Điện Mộc Phá Đảo Xuyên Lục Địa - Series Cháy Đạo Quán - Cương Thi Tương Nam (4)

Cập nhật lúc: 2025-02-26 11:59:24
Lượt xem: 876

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phần 1: Cương Thi Tương Nam (4)

 

Những t.h.i t.h.ể đó đều bị moi sạch nội tạng, trong khi việc quan trọng nhất của thuật dẫn xác là đảm bảo t.h.i t.h.ể phải nguyên vẹn.

 

Ông ta thân là người dẫn xác, vậy mà lại dám phá bỏ đại kỵ!

 

Sắc mặt trấn trưởng trầm xuống, ông ta lắc lắc chiếc chuông nhỏ trong tay.

 

Chín cỗ t.h.i t.h.ể trước mặt bỗng nhiên phồng lên, cơ thể phình to gấp mấy lần chỉ trong nháy mắt!

 

"Không ổn! Là cấm cổ Thi Ngao!"

 

Thi Ngao là một loại cổ trùng cực kỳ tà ác, chỉ sinh trưởng ở vùng đất có hàng nghìn tử thi.

 

Chúng sinh ra theo bầy, nhưng chỉ có một con duy nhất sống sót, những con khác sẽ c.h.ế.t trong cuộc tàn sát lẫn nhau.

 

Con sống sót sẽ được nuôi dưỡng bằng m.á.u tươi, nước t.h.i t.h.ể và thịt xác chết. Khi nó trưởng thành, người ta sẽ cấy nó vào xác chết, biến xác thành một loại vũ khí g.i.ế.c chóc đáng sợ nhất!

 

Chúng không sợ d.a.o kiếm, sức sát thương cực kỳ cao!

 

Tay Tiết Kiều lập tức rút kiếm gỗ đào ra, mũi kiếm chỉ thẳng vào con đầu đàn trong đám cương thi.

 

"Hỏa địa câu, tứ an nhược kiếp, thiên hỏa liêu nguyên! Chúc Dung vô căn hỏa, thiêu!"

 

Lửa vô căn bùng lên, lao thẳng đến đầu thi thể! Nhưng dù lửa có cháy dữ dội đến đâu, nó cũng không thể thiêu rụi được con quái vật này!

 

Lúc này, con cương thi đầu đàn đã nhảy vọt lên, lao thẳng về phía chúng tôi!

 

Tôi vội vàng kéo Yêu Nhược và Tiết Kiều lùi về sau.

 

"Đứng ngây ra làm gì? Chạy mau!"

 

Yêu Nhược lúc này mới phản ứng lại, cũng nhanh chóng rút kiếm gỗ đào ra.

 

Tôi cắn ngón tay, bôi m.á.u lên thân kiếm, đứng chắn trước mặt bọn họ.

 

Nhìn con cương thi với khuôn mặt thối rữa, đôi mắt gần rớt ra khỏi hốc, tôi nghiến răng bổ kiếm xuống!

 

Vừa chạm phải huyết khí thuần dương, cương thi lập tức bốc khói đen, tỏa ra mùi thịt cháy khét lẹt đầy ghê tởm!

 

Thấy vậy, Yêu Nhược và Tiết Kiều trao đổi ánh mắt, lập tức vung tay vẽ phù trói xác trong không trung.

 

Lá bùa nhanh chóng được kiếm gỗ đào bổ thẳng về phía đầu cương thi!

 

Ngay lập tức, con quái vật bị trói chặt!

 

Tiết Kiều không chần chừ, rút ra một chiếc sáo nhỏ từ trong ngực, bắt đầu thổi lên một giai điệu kỳ lạ.

 

Cổ trùng ở vùng Miêu Cương không chỉ dựa vào chuông và chú ngữ, mà còn có thể điều khiển bằng âm thanh!

 

Chín cái xác bỗng nhiên khựng lại.

 

Trấn trưởng hoảng hốt, điên cuồng lắc chuông, nhưng hoàn toàn vô dụng!

