EM GÁI CỦA ÁC NHÂN - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-01 01:47:48
Lượt xem: 1,221

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thảm mà vẫn rõ, đủ thấy đang bực đến mức nào.

 

Chẳng bao lâu , Kỷ Sầm Uyên đưa cho một cái áo thun rộng thùng thình, ném thẳng lên :

 

“Mặc cút về phòng ngủ. Tối nay khỏi phòng nữa.”

 

“Dạ.” gỡ áo khỏi đầu, dậy gật gật, còn vẫy tay:

 

“Chúc ngủ ngon!”

 

Cậu đáp, bỏ .

 

ôm quần áo phòng, khóa trái cửa .

 

Ngồi giường, thở phào một .

 

Ngày đầu tiên… xem như sống sót an .

 

vẫn cẩn trọng.

 

Tốt nhất là ngủ cũng giữ một con mắt mở mới .

 

Hậu quả của việc ngủ mà “mở một mắt, nhắm một mắt” là... suốt đêm tài nào chợp mắt .

 

Thật ở kiếp , cũng mấy ngủ ngon lành?

 

Ngay cả thời gian sống ở nước ngoài, vẫn luôn nơm nớp lo sợ, sợ cụ Kỷ bất ngờ đẩy cửa bước phòng .

 

Chu Bí hề rằng kiếp mắc chứng trầm cảm nặng.

 

, ngọn lửa mà cô phóng... đối với , là một sự giải thoát.

 

giờ thì thứ thể từ đầu.

 

nhất định cố gắng.

 

Phải tự cứu lấy !

 

Trời sáng.

 

vẫn mặc chiếc áo thun mà Kỷ Sầm Uyên đưa tối qua, chân trần bước ngoài.

 

Xuống lầu, chỉ thấy một cô giúp việc đang bận rộn trong bếp.

 

Thấy , cô hiền hậu:

 

“Cháu là Tiểu Tuệ đúng ?”

 

gật đầu:

 

“Dạ. Cô ơi, con ạ?”

 

“Cậu chủ từ sáng sớm , nhưng vẫn dặn cô đến sớm nấu bữa sáng cho cháu.”

 

Bữa sáng thịnh soạn.

 

chẳng buồn ăn, chỉ gắp vài miếng buông đũa.

 

Trong đầu đang suy nghĩ xem lát nữa Kỷ Sầm Uyên về, mở lời thế nào để xin học.

 

Mãi đến hơn mười một giờ đêm, mới về đến nhà.

 

tiếng động từ bên ngoài, hít sâu một , chuẩn tâm lý thật kỹ mới bước .

 

Kỷ Sầm Uyên phòng.

 

đẩy cửa bước nhưng thấy ai.

 

Bên trong phòng tắm vọng tiếng nước chảy.

 

đang tắm, liền chui thẳng lên giường chờ.

 

Khi Kỷ Sầm Uyên và thấy giường , sắc mặt lập tức tối sầm.

 

“Ai cho em đó? Cút xuống!”

 

nắm chặt chăn, co :

 

em sợ lắm… Anh ơi, cho em ngủ cùng nhé?”

 

Cậu định nổi giận, “hu hu” nấc lên từng hồi.

 

rõ vẻ bất lực hiện rõ gương mặt Kỷ Sầm Uyên, pha lẫn cả chút sát khí bắt đầu thấy run .

 

Một con phức tạp đến mức thể hiểu nổi.

 

Cậu nhắm mắt , nghiến răng, từ kẽ răng phun một câu chửi tục.

 

giả vờ ngây ngô:

 

“Anh ...? Em hiểu…”

 

“Câm mồm!” Kỷ Sầm Uyên đột nhiên tiến , hất chăn, xách thẳng lên khỏi giường.

 

định mở miệng , chỉ thẳng ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-gai-cua-ac-nhan/chuong-3.html.]

Rồi ném xuống giường:

 

“Sáng mai học . Đừng ở nhà nữa.”

 

“!”

 

Xong ?

