặt Lâm Song khiến con bé ngã xuống đất, đập mạnh ghế.
Tiếng động dừng , bàn tay của Từ Mẫn dừng trong khí.
Khương Minh Dương đột nhiên nổi giận và đẩy Từ Mẫn một cách thô bạo.
"Đủ ! Ở nhà còn đủ phiền phức còn đến bệnh viện gây chuyện? Cút khỏi đây! Mau cút cho khuất mắt !!"
Sự thật là Khương Minh Dương và Từ Mẫn sớm mâu thuẫn, nhưng dù mâu thuẫn thì với tư cách là vợ chồng, Khương Minh Dương bao giờ nổi giận với Từ Mẫn, và sự thúc ép rõ ràng khiến Từ Mẫn tức giận vô cớ.
"Được lắm, Khương Minh Dương, Vi Vi ở trường xảy chuyện lớn như , cảnh sát thẩm vấn suốt đêm, tinh thần kích động kịch liệt, nhưng ông quan tâm đến. Bây giờ còn ư?”
"Nói cho , con ranh con là con ngoài giá thú của ông đúng ? Khương Minh Dương, ông bỏ rơi vợ con ?"
Lâm Song tính toán thời gian chính xác, việc giam giữ tội phạm là trong vòng 24 giờ, tinh thần của Khương Vi Vi bây giờ chắc hẳn đang lo sợ. Vậy mà bố cô trả lời điện thoại, còn Lâm Song thì mang hình dáng giống như con gái quá cố của Khương Minh Dương xuất hiện.
Sự kết hợp của nhiều hành động khác đủ để khiến Từ Mẫn tức giận.
Mà khí thế ngạo mạn của Từ Mẫn cũng thu hút nhiều trong bệnh viện tới xem.
Tiếng chỉ trỏ và bàn tán lọt tai Khương Minh Dương.
"Đây là mấy tiền ? Vợ ông ấy thật đúng là một đàn bà đanh đá chấp nhặt với một cô bé."
" , vợ ông ấy gia nhập giới thượng lưu nhưng lại đuổi ngoài. Người giàu mới nổi cũng là mới mà thôi."
…
Lâm Song che cái trán đang chảy máu, Từ Mẫn nhìn Khương Minh Dương với vẻ mặt ngập ngừng và thận trọng, nhẹ nhàng nức nở:
"Chú và dì, cháu thật xin . Là cháu gây phiền toái cho hai . Bây giờ cháu đây ạ. dì ơi, cháu là con hoang, chỉ là bố cháu mất thôi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/em-gai-tra-thu-cho-toi-sau-khi-toi-chet/chuong-6.html.]
Vừa , nước mắt của Lâm Song lượt rơi xuống như hạt châu vỡ.
Những lời buộc tội xung quanh khiến khuôn mặt Từ Mẫn cứng đờ ngay lập tức.
Danh tiếng Khương Minh Dương như , đương nhiên là chịu nổi. Lâm Song bước hai bước ông nắm lấy cánh tay.
"Chờ một chút, là của chú, chú xin cháu. Chú còn tên của cháu tên là gì ?"
Lâm Song lau nước mắt, cố gắng mỉm .
"Cháu tên là Lâm Sanh."
Thiết Mộc Lan
Vừa tên ở nhà của con gái khuất của Khương Minh Dương là Thanh Thanh.
"Lâm Sanh." Khương Minh Dương mơ hồ gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ trìu mến, "Vậy chú.. từ nay về thể gọi cháu là Sanh Sanh ?"
Lâm Song gật đầu, Khương Vi Vi chợt xông , phá vỡ khoảnh khắc yên tĩnh .
Tinh thần của Khương Vi Vi rõ ràng tổn hại nặng nề. Cô vốn yêu thích cái , giờ đây bộ đồng phục học sinh dính đầy m.á.u và vết bẩn, khiến cả cô trông bẩn thỉu.
Khương Vi Vi ngơ ngác nắm tay Từ Mẫn, trong mắt tràn đầy sợ hãi cảnh giác.
"Mẹ ơi, ? Tại bỏ rơi con, …”
"Mẹ, ? Tại gì? Mẹ..."
Từ Mẫn hổ, cau mày trả lời.
Bởi vì lúc , con gái bà giống một kẻ tâm thần hơn.
Từ Mẫn trả lời, ánh mắt của Khương Vi Vi đột nhiên sang một bên.
“Mẹ, chính là nó! Chính nó là g.i.ế.t chủ nhiệm!”
"Mẹ ơi, hãy gọi cảnh sát và bắt nó . Nó là kẻ mất trí! Nó là kẻ mất trí!"
Lâm Song lùi phía Khương Minh Dương theo bản năng, Khương Minh Dương bảo vệ Lâm Song. Ở một góc ai thấy, Lâm Song lạnh lùng Khương Minh Dương bên cạnh.
Cười nhẹ nhàng.