 

Ông ta rít lên, rồi bất ngờ quăng chuông đi, nở một nụ cười quái dị.

 

Sau đó, ông ta xé áo, rút từ túi quần ra một con d.a.o gọt hoa quả nhỏ, rồi mạnh tay đ.â.m xuống da thịt mình!

 

"Đồ điên!" Tiết Kiều nghiến răng chửi thề.

 

"Không ổn! Ông ta đang dùng m.á.u kích hoạt cổ trùng!" 

 

Yêu Nhược lập tức lao tới, vung kiếm đ.â.m thẳng vào trấn trưởng!

 

Ngửi thấy mùi m.á.u tươi của chủ nhân, chín cái xác bắt đầu nổi điên!

 

Đôi mắt chúng chuyển sang màu đỏ thẫm, điên cuồng lao đến cắn xé mọi sinh vật sống!

 

Tôi cắn ngón tay, vội vàng chạy tới, nhỏ m.á.u lên tay của từng thành viên trong đoàn làm phim.

 

"Dù có chuyện gì xảy ra, cũng không được lau đi giọt m.á.u này!"

 

Đạo diễn run rẩy níu lấy vạt áo tôi: "Còn… còn tôi thì sao?"

 

Tôi lườm ông ta một cái: "Chết đi cho rồi! Nhìn ông là đã thấy phiền rồi!"

 

Mắng thì mắng, nhưng tôi vẫn chấm một giọt m.á.u lên ấn đường của ông ta.

 

Bên kia, Yêu Nhược và Tiết Kiều vẫn đang quần nhau với đám cương thi.

 

Tôi nhân lúc trấn trưởng mất tập trung, vung kiếm lên, nhắm thẳng vào cái bình nuôi cổ trùng trong tay ông ta mà c.h.é.m xuống!

 

Phập!

 

Con cổ trùng cái bị c.h.é.m đôi, thân thể béo ú của nó lăn lộn trên đất một hồi rồi c.h.ế.t thẳng cẳng.

 

Tôi bước lên, giẫm mạnh một phát!

 

Tôi nhớ sư phụ từng nói, những cổ trùng tà ác hại người đều có hai con, một con cái và một con đực.

 

Nếu con cái chết, con đực sẽ mất đi sức mạnh!

 

Trấn trưởng đờ người ra vì kinh hoàng!

 

Không còn cổ trùng cái, cổ trùng đực lập tức yếu đi, kéo theo cả bọn cương thi cũng ngã nhào xuống đất.

 

Tiết Kiều tranh thủ cơ hội, vội vàng niệm chú, triệu hồi toàn bộ cổ trùng ra khỏi xác chết!

 

Chín cái xác lập tức tan rữa thành nước mủ!

 

"Ọe!"

 

Tôi không nhịn nổi nữa, cúi xuống nôn thốc nôn tháo.

 

9

 

Thấy tình hình này, trấn trưởng vẫn chưa chịu từ bỏ.

 

Ông ta bất ngờ lao lên, ôm chặt lấy Tiết Kiều, cầm d.a.o găm trong tay, nhắm thẳng vào ấn đường của anh ấy mà đ.â.m xuống!

 

Tôi và Yêu Nhược vội vàng nhào tới, nhưng trấn trưởng đã giữ chặt lấy Tiết Kiều, khiến anh ấy giãy giụa không thoát được.

 

Ngay trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, bỗng vang lên một giọng nói trẻ con.

 

"Cha?"

 

Tay trấn trưởng khựng lại ngay khi nghe thấy tiếng gọi này.

 

Ông ta sững sờ quay đầu lại, nhìn thấy một cậu bé chừng bảy, tám tuổi đang đứng sau lưng mình.

 

"Sao con lại đến đây? Mau quay về đi!"

 

Cậu bé không hề động đậy, chỉ lặng lẽ nhìn ông ta, rồi hỏi một câu: "Cha ơi, cha đang hại người sao?"

 

Trấn trưởng nghe xong, hai tay dần buông lỏng, con d.a.o găm rơi xuống đất, phát ra một tiếng keng khô khốc.