 

Trời ơi, dễ quá !?

 

Một tuần khi học, mới gặp Chu Bí ở trường.

 

mặc một chiếc váy công chúa đắt tiền, tay xách giỏ mây nhỏ xinh.

 

Vừa bước lớp từng bàn tặng quà.

 

Khi đến bàn , cô liếc một cái đầy khiêu khích, đặt xuống một cái hộp nhỏ .

 

Tặng quà xong xuôi, Chu Bí bước lên bục giảng, duyên dáng cúi chào :

 

“Xin chào các bạn, là Chu Bí, cháu gái của cụ Kỷ - đang đầu nhà họ Kỷ. Sau mong giúp đỡ nhiều nhé~”

 

Chỉ riêng màn chào hỏi khiến nghi ngờ lẽ cô trọng sinh?

 

Nếu thật là hai mươi mấy tuổi trọng sinh, thì thể giữa một đám trẻ tám tuổi mà bày trò lố lăng như ?

 

Thể hiện cho ai coi chứ?

 

Một nam sinh tên Trần Tuấn Huy chỉ tay hỏi:

 

“Nhà họ Kỷ, bạn họ Chu?”

 

Chu Bí khựng một nhịp, vẻ mặt phần ngại ngùng, nhưng ngay đó ngẩng đầu:

 

“Tớ là con nuôi của nhà họ Kỷ.”

 

“Bạn và Chu Tuệ là gì của ?” Có chỉ . “Hai bạn giống lắm, cùng họ Chu nữa.”

 

Chu Bí liếc một cái, bĩu môi, chẳng gì, về chỗ.

 

Cô chủ nhiệm lên tiếng:

 

“Thôi nào, vỗ tay chào mừng bạn mới , chúng bắt đầu học.”

 

Bạn cùng bàn ghé sang thì thầm:

 

“Bạn quen bạn mới ?”

 

chỉ gật đầu, nhưng rằng Chu Bí là chị sinh đôi của , dù chỉ là sinh đôi khác trứng.

 

Ra chơi, Chu Bí gọi sân, lôi tới một góc khuất , lạnh giọng cảnh cáo:

 

“Chu Tuệ, tuy chúng là chị em, cùng nhà họ Kỷ nhận nuôi, nhưng bây giờ sống chung, em theo Kỷ Sầm Uyên, chị theo ông, đừng qua nữa.”

 

, còn gì ngoài gật đầu.

 

Chu Bí đảo mắt đánh giá từ đầu đến chân, bỗng bật :

 

“Sống chung với Kỷ Sầm Uyên, khổ lắm đúng ? Nhìn cái bộ đồ em mặc , chết.”

 

xoay một vòng mặt :

 

“Đây là váy ông mua cho chị đấy, ?”

 

“…”

 

Thấy đáp, Chu Bí ngẩng cao đầu:

 

“Tóm , đừng mà tới tìm chị. Chị sẽ giúp gì cho em .”

 

“Mà Chu Tuệ , đau khổ thế nào cũng đừng tới tìm chị nha.”

 

Nói xong cô lưng bỏ , còn lầm bầm:

 

“Chị thì đời nào chịu khổ nữa .”

 

Xem , mấy ngày nay cụ Kỷ vẫn động thủ với cô .

 

vội.

 

Sắp .

 

Quả nhiên, bao lâu, nhận một tin động trời.

 

Cụ Kỷ dẫn Chu Bí nước ngoài dưỡng bệnh.

 

Kiếp là đến khi đại học cụ mới đưa .

 

Kiếp nhanh như ?

 

Thấy vẻ mặt đầy kinh ngạc, Kỷ Sầm Uyên lạnh lùng khẩy.

 

Nụ đó càng càng thấy tàn nhẫn.

 

“Chị của em , từ lúc theo ông đến giờ, cái gì cũng mua cho. Xem hợp gu của ông .”

 

“Yên tâm , bên nước ngoài cởi mở lắm. Ông sẽ chăm sóc cho cô no nê.”

Loading...