16
Ba giờ sáng, một luồng khói trắng lọt phòng.
Tiểu Lâm đang canh giữ bên giường chẳng mấy chốc ngủ .
Một bóng thừa cơ lách phòng bệnh, khi đang lén lút gì, từ trong bóng tối bước : “Lão Kỷ, tìm gì thế?”
Lão Kỷ đột ngột cứng đờ, trong mắt lóe lên sự hoảng sợ rõ rệt, một lát bình tĩnh : “Ồ, Tiểu Đao , giao ca xong lấy một ít đồ, qua đây tìm chút.”
“Ồ, là cái .”
Ngón tay treo một hình nhân nhỏ màu đỏ máu, đó sinh thần bát tự của Hổ.
“Anh trông đêm, lén bỏ thứ gối Hổ, cho chiêu hồn thất bại.”
Thấy sự việc thể che giấu nữa, lão Kỷ đột ngột chồm dậy chạy ngoài, Tiểu Lâm vốn đang hôn mê nhanh chân nhảy dựng lên một bước, một cước đá ngã lăn đất: “Còn chạy!”
Lão Kỷ mắt trợn trừng: “Các lừa ! Cái vụ gà gáy các đều là cái bẫy!”
thản nhiên thừa nhận: “ , hồn của Hổ chiêu về từ sớm , chúng chỉ là điều tra dụ địch.”
Lão Kỷ tái mét như tro tàn: “Cậu phát hiện từ khi nào.”
lạnh: “Giữa đường, nhưng chắc chắn.
“Chỉ thực sự xác định, là khi thấy Trương Huân.”
túm lấy đầu : “Oan đầu nợ chủ, Trương Huân nhiều điều ác như , lệ quỷ nhận nhầm dễ, cần đốt tóc, m.á.u dây rốn và bát tự của Trương Huân thành tro cho liên tục uống trong ba ngày, thời gian và địa điểm đặc định mới thể miễn cưỡng tác dụng.”
“Cho nên, Vương đạo sĩ mới chọn minh hôn vỏ bọc.”
“Ngoài Hổ , chỉ là lâu nhất, việc mua sắm, định đường đều do lo liệu, chỉ mới thể âm thầm những việc .”
Ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo: “Người hãm hại đầu tiên, là Tiểu Lâm .”
17
“Cậu là gặp lệ quỷ sớm nhất.”
“Sau nơi đầu tiên mời dã quỷ ăn tiệc, nơi đó bốn phía là cây chuối, điện thờ thắp hương giấu một cái giếng cổ, chuối chiêu dụ, chuối giếng là đại kỵ phong thủy, giải quyết ở đó.”
“, là bất đắc dĩ!”
Lão Kỷ quỳ "phịch” xuống, quỳ gối lê đến mặt : “Là Vương đạo sĩ ép như , với Hổ, với ba em , thật sự còn cách nào khác, ung thư, chi phí điều trị ngày càng cao, trung hiếu thể vẹn , cũng là bất đắc dĩ…”
“Bất đắc dĩ? Ép ?” gần như buồn nôn đến mức bật .
“Ông ép hãm hại ba , ép nhận một trăm vạn ? Suốt thời gian Hổ viện, đến thăm nào , giúp trả tiền viện phí nào ? Mẹ ung thư, Hổ luôn giúp đỡ ? Ồ, đúng , một trăm vạn của sớm dùng để mua nhà , chỉ cần trong lòng thực sự chút hổ thẹn, cũng sẽ chuyện táng tận lương tâm !”
“Nếu thực sự thấy , sẽ hãm hại Tiểu Lâm ? Cậu cũng là do dẫn dắt mà !”
Đôi tay lão Kỷ ngừng run rẩy, ngẩng đầu .
khuôn mặt đó sạch sẽ, hề một giọt nước mắt nào.
“Thế thì , Diệp Tiểu Đao, đừng ngày nào cũng vẻ đại nghĩa lẫm liệt giả sứ giả chính nghĩa, tính là cái thá gì, một đạo sĩ hạng ba mà cũng đòi quản trời quản đất.”
Anh từ từ nhe răng : “Ba bọn họ gọi là đột tử, lúc c.h.ế.t đang ở bệnh viện, bản lĩnh thì tố cáo !”
“Tóc, m.á.u dây rốn, những thứ thể bằng chứng ? Cảnh sát xong chắc rụng răng.”
Anh ưỡn thẳng lưng, đắc ý với : “Luật pháp trần gian , quản vương pháp âm gian !”
18
Lão Kỷ rời , va Trần Bà.
Trần Bà rõ chuyện, bình tĩnh , lão Kỷ đến thoải mái, nghiến răng nặn một câu.
“Đó là mệnh của ba bọn họ, trách .”
