Bố thở dài, nhíu mày : "Chỉ là một con búp bê nhỏ thôi mà Tiểu Hòa, em trai còn nhỏ ham chơi, con là chị nhường em một chút thì ?"
chỉ cảm thấy nực đến cực điểm.
"Ai là chị của nó?"
Cuối cùng cũng nhịn mà hét lên với ông .
"Đó là để cho !"
Giờ đây, ông vợ con bên cạnh, sớm quên vợ cùng ông gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng.
Bùi Yến nãy giờ vẫn im lặng, đầu tiên là nắm lấy tay .
Anh bình tĩnh bước đến mặt Thẩm Trạch, đưa tay đặt lên đầu nó.
Anh chằm chằm nó, ánh mắt bình tĩnh nhưng lạnh lẽo đến cực độ:
"Đưa đồ đây, nếu ông đây vặn đầu mày xuống."
"Anh... đang gì !!!" Mẹ kế bên cạnh hoảng sợ.
Anh liếc bà , trong mắt lóe lên một tia nguy hiểm.
"Im miệng."
Bùi Yến nâng cổ tay lên xem đồng hồ, ngón tay gõ đầu Thẩm Trạch hai cái.
"Cho mày mười giây."
Giọng nhẹ, nhưng bộc lộ sự nguy hiểm hề che giấu.
từng thấy như , biểu cảm cực kỳ lạnh nhạt, nhưng giận mà uy, khí chất khiến sợ hãi.
Thẩm Trạch sợ hãi bỏ chạy, nhanh chóng đưa con gấu nhỏ trả . Nó đến đầu cũng dám ngẩng lên, run rẩy đưa cho Bùi Yến.
Bùi Yến nhận lấy, ánh mắt rơi Thẩm Trạch, cực kỳ ghét bỏ.
"Thằng nhãi ranh, dám bắt nạt vợ tao?"
Thẩm Trạch sợ hãi oa một tiếng òa lên.
Mẹ kế cuối cùng cũng nhịn .
"Nó vẫn còn là một đứa trẻ, các ...các thể đối xử với nó như ?"
Bố xưa nay đều nể mặt Bùi Yến, chỉ là hôm nay ông cũng thực sự kinh ngạc.
"Bùi Yến, vẫn luôn cảm thấy con là một đứa trẻ hiểu chuyện, hôm nay...hôm nay con đang gì ?"
Bùi Yến cong môi , hỏi ngược ông :
"Chú Thẩm, vợ con chịu uất ức con giúp cô chống lưng, con đủ hiểu chuyện ?"
Bùi Yến ông , khẩy.
"Người kế là bố dượng, câu quả sai."
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhanh chậm mở miệng.
", Thẩm Thính Hòa là đứa trẻ nhà, ai để cô chịu ấm ức, chính là chết."
Bố lập tức câu chọc giận.
"Bùi Yến, là bố vợ của con, khi kết hôn con gọi bố thì thôi, bây giờ con...con đây là thái độ gì! Ngay cả bố con cũng từng chuyện với như !"
"Bùi gia bây giờ là do con chủ."
Bùi Yến khẽ nhắc nhở ông .
"Chú Thẩm tuổi cao, vẫn nên phân chia tài sản cho rõ ràng . Con nhắc nhở chú một chút, những thứ đáng thuộc về Thẩm Thính Hòa, một phân cũng thiếu.
"Nếu , việc ăn của chú, con thấy một , cướp một ."
Lời của Bùi Yến như xé toạc một lỗ hổng trong tim , chua xót, cảm động, nhưng nhiều hơn cả là thể tin nổi.
từng nghĩ đến, đời , ngoài , còn khi ấm ức, sẽ bảo vệ .
"Bùi Yến, tại giúp em?"
Bàn tay ấm, giọng nhẹ nhàng.
"Người của , chỉ mới phép bắt nạt."
"Bùi Yến, …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dung-chay-chong-giup-em-ha-sot/chuong-11.html.]
cố gắng kìm nén dòng nước mắt đang lăn trong mắt.
"Anh thật đáng ghét…"
Anh cúi đầu .
"Tưởng em sẽ là sắp thích ."
"Ai mà thèm thích đồ đáng ghét như chứ!"
Sau khi bình cảm xúc, bắt đầu càm ràm .
"Em đầu tiên thấy chuyện lưu manh như thế."
Anh lái xe nghiêng đầu: "Sao cơ?"
"Thì… cũng khá kích thích đấy…"
thật lòng.
Anh khẽ một tiếng.
"Hóa vợ thích kiểu chuyện dirty talk , chú ý hơn."
"Bùi Yến, đồ biến thái! Em ý đó!"
Có những thì lạnh lùng cấm dục, thật là tên cầm thú đội lốt .
nhịn mà lên án :
"Anh đúng là giỏi giả bộ, hồi học thì vẻ học sinh gương mẫu, lưng lén hút thuốc."
"Còn cái gì mà yêu sớm ảnh hưởng học hành, chẳng cũng len lén xem mấy phim xx ?"
Ánh mắt lấp lánh vẻ trêu chọc, cứ dán chặt .
"Vậy em nghĩ gì khi xem mấy cái đó ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
bực trừng mắt :
"Ai mà nghĩ tới cô giáo JAV nào."
Ánh mắt càng thêm thâm trầm, dường như thiêu cháy .
"Anh nghĩ đến em."
Mặt lập tức nóng bừng lên: "Bùi Yến, thật vô liêm sỉ…"
Anh khẽ , hỏi : "Thế còn em?"
"Em… em xem mấy thứ đó…"
Thật tuổi dậy thì tò mò, cũng từng lén xem qua.
Điều hổ hơn là, đêm đó còn mơ một giấc mơ khó . Nam chính trong giấc mơ … là Bùi Yến, quá sức tưởng tượng …
Tỉnh dậy, liên tục thở phào may mà chỉ là mơ.
Tối hôm đó, mặc đồng phục cấp ba.
Ngoài phần n.g.ự.c chật, còn đều vặn.
Có đôi mắt đỏ hoe, thở nóng hổi đến cháy bỏng.
"Vợ , nhiều năm trong mơ em cũng ăn mặc như thế …"
"Bùi Yến, im miệng cho em…"
Không khí mới trở nên dịu dàng thì thư ký của Bùi Yến gọi điện đến.
"Giám đốc Bùi, thuốc hạ sốt của quên mang về, cần đưa đến ?"
"Bùi Yến, đang sốt ?"
vội vàng đưa tay lên trán để kiểm tra nhiệt độ, quả nhiên nóng.
Lúc nãy cũng cảm thấy tay nóng .
"Mấy ngày nay bận quá nghỉ ngơi , cảm lạnh thôi."
"Không , uống thuốc." vẫn thấy yên tâm.
"Không cần uống thuốc ."
Ánh mắt bám lấy , giọng khàn khàn.