Đồ Tể Chia Thịt - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:25:27
Lượt xem: 1,181
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà nội lo lắng hỏi: "Làm ?"
trong gương, cổ vết bầm tím, vết bầm dấu một bàn tay.
cảm thấy khó thở, mí mắt ngày càng nặng trĩu.
Bà nội : " ngay đây."
Dần dần, mất ý thức.
Đến khi mở mắt nữa, phát hiện đang giường đất, ngoài cửa sổ mưa đang rơi tầm tã.
3 năm , đây là đầu tiên mưa lớn như .
Tiếng sấm rền vang, mây đen bao phủ bầu trời.
Ông nội và bà nội đều ở bên cạnh , bà nội : "Tỉnh , Phúc Tử tỉnh ."
Bà nội sờ trán : "Hạ sốt ."
Trên mặt ông nội, thoáng hiện nét , ông : "Tỉnh là , con đói ?"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
: "Con khát ạ."
Bà nội rót nước cho , ông nội đỡ dậy, dậy, liền thấy tiếng chuông leng keng, cổ chân thêm một sợi dây đỏ, dây buộc một cái chuông.
uống nước xong: "Bà ơi, cái chuông là gì ?"
Bà nội : "Bà xin ở miếu đấy, để trừ tà, con tháo ."
ngoài cửa sổ, trời mưa âm u oán khí nặng, : "Bà ơi, con ngủ bao lâu ?"
"2 ngày ."
hỏi: "Ông ơi, miếng thịt hôm đó ông mang về là thịt gì? Có của gã đồ tể họ Trần ? Ông cùng chú họ xẻo thịt chân gã ?"
nhớ rõ, tối hôm đó tay áo ông nội vết máu.
Ông nội tức giận : "Nói bậy bạ gì đó, ông hề chuyện ."
cao giọng hơn: "Vậy thịt đó từ ? Nhà chú họ gì ăn, lấy thịt cho ông?"
Ông nội : "Đó là thịt thỏ."
cảm thấy ông nội đang ngang, ánh mắt ông , như thể chỉ cần thêm một câu nữa, ông sẽ tay đ.á.n.h , đành im miệng.
08
Bà nội bưng cho một bát cháo kê, trong cháo còn một quả trứng gà luộc bóc vỏ, bà : "Cháo còn nóng, con ăn nhanh ."
Không nhà hết lương thực ?
Bà lấy cháo kê? Lấy trứng gà?
hỏi: "Bà ơi, cháo kê ở ?"
Ông nội hút t.h.u.ố.c ho mấy tiếng, liếc bà nội.
Bà nội : "Tuổi còn nhỏ, mà lo chuyện bao đồng, cho mày ăn thì mày cứ ăn ."
Thấy bà nội sa sầm mặt, dám hỏi nữa.
Sau một trận mưa lớn, núi mọc đầy nấm.
Bà nội cùng mấy thím trong làng, sáng sớm tinh mơ lên núi hái nấm.
Ông nội dẫn mười mấy đàn ông, núi bắt lợn rừng.
ở nhà chơi một ngoài sân.
Đến tối, bà nội mang về một rổ nấm: "Bà ơi, ông con ?"
Bà nội lấy một cái xô gỗ, lấy thêm một cái bát cơm sạch, bà : "Ông con ở đầu làng, đang chia thịt lợn cho ."
Bà nội đưa cho một cái bát cơm, bà khóa cửa , dắt đầu làng.
Con lợn rừng đó lớn, cũng chỉ chừng hai ba trăm cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/do-te-chia-thit/chuong-5.html.]
Người trong làng, đều xếp hàng ngay ngắn, chờ ông nội chia thịt.
thấy trong đám xếp hàng gã đồ tể họ Trần, gã cầm bát cơm, sắc mặt tiều tụy, khập khiễng, gầy như một cái xác khô.
Ông nội dùng d.a.o chia thịt, dân làng : "Chúng ăn thịt , chúng cảm ơn trưởng làng."
" ."
"Cảm ơn trưởng làng."
Người trong làng đều đang hùa theo, gã đồ tể họ Trần sa sầm mặt, gì.
Đến lượt gã đồ tể họ Trần nhận thịt, gã ném cái bát cơm lên bàn.
Bác Trương cạnh ông nội : "Trần Cương, thái độ của mày là thế nào?"
Gã đồ tể họ Trần : "Thái độ của thì ?"
Bác Trương : "Mày cùng bắt lợn rừng, chia thịt thì mày nhanh nhảu nhỉ, mày đằng xếp hàng, đợi chia xong hết, còn thừa mới đến lượt mày."
Bác Trương xong, liền ném cái bát cơm của gã đồ tể họ Trần xuống đất.
Cái bát lăn mấy vòng mới dừng .
Dân làng ồ lên.
Gã đồ tể họ Trần trợn đôi mắt đỏ ngầu bác Trương, gã : "Mày nhặt đây cho tao."
Bị gã đồ tể họ Trần trừng mắt, bác Trương rõ ràng là sững một chút.
Gã đồ tể họ Trần bây giờ tuy là một kẻ què, nhưng đây gã là một kẻ tàn nhẫn.
Vẫn còn chút uy lực.
Bác Trương cứng miệng : "Tao nhặt, mày còn bắt nạt chúng tao ? Nằm mơ , mày là cái thá gì?"
Gã đồ tể họ Trần giơ tay lên là đánh, gã và bác Trương vật lộn với , bác Trương tuy lớn tuổi, nhưng bác mập, bác đẩy mạnh một cái khiến gã đồ tể họ Trần ngã sóng soài đất: "Cút! Còn cút là tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày."
"Đi mau , nhà mày nhiều lương thực thế, thiếu miếng thịt ."
" đấy, bình thường bắt nạt chúng ít."
Gã đồ tể họ Trần gắng gượng dậy, gã chỉ tay đám dân làng: "Lương thực? Các còn mặt mũi đến lương thực ? Lương thực trong nhà tao, đều các trộm hết ."
Bác Trương : "Mày bớt bậy, ai trộm lương thực nhà mày."
Ông nội đột nhiên lên tiếng: "Được , mày cầm cái bát qua đây."
Câu là với bác Trương, bác Trương liếc ông nội, bác : "Trưởng làng, loại thể nuông chiều cái tính của nó, càng cho nó mặt mũi, nó càng lấn tới."
Ông nội gì, bác Trương thở dài, bác nhặt cái bát lên, đặt lên bàn.
Ông nội xẻo một miếng thịt, đặt trong bát: "Mày cầm ."
Gã đồ tể họ Trần từ từ dậy, đến bên bàn, gã cầm cái bát cơm lên lạnh một tiếng: "Lưu Xuân Long c.h.ế.t , nhưng em trai tao c.h.ế.t, chúng mày cứ chờ đấy."
09
Gã đồ tể họ Trần xong, cầm thịt rời .
Ông nội chau mày, tuy ông gì, nhưng , lời của gã đồ tể họ Trần khiến ông thoải mái.
Đến tối, mắc tiểu nên tỉnh giấc, định dậy, thì thấy bà nội : "Thế nào ? Xác của Trần Vĩnh còn ở trong hầm ?"
thấy tiếng bước chân của ông nội, ông : "Không còn."
Bà nội lớn: "Sao thấy? Trên hầm khóa mà, chìa khóa vẫn ở chỗ đây."
Ông nội : "Nói nhỏ thôi, đừng thằng Phúc thức giấc."
rõ, ông nội và bà nội chuyện , đành tiếp tục giả vờ ngủ.
Bà nội hỏi: "Xác của Xuân Long còn trong hầm ?"
Ông nội : "Không còn."