Trần Bà bóng lưng kiêu ngạo rời của mà u uẩn hỏi: “Tiểu Đao, luật pháp trần gian quản vương pháp âm gian, lời , công nhận ?”
, công nhận cũng chẳng gì .
Trần Bà lẩm bẩm nhắm mắt : “Vậy thì cứ theo quy tắc của giới tâm linh mà .”
Không lâu , lão Kỷ chết.
Anh c.h.ế.t đuối trong bồn tắm ở nhà mới, phổi nước cho nổ tung, hai mắt trợn trừng lồi , điều khiến pháp y tại hiện trường khó hiểu nhất là.
Giống như Trương Huân ở biệt thự đó.
Anh tự bóp cổ chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-thi-xuat-gia/chuong-7-full.html.]
Trong sự đau đớn cực độ của việc c.h.ế.t đuối, con còn sức lực và ý thức để bóp cổ ?
Điều ngược bản năng con .
Trần Bà quỷ môi giới mấy chục năm, quen ít kỳ lạ việc kỳ quái, oan đầu nợ chủ, món nợ của lão Kỷ tất nhiên sẽ đòi.
Tin là, Hổ cuối cùng cũng tỉnh .
Ban đầu yếu đến mức gì nhưng cố gắng nháy mắt với , như cho chuyện gì đó, cho đến ngày thể mở miệng.
Anh Hổ khó nhọc : “Tiểu Đao, gặp em dâu …”
19
Cả c.h.ế.t lặng.
Anh Hổ lẩm bẩm: “Khoảng thời gian hồn lìa khỏi xác, hình như mơ một giấc mơ dài, trong mơ lang thang khắp nơi, nhiều bóng đen cũng lang thang như nhưng thuộc về nơi , mơ mơ màng màng, thấy gọi tên .”
“Là giọng của , cũng giọng của , sốt ruột lắm, gặp nhưng đường nào.”
“Lúc , một bàn tay từ trong bóng tối duỗi , cứ thế chỉ cho một hướng.”
“ mà sai đường, bàn tay sẽ đánh .”
“Rất kỳ lạ, cũng thấy mặt nhưng đó là tay của Tô Thiên.”
Ngay cả Hổ cũng cảm thấy thể tin nổi.
“Theo lý mà cũng chỉ gặp em dâu vài nhưng cứ cảm thấy đó là tay của cô chứ?”
đó, nắng hôm nay nhưng chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy từ chân lên đến đỉnh đầu, tim nhói lên một cơn đau âm ỉ, cơn đau đó khiến gần như thể thở .
run giọng: “Anh, bàn tay đó, sơn móng tay màu đỏ thẫm ?”
Kết quả giám định gen .
20
Cánh tay trái của t.h.i t.h.ể cô gái, là của Tô Thiên.
Trong t.h.i t.h.ể khâu vá , cánh tay , chân trái, chân , , lượt thuộc về những khác .
Ít nhất, năm nạn nhân.
tin thì tự nhốt trong phòng.
Ba năm , lý trí cho Thiên Thiên lành ít dữ nhiều nhưng về mặt tình cảm luôn tự lừa dối rằng vạn nhất thì , đời luôn vạn nhất, luôn kỳ tích, đấy.
Trong giấc mơ nửa tỉnh nửa mê.
hình như về căn hộ cho thuê.
Căn hộ cũ nát một phòng khách một phòng ngủ, là ngôi nhà đầu tiên của chúng .
Đêm đó đang tập trung cao độ xem World Cup, Thiên Thiên hết xì dầu xuống lầu mua, đó thì bao giờ trở nữa.
kiểm tra tất cả camera giám sát, cô hề khỏi cổng lớn mà biến mất ngay trong hành lang.
Một sống sờ sờ, cứ như bốc khỏi khí ?
Trong mơ, về khoảnh khắc cô rời .
Trên TV đúng lúc lưới, cũng vung tay reo hò, màn hình lờ mờ phản chiếu bóng dáng cô , lúc đó cô đầu , gì đó.
Là gì, rốt cuộc cô gì…
Bây giờ, cuối cùng cũng nắm bắt âm thanh nhẹ đến mức khó đó, từ trong tiếng reo hò đinh tai nhức óc của các cổ động viên.
“Tiểu Đao, em .”
Phải , là !
Nếu chỉ là xuống lầu vài phút, bình thường sẽ chỉ “ ”, chứ “ ”!
Keng…
Trong bóng tối, tiếng điện thoại đột ngột đánh thức.
Khi nối máy, đầu dây bên truyền đến một tiếng rợn .
“Đạo hữu, bạn gái ở ?
“Tiếc quá, chọc giận nên chọc, cơ hội .”
-Hết-