 

Nhân cơ hội này, Tiết Kiều dồn hết sức đẩy mạnh trấn trưởng.

 

Ông ta ngã nhào xuống đất.

 

Tôi và Yêu Nhược lập tức lao lên, ghì chặt ông ta lại.

 

"Không… Cha không hại ai cả… Cha chỉ đang cứu con thôi…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dien-moc-pha-dao-xuyen-luc-dia-series-chay-dao-quan/cuong-thi-tuong-nam-4.html.]

 

Đôi mắt trấn trưởng đỏ hoe, cơ thể run rẩy không ngừng dù đã bị khống chế.

 

Lúc này, tôi và Yêu Nhược mới phát hiện ra có điều gì đó không đúng.

 

Cậu bé kia… sắc mặt tái nhợt, làn da xám xịt, trông không giống người bình thường chút nào.

 

Cậu bé cúi đầu, giọng nói phẳng lặng như mặt nước chết: "Cha ơi, con đáng lẽ nên c.h.ế.t rồi, đúng không?"

 

Trấn trưởng hoảng hốt lắc đầu liên tục.

 

"Không! Con sẽ không chết! Cha nhất định sẽ cứu con! Con vẫn có thể tiếp tục sống!"

 

Cậu bé khẽ thở dài. Rồi từ từ kéo vạt áo lên.

 

Dưới lớp áo là một lỗ hổng to lớn trên cơ thể, da thịt đã hoàn toàn thối rữa, nội tạng bên trong đã mục rữa đến mức rơi sạch.

 

"Cha ơi, con như thế này… có còn được coi là đang sống không?" 

 

Cậu bé lại khẽ thở dài, buông áo xuống rồi nói tiếp: 

 

"Con không muốn sống thế này nữa đâu, cha à… Con cũng không muốn nhìn thấy cha tiếp tục hại người…"

 

Cả người trấn trưởng như bị rút cạn sức lực. 

 

Ông ta cúi gục đầu, không nói nổi một lời.

 

Tiết Kiều lạnh lùng cất tiếng: "Ông biến con trai mình thành một xác c.h.ế.t biết đi, ép nó sống lay lắt trên đời. Nhưng ông quên mất rằng, nếu để nó được đầu thai, nó sẽ có một cuộc sống mới, một cơ thể khỏe mạnh hơn!"

 

Những lời nói ấy như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào tim trấn trưởng.

 

Ông ta trầm mặc hồi lâu. 

 

Cuối cùng, giọng nói khàn khàn cất lên: "Vậy thì… hãy để nó được giải thoát đi."

 

10

 

Cậu bé mỉm cười. Cậu ngoan ngoãn nằm xuống đất.

 

Yêu Nhược quỳ bên cạnh cậu, mở cuốn sách trong tay, miệng lẩm nhẩm niệm chú.

 

Từng chút từng chút một, cậu bé giải trừ cấm thuật trên người đứa trẻ.

 

Cuối cùng, Yêu Nhược ngước lên nhìn Tiết Kiều.

 

Tiết Kiều thở dài, lấy từ trong n.g.ự.c ra chiếc sáo nhỏ, thổi lên một khúc nhạc.

 

Từng con cổ trùng bị dẫn dụ, lần lượt bò ra khỏi cơ thể cậu bé.

 

Ngay khoảnh khắc cuối cùng, thân thể cậu bé lập tức phân hủy.

 

Cậu bé nhắm mắt lại, thanh thản rời khỏi thế gian này.

 

Chúng tôi cũng biết được toàn bộ sự thật từ miệng trấn trưởng.

 

Con trai ông ta đã mắc bệnh ung thư từ hai năm trước.

 

Vì quá tuyệt vọng, ông ta đã tin lời một gã thầy mo, sử dụng cổ trùng và cấm thuật để trói linh hồn con trai trong thể xác đã chết, biến đứa trẻ thành một một cương thi mang linh hồn con người.

