Duyên Phận - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-05-08 12:29:26
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô chưa nói hoàn chỉnh câu đã bị người khác ngắt lời, cô theo giọng nói phát ra liền quay lại nhìn hai người phía sau đi tới.
Hai người đàn ông một trước một sau bước tới trong đó một người là Thịnh Lâm còn người kia thì cô hoàn toàn không biết.
Thịnh Lâm bước tới chỗ cô, ánh mắt dịu dàng nói:“Tiểu My, em có thời gian không, chúng ta xuống lầu nói chuyện một lát”
Cô lùi lại một bước giữ khoảng cách với anh ta, khách sáo nói:“ xin lỗi, tôi không nói chuyện riêng với người đã có gia đình”
Cô đặt biệt nhấn mạnh hai chữ” gia đình” cố ý nhắc nhở đối phương.
Thịnh Lâm sắc mặt u ám khi nghe cô nói,chỉ trong vài giây đã trở lại bình thường, ân cần hỏi: “ em cùng bạn đi dạo sao?”
“ không liên quan đến anh, tôi có việc đi trước” nói rồi cô nắm tay kéo Trần Minh Tuấn rời đi.
Trần Minh Tuấn nhìn bàn tay cô đang nắm tay mình bất giác cong môi, khi đi ngang Thịnh Lâm anh còn đắc ý nhìn đối phương.
Cô nắm tay anh đi vào cửa hàng trang sức trước đó đã từng thấy trang web có sợi dây rất hợp ý cô, hôm nay có dịp nên ghé xem thử.
Nhân viên bán hàng thấy hai người bước vào liền vui vẻ nói:“ xin chào quý khách”
“ tôi có thể xem một lát không?”
“ dĩ nhiên có thể ạ”
Trần Minh Tuấn thấy cô buông tay ra đi lại tủ kính xem như chưa có gì xảy ra, lẩm bẩm nói:“đồ vô tâm này”
Cô đứng ở quầy trưng bày nhìn một lát liền nhìn thấy thứ mình đang tìm, cô nhìn nhân viên bán hàng bên trong hỏi:“ lấy sợi này tôi xem được không?”
“ có thể”
Nhân viên bán hàng mang sợi dây chuyền, nhìn cô hỏi:“ cô có muốn đeo thử không? “
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
“ được”
Cô nhân viên đưa sợi dây cho anh nhẹ nhàng nói: “ tiên sinh, anh có thể đeo nó giúp bạn gái anh đi”
Bạn gái?
“ được”
Trần Minh Tuấn mím môi không đợi cô phản ứng liền nhận lấy sợi dây nhìn cô.
Cô chỉ tập trung vào sợi dây trên tay anh không hề phát triển ra nhân viên đã hiểu lầm mối quan hệ của hai người.
“ anh giúp tôi đeo nó với”
Trần Minh Tuấn nhìn cô vén tóc qua một bên, quay lưng lại phía anh, anh cúi đầu nhìn xương vai xanh trắng noãn, anh từ từ đeo cho cô lại là lần đầu tiên giúp cô gái đeo dây chuyền nên hơi lâu mới cài xong khóa cài.
Anh lén thở phào khẽ khi cài xong khóa nhìn vào trong giương thấy sợi dây chuyền phát sáng trên người cô.
Sợi dây chuyền mỏng nhẹ, có mặt hình thiên nga trắng được bao bao bởi những viên pha lê tinh xảo ở giữa có viên đá màu xanh lam, khắc họa hình ảnh hồ nước trong vắt lấp lánh dưới ánh mặt trời với những viên pha lê lấp lánh trên một sợi dây chuyền.
Nhân viên bán hàng: “ sợi dây này rất hợp với tiểu thư, không biết tiểu thư có` hài lòng không ạ”
“ tôi lấy sợi dây này, thanh toán giúp tôi”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/duyen-phan/chuong-19.html.]
“ Xin hỏi hai vị có thẻ hội viên không ạ?”
“không...” cần
Trần Minh Tuấn không đợi cô nói xong đã ngắt lời trực tiếp đưa thẻ đen của mình cho nhân viên bán hàng: “tôi có thẻ hội viên”
Nhân viên bán hàng: “ xin hỏi tiên sinh tên gì ạ?”
“ Trần Minh Tuấn”
“ xin tiên sinh đợi một lát”
Nhân viên mang thẻ rời đi, cô kéo tay áo anh nói nhỏ: “ bác sĩ Trần không cần phiền phức như vậy, tôi tự thanh toán được mà”
Trần Minh Tuấn gõ tay xuống tủ kính bình thản nói: “ không sao, dù gì tôi có thẻ hội viên có thẻ giảm 40% em xác nhận không cần sao”
“ hả, bao nhiêu?”
“ 40%”
“ ... Tôi cũng muốn làm nữa”
Trần Minh Tuấn cười khẽ một tiếng nhìn cô.
Nhân viên rất nhanh đã thanh toán xong mang thẻ quay lại trả cho anh.
Hai người đi dạo một lát cô đi ngang cửa hàng đồ nam cô lại nhìn trúng chiếc áo sơ mi màu hồng pastel trên người ma nơ canh trước cửa tiệm, cô dừng hẳn lại nhìn chằm chằm vào trong.
Trần Minh Tuấn thấy cô nhìn chăm chú liền hỏi: “ sao vậy?’
Cô quay lại nhìn anh nói: “ bác sĩ Trần, khi nãy anh mua giúp sợi dây rồi hay tôi mua áo sơ mi tặng anh được không?’
“ em tặng tôi?:”
“ đúng vậy” cô kéo anh vào trong không cần nói gì nhiều trực tiếp dùng hành động để nói.
Cô nhìn nhân viên hỏi: “ xin chào, tôi muốn xem thử chiếc áo sơ mi trước cửa tiệm”
‘ được ạ, anh chị được môt lát”
Cô buông tayra đi về phía kệ áo sơ mi xem mẫu khác, Trần Minh Tuấn nhìn theo bóng lưng của cô không hề phát giác ra kiếp nạn của mình sắp ập tới.
Nhân viên mang áo sơ mi đi lại đưa cho cô, hỏi: “ anh chị có muốn thử không ạ?”
Cô gật đầu rồi mang áo sơ mi đưa cho anh nói: “ bác sĩ Trần anh vào mặc thử xem có vừa không?”
Trần Minh Tuấn ngớ người nhìn chiếc áo màu hồng nhạt trên tay cô hỏi: “ em cầm lộn áo rồi phải không?”
Cô lắc đầu : “ không có” rồi nhìn nhân viên hỏi “ cái này có phải size lớn nhất rồi không?”
Nhân viên gật đầu: “ đây là size lớn nhất rồi ạ”
Cô gật đầu: “ vậy đúng rồi, anh vào thử đi”
Anh bất lực cầm áo đi vào phòng thử đồ, cô cũng không nhàn rỗi mà lựa vài cái áo khác cho anh, cô nhớ trong nam chính trong mấy quyển truyện trước đó của cô cũng từng mặc những trước áo màu kén người mặc vẫn được tác giả đánh giá rất cao nên hôm nay cô cũng muốn xác nhận xem có đúng hay không dù sao cũng không thiệt.