ĐỪNG LÀM ỒN, TA MUỐN YÊN TĨNH - 1

Cập nhật lúc: 2025-08-23 14:58:47
Lượt xem: 98

1

 

Lục Diểu và mẫu đến nhà bàn chuyện hôn sự. 

 

Ban đầu việc đều thuận lợi. 

 

Cho đến khi biểu đang ở nhờ trong nhà nhảy .

 

“Biểu tỷ, của Lục công tử , xin tỷ thành cho chúng .”

 

Ta kinh ngạc, sang Lục Diểu. 

 

Hắn chột đến mức dám thẳng

 

Lục phu nhân còn điềm tĩnh hơn

 

“Đã như thì cùng A Tĩnh cửa, một vị quý cũng .”

 

Mẫu hoảng hốt: 

 

“Cẩm nhi thể ?” 

 

 

“A Tĩnh, con nhường cho Cẩm nhi , đây là món nợ mà chúng nợ nàng.”

 

Ta chằm chằm mẫu , mặt đổi sắc: 

 

“Không nhường. Lục ca ca là tình yêu cả đời của con, con lấy ai khác ngoài .”

 

Lục Diểu cảm động c.h.ế.t , vươn tay về phía

 

“A Tĩnh, ngờ nàng nặng tình với đến thế…”

 

Ta thật tát cho hai cái bạt tai, nhưng nhớ tới chiếc bánh mà công chúa vẽ , nhịn, cũng đưa tay nắm lấy .

 

Nam Cẩm lộ vẻ mặt u ám.

 

Mẫu đau lòng c.h.ế.t, mắng

 

“Sao con hiểu chuyện như thế? Chỉ là một nam nhân thôi, cứ tranh với Cẩm nhi? Con đúng là thấy nó hơn, ?”

 

Nam Cẩm liếc mắt , nơi đuôi mắt còn ẩn ý .

 

Ta xắn tay áo định cùng mẫu cãi , dù đây cũng đầu.

 

Từ khi Nam Cẩm dọn đến nhà , chiếm viện của , giành trang sức của , y phục của , đồ ăn của và mẫu ba ngày hai bận cãi cọ.

 

Bà luôn bảo nhường cho Nam Cẩm: 

 

“Mẫu nó vì cứu mà c.h.ế.t, đây là món nợ của chúng , con hãy nhường . Đứa trẻ mất mẫu quá đáng thương , con tranh với nó?”

 

Ta quả thực từng nhường nàng vài

 

đó ngẫm .

 

Người mắc nợ nàng là mẫu , chứ .

 

Cho dù là mẫu nợ con trả, thì mẫu cũng chỉ một đứa con là , cớ gì cứ nhằm mà bòn rút?

 

2

 

Sau khi nghĩ thông suốt, Nam Cẩm chẳng còn chiếm chút tiện nghi nào ở chỗ nữa.

 

Nàng xúi giục ly gián mặt mẫu , liền nhân lúc mẫu vắng mặt mà đánh nàng.

 

Nàng khoe khoang mẫu lấy của hồi môn để bù cho nàng, cũng chờ mẫu mặt đánh nàng.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-lam-on-ta-muon-yen-tinh/1.html.]

Nàng kín đáo bôi nhọ mặt tổ mẫu, thừa dịp mẫu ở đó đánh nàng.

 

Nàng ngoài giả vờ ức hiếp, vẫn chờ mẫu vắng mặt đánh nàng.

 

Cho đến khi nàng đánh đến sợ, dám nữa.

 

Vì chuyện , mẫu từng dùng gia pháp với , phạt quỳ từ đường.

 

, thương tích lành là một hảo hán.

 

Phụ bảo ngốc: 

 

“Con lấy bao tải trùm đầu nó ? Mỗi đều để nó thấy mặt, bình thường dạy con thế nào…”

 

Ta ưỡn cổ

 

“Con chính là để mẫu , là con đánh nó.”

 

Phụ thở dài bảo: 

 

“Con con, bướng như con lừa .” 

 

nhanh, ông nhe răng :

 

“Giống hệt phụ , hổ là nữ nhi của .”

 

Ta , ông cũng từng riêng với mẫu , nhưng mẫu chịu

 

Bà chẳng thấy quá đáng, còn ơn nhỏ thì lấy báo lớn, huống chi đây là ơn cứu mạng?

 

Phụ cãi mẫu , chỉ thể dồn tâm tư lên , cho ăn nhiều thịt, dạy binh pháp Tôn Tử, còn cho luyện võ.

 

Ông từng trận, thắng trận, nhờ võ nghệ cao cường, ngay thẳng, trung thành, hoàng thượng trọng dụng, khi lui xuống còn triệu Thống lĩnh Ngự tiền.

 

Ông một trai ba gái.

 

Vốn định để con trai kế thừa y bát, nhưng kế hoạch chẳng theo kịp biến hóa.

 

Ca ca thích văn chứ thích võ, chẳng thiên phú, sợ khổ, tấn thôi cũng lấy nửa mạng.

 

Ngược , đánh giỏi thích đánh, cũng phong thái của phụ ngày .

 

Ta học nhanh, hình cũng cao lớn vượt bậc, Nam Cẩm càng dám chọc nữa.

 

Ta cứ tưởng nàng học ngoan, ai ngờ nàng nín nhịn tới hôm nay, thả một cú lớn thế .

 

3

 

Ta xắn tay áo, hai chân tách vững, mới lấy dáng, hạ nhân hấp tấp chạy đến bẩm: công chúa phái Lâm cô cô tới đưa điểm tâm.

 

Đưa điểm tâm chỉ là chuyện nhỏ, nhưng công chúa đưa thì là chuyện lớn. 

 

Bất kể đang gì, đều đích đón.

 

Ta kéo tay áo xuống với mẫu

 

“Chờ chút, con gặp Lâm cô cô .”

 

Mẫu : “Tóc mái loạn , vuốt .”

 

Lâm cô cô đưa điểm tâm chỉ là cái cớ, thực là truyền đạt chỉ thị mới nhất của công chúa.

 

“Công chúa , ngươi cần gả Lục gia nữa.”

 

“Á?” 

 

Ta nghi hoặc: 

 

Loading...