 

Từ đó, ông ta bắt đầu hành nghề dẫn xác, mục đích là lấy nội tạng từ những t.h.i t.h.ể ấy để thay thế cho con trai mình.

 

Lẽ ra, mọi chuyện đã hoàn hảo, nhưng không ngờ, đoàn làm phim lại vô tình tìm đến nơi ông ta giấu xác.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Lo sợ bí mật bị bại lộ, ông ta đã quyết định g.i.ế.c sạch chúng tôi ngay trong hang động này.

 

Nghe đến đây, tôi không kìm được, lạnh lùng hỏi: "Ông thực sự chỉ dùng nội tạng của xác c.h.ế.t để thay thế cho con trai mình thôi sao?"

 

Trấn trưởng ngẩng đầu lên, nhìn tôi với một nụ cười quái dị.

 

"Tất nhiên rồi… Dù sao, g.i.ế.c người cũng là phạm pháp mà."

 

Nụ cười của ông ta khiến tôi rợn cả da gà.

 

Tôi khẽ liếc sang phía sau ông ta.

 

Ở đó, vô số oan hồn đang lặng lẽ đứng nhìn.

 

Trước đó, những hồn ma ấy không dám đến gần vì trấn trưởng mang theo cổ trùng quá mạnh.

 

Nhưng giờ đây, Tiết Kiều đã lấy hết cổ trùng đi rồi.

 

Những oan hồn kia… cuối cùng cũng có thể xuất hiện.

 

Người đang làm, trời đang nhìn.

 

11

 

Do hang động cương thi bị sập, chương trình buộc phải dừng quay.

 

Tôi cùng Tiết Kiều và Yêu Nhược quay trở lại đạo quán.

 

Chưa kịp bước vào trong, đã thấy sư phụ đứng đợi ngay trước cửa.

 

Ông ấy nhìn chằm chằm vào Tiết Kiều, lạnh giọng hỏi: "Nghe nói con biết điều khiển thi trùng?"

 

Tiết Kiều không nói hai lời, lập tức quỳ xuống.

 

"Con sai rồi."

 

Tôi và Yêu Nhược liếc nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà lẻn vào bằng cửa hông.

 

Đạo sĩ tuyệt đối không được nuôi cổ trùng.

 

Mà thi trùng, chính là một loại cổ trùng.

 

Nhưng may mà Tiết Kiều chịu nhận sai ngay lập tức, sư phụ cũng không nói gì nhiều.

 

Ông ấy chỉ bắt anh ấy quỳ trước Tam Thanh điện mấy ngày để hối lỗi.

 

Buổi tối, tôi thấy Yêu Nhược đứng ở cổng đạo quán.

 

Thấy tôi đi ra, em ấy liền khoác tay tôi, nhẹ giọng nói: "Hôm nay, một tiểu quỷ ở thôn Tương Nam nói với em rằng… trấn trưởng c.h.ế.t rồi."

 

Tôi không lên tiếng.

 

"Ông ta c.h.ế.t thảm trong nhà mình. Khi được phát hiện, toàn bộ nội tạng đã biến mất, dường như bị thứ gì đó ăn sạch."

 

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy ông ta, tôi đã nhận ra trên người ông ta có nghiệp chướng rất nặng.

 

E rằng, thứ ông ta làm không chỉ là nghề dẫn xác.

 

Dù sao thì, chỉ dựa vào nội tạng lấy từ xác chết, làm sao có thể giúp con trai ông ta sống dai đến vậy?

 

Đôi tay ông ta chắc chắn đã từng chạm vào những thứ không sạch sẽ.

 

Bây giờ, khi không còn thi trùng trấn áp nữa, những ác linh từng bị ông ta hại chết… sao có thể dễ dàng tha cho ông ta?

 

Vì con trai, ông ta đã hiến tế bao nhiêu mạng người.

 

Nhưng đến cuối cùng… chính ông ta cũng không thể có một cái kết tốt đẹp.

 

[HẾT P1]

>> Bấm chương tiếp theo để xem phần 2: Hút Dương Thuật

 

Loading...