Khi chúng gặp ông , ông trong tình trạng mặt mũi bầm dập.
Ông lóc ở đồn cảnh sát, rằng chính thủ phạm hại c.h.ế.t Chu Vân đ.á.n.h ông nông nỗi .
"Là Chu Tuấn Dương! Nó, nó là ..."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chu Kiến Đông nước mắt lưng tròng .
cũng nhanh chóng lục trong đầu cái tên "Chu Tuấn Dương", là giáo viên chủ nhiệm của ba cô bé, một đàn ông trung niên lôi thôi.
"Không chỉ là thầy giáo, chỉ ... còn là, họ hàng xa của nhà , bé Vân kính sợ nó... ngờ, ngờ nó ..."
Hóa là .
Trong thời gian tiếp theo, Chu Kiến Đông mô tả chi tiết bộ quá trình ông đối chất với Chu Tuấn Dương và đ.á.n.h thành thế .
7
Ban đầu, Chu Kiến Đông cũng chắc Chu Tuấn Dương là thủ phạm.
Ông chỉ tìm họ hàng cũ để rõ tình hình, dù lúc ông cũng đặc biệt giao Chu Vân cho đối phương, nhờ dạy dỗ cẩn thận.
Khi Chu Kiến Đông tìm thấy Chu Tuấn Dương ở ký túc xá của trường, đối phương cũng tỏ vô cùng thương tiếc và liên tục xin vì trông nom Chu Vân cẩn thận.
Chu Kiến Đông trách đối phương, ông chỉ rốt cuộc ai xâm hại Chu Vân, dĩ nhiên Chu Tuấn Dương rằng .
Tuy nhiên, kế đó một chuyện kỳ lạ xảy .
Dưới sự quấy rầy của Chu Kiến Đông, Chu Tuấn Dương thế mà sẽ cho ông một khoản tiền bồi thường hậu hĩnh, hy vọng ông sống , đừng truy cứu chuyện nữa.
Chu Kiến Đông đương nhiên cảm thấy điều khuất tất, lập tức bám lấy buông.
Chu Tuấn Dương cũng dần mất kiên nhẫn, thấy Chu Kiến Đông cứng đầu nên nhiều đuổi ông .
Hai từ tranh cãi miệng lưỡi leo thang thành xô đẩy, Chu Tuấn Dương dù cũng trẻ hơn, chiếm ưu thế về thể lực.
Sau khi đ.á.n.h ngã Chu Kiến Đông, Chu Tuấn Dương tiếp tục nổi trận lôi đình, c.h.ử.i mắng ông điều, trong lúc la hét thừa nhận một chuyện:
Ba nữ sinh đúng là xâm hại!
Theo lời của Chu Kiến Đông, nguyên văn của Chu Tuấn Dương là:
"Đều là tao đấy! Mày gì tao? Lão già c.h.ế.t tiệt! Cho tiền còn lấy, điều ?"
Nghe thấy lời , lòng giật thót.
Vụ án ồn ào như , bất cứ bình thường nào não cũng sẽ những lời ngông cuồng như thế.
Hoặc là vấn đề về đầu óc, hoặc là, bình thường.
Chúng an ủi Chu Kiến Đông, bảo ông về nhà chờ tin, đó lập tức đến trường tìm Chu Tuấn Dương.
Bởi vì nếu những gì Chu Kiến Đông là thật, thì thực sự vấn đề.
Ví dụ như tại dùng câu nguy hiểm đó một cách thiếu suy nghĩ để kích động, tổn thương Chu Kiến Đông?
Rõ ràng điều đó lợi gì cho cả.
Hay như, tại đề nghị bồi thường?
Dù trường học phương án nữa thì cũng thể đột ngột đề xuất lúc hai chuyện riêng tư như thế.
Và cuộc gặp gỡ với Chu Tuấn Dương thực sự khiến chúng kinh ngạc đến rớt cằm.
Làm cảnh sát nhiều năm, bao giờ thấy cảnh tượng như .
8
Tại ký túc xá của trường tiểu học, chúng gặp Chu Tuấn Dương.
Hắn nhiệt tình tiếp đón chúng , nhưng cũng rõ chúng đến đây vì chuyện gì.
Vì , chúng còn kịp hỏi, vội vàng cho chúng xem:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dua-tre-khong-tuoi-tho-ke-thu-ac-14/chuong-4.html.]
Trên trán trái của một vết rách.
Theo lời , lúc đó Chu Kiến Đông liên tục ép ai là xâm hại Chu Vân, dĩ nhiên thể .
điều chọc giận Chu Kiến Đông, ông vớ lấy cái gạt tàn t.h.u.ố.c đập mạnh trán Chu Tuấn Dương, gây vết thương .
Vì Chu Tuấn Dương mới phản kháng mà đ.á.n.h Chu Kiến Đông một trận.
Còn về tiền bồi thường và việc xâm hại Chu Vân cùng hai cô bé , càng liên tục phủ nhận.
Hắn , đó là do Chu Kiến Đông bịa đặt.
Lời khai của hai bên khác , chắc chắn một bên đang dối.
Chúng đưa phán đoán ngay tại hiện trường.
Đầu tiên, chúng yêu cầu Chu Tuấn Dương mô tả quá trình Chu Kiến Đông tấn công .
Hắn theo, nhưng sai một điều.
Hắn , Chu Kiến Đông đột nhiên nổi giận, dùng tay cầm cái gạt tàn bàn đập mạnh trán trái của .
Nếu là khác thì thể vấn đề gì.
mấy tiếp xúc với Chu Kiến Đông, chúng nhận một điều.
Điều khiến lời mô tả của Chu Tuấn Dương trở nên còn chân thực nữa.
hỏi Chu Tuấn Dương:
"Anh Chu Kiến Đông là thuận tay trái ?"
Chu Tuấn Dương ngơ ngác lắc đầu.
Quả nhiên chỉ là họ hàng xa, lẽ thậm chí còn coi Chu Kiến Đông gì.
Chỉ cần là từng tiếp xúc thì cũng nên điều .
.
Để che đậy lời dối, :
"Thuận tay trái cũng thể dùng tay mà."
kiên nhẫn giải thích với :
" là thể, nhưng nếu một đột nhiên nổi giận, chắc chắn sẽ dùng tay thuận nhất của để hành động chứ cố tình dùng tay ít dùng hơn, hiểu ?"
Nói xong, cầm cái gạt tàn pha lê lên, :
"Hơn nữa thứ dễ dính dấu vân tay, chúng chỉ cần mang về kiểm tra là Chu Kiến Đông chạm nó ."
Chu Tuấn Dương một lời, dường như còn gì để .
Triệu Tuấn kịp thời chất vấn :
"Nói , tại dối?"
chúng phát hiện, dù vạch trần, vẫn mà , tỏ vô cùng bình tĩnh.
Chúng tại bình tĩnh như thế, càng những lời tiếp theo, mỗi câu đều ngoài dự đoán của chúng .
9
Sau khi một lúc, Chu Tuấn Dương vui vẻ một câu thế :
"Bởi vì những gì Chu Kiến Đông đều là sự thật mà."
Lúc đó và Triệu Tuấn , cả hai đều sững sờ.
"Nếu các mang theo camera bút ghi âm, thì sẽ chuyện phiếm với các một chút..."