Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
đó đợi bao lâu.
Nghe thấy tiếng bước chân của , đầu , ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ.
"Hoắc Cứu.." mím môi gọi : "Em xin "
Đôi mắt ngày xưa yêu nhất giờ đây lạnh giá. Anh nhếch khóe môi: "Cô nên điều với Yên Yên, với ."
Phải , Hoắc Yên chính là vết sẹo giữa hai chúng .
mỉm tự giễu chính , chợt cảm thấy : "Hoắc Cứu, chắc là sẽ hận em đến chet nhỉ?"
Phiên tòa trì hoãn ba năm nay cuối cùng cũng đến.
Hoắc Cứu ngừng một chút, bỗng nhiên khẩy:
"Giang Vãn Ninh, hận cô cũng vô ích."
Anh châm một điếu thuốc, làn khói thuốc phả bao phủ khuôn mặt : "Từ trở đừng xuất hiện mặt nữa."
Giọng đầy mệt mỏi, như thể chỉ đang rằng thời tiết hôm nay , nhưng khi là lời lạnh lùng nhất.
Mùi khói thuốc nồng nặc xộc mũi, khó chịu nhéo lòng bàn tay nhưng vẫn kìm cơn buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/det-lai-mua-yeu/chuong-11.html.]
Hoắc Cứu khẽ chửi một tiếng.
Lần nữa , điếu thuốc Hoắc Cứu châm chính ném thùng rác dù chỉ mới hút một .
Khói thuốc còn sót cuộn lên, vội vàng rút tay như bỏng.
Một suy nghĩ viển vông hiện lên trong đầu . gần như đặt hết hy vọng, hỏi từng chữ một: "Hoắc Cứu, còn yêu em ?"
Bầu khí đột nhiên trở nên yên tĩnh trong giây lát.
Hoắc Cứu cau mày: " yêu cô còn quan trọng ? Khi thấy cô, sẽ chỉ nghĩ đền Yên Yên, đưa em gái tội nghiệp một đêm đó của ."
Mặt tái nhợt nhưng vẫn kiên nhẫn : "Với em, điều đó quan trọng. Thật sự quan trọng."
Hoắc Cứu tối sầm mặt, đột nhiên bước tới nắm lấy cắm : "Giang Vãn Ninh, trả lời câu hỏi nhàm chán . gặp cô, nhất hãy tránh xa , hiểu ?"
giam trong một tấc vuông và buộc ngẩng đầu lên. vẫn mỉm : "Hoắc Cứu, một câu yêu em khó đền ? Đừng lo, chỉ cần bảo còn yêu em, em sẽ bao giờ phiền đến nữa."
Mặt hồ băng giá trong mắt như nứt , để lộ những cảm xúc mà thể nào hiểu . Một lúc , lạnh lùng : " yêu cô".
Bóng lưng Hoắc Cứu dần dần biến mất khỏi tầm mắt .
dựa bức tường gạch lạnh lẽo, cả như mất hết sức lực từ từ trượt xuống. Một lúc , che mặt , .
Anh dối dở tệ! Anh yêu em, nhưng ánh mắt bán . Hoắc Cứu, thực sự yêu em ? Em tin.