ĐẾN MUỘN - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:47:39
Lượt xem: 147
1.
Lúc họp lớp với bạn học cũ, Kỷ Dương gắp nấm chén , : “Hàm Ấu, món nấm em gọi .”
“Nướng cháy tí, ...”
Hắn bỏ dở câu , động tác khựng giữa trung.
cúi đầu, chậm rãi nhai nuốt đồ ăn trong miệng, gì, cũng .
gọi món nấm.
Hàm Ấu tên .
Hàm Ấu là tên bạn gái cũ của .
Trần Hàm Ấu bên trái ngây , ngẩng đầu .
thể cảm nhận ánh mắt hai họ chạm một lát, phát tán vài phần xúc động mà thể hiểu nổi. Sau đó Kỷ Dương dời tầm mắt .
Dưới trường hợp cũ mới cùng xuất hiện, bạn trai bạn gái hiện tại mà gọi tên bạn gái cũ, cả bàn ăn vốn đang náo nhiệt như nhấn nút tạm dừng, đột nhiên im lặng.
Ngón tay kẹp đũa dùng nhiều sức quá, móng tay đ.â.m da thịt. Thế nhưng cơn đau rơi câm lặng, rề rà phát hiện .
Sau màn trầm lặng hít thở nổi, Lâm Lãng ở bên cạnh phá vỡ hổ: “Ai da, ai uống rượu hết , mau mau nâng ly nào, đừng mà bịp bợm nhá!”
Những khác sôi nổi mà thở dài nhẹ nhõm, theo : “Gạt cái gì mà gạt, tao uống ba ly đấy.”
“Ly của mày đầy nhóc kìa, còn mặt dày hả?”
Kỷ Dương gắp nấm chén của , Trần Hàm Ấu nữa.
Hắn múc cho một chén canh, vẻ tự nhiên : “Uống chút canh nóng , hôm nay em mặc đồ mỏng quá.”
nhận lấy chén canh, hề hé miệng.
...
Lúc rời khỏi nhà ăn, Kỷ Dương giữ : “Anh toilet một chút, em bên ngoài đợi .”
Nói xong thì qua hành lang, vẻ nôn nóng.
bóng dáng , suy nghĩ một hồi vẫn quyết định theo.
Quả nhiên, Trần Hàm Ấu mặc áo gió màu kaki cuối hành lang, chân là đôi giày đế đỏ cô luôn yêu thích, tươi mà nổi bật.
Sắc mặt Kỷ Dương khó coi, xa quá nên rõ đang gì.
Hốc mắt Trần Hàm Ấu ửng đỏ, thái độ kích động, cuối cùng dứt khoát nhào lòng Kỷ Dương, sức ôm lấy .
ở ngã rẽ xa, quan sát tay Kỷ Dương bế tắc lưng cô , ngón tay duỗi gập, giãy giụa hồi lâu vẫn ôm cô .
Một lát , đẩy Trần Hàm Ấu , nhỏ giọng mấy câu, xoay ngay.
Trần Hàm Ấu lóc gọi tên phía , âm thanh quá lớn, loáng thoáng:
“Rõ ràng là yêu cô , đôi mắt lừa em !”
“Kỷ Dương, quên em đúng ?”
Bước chân Kỷ Dương dừng , trầm mặc rời .
Buổi tối lúc về đến nhà, và Kỷ Dương ăn ý nhắc tới chuyện ở bữa tiệc.
dám hỏi lời Trần Hàm Ấu đúng , lẽ là vì trong lòng đáp án từ lâu. sợ câu trả lời mong .
Hắn in một nụ hôn trán như thường lệ, ôm lấy từ phía : “Ngủ .”
, cả hai chúng ai ngủ .
Bởi vì chuyện gọi sai tên .
Hắn là cẩn thận kín đáo, mà gọi sai tên khác. Hẳn là vì trong lòng gặm nhấm cái tên đó nhiều lắm, thế nên mới thể buột miệng thốt theo bản năng.
cảm thụ nhịp tim vẫn chậm phía , trong đêm đen mở to đôi mắt cho đến khi thấy đau nhức, thế mà vẫn khô ráo rơi một giọt nước mắt nào.
Quái đản.
Khoảng cách gần như thế, giữa hai như xa cách cả biển khơi.
(Còn tiếp phần bình luận)
2.
Hôm lúc , ở phòng thấy cô gái trẻ lễ tân nhỏ giọng tám chuyện với khác: “Sáng nay cô đến tìm giám đốc Kỷ, lớn lên xinh lắm, trực tiếp báo tên họ, bảo là tìm Kỷ Dương, mày xem...”
Cô nhỏ giọng, tràn đầy hương vị ăn dưa: “Mày xem cô gái đó quan hệ gì với giám đốc Kỷ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/den-muon-xfld/chuong-1.html.]
Một cô gái khác còn nhỏ giọng hơn: “Mày đó tên gì? Mặt mũi ?”
Lễ tân ngẫm nghĩ một lát: “Hình như... hình như gọi là Trần Hàm Ấu, tên gì mà khó quá, mặt mũi thì tệ, môi đỏ nhấp nhô, nhưng mà thái độ khinh , tao thích.”
Cô bĩu môi: “Tao thích chị Lộ hơn.”
“Trần Hàm Ấu?” Cô gái nhỏ kêu lên sợ hãi: “Hình như là tên bạn gái cũ của giám đốc Kỷ. Trước đây, tao rót nước cho giám đốc Lâm thấy với giám đốc Kỷ là Trần Hàm Ấu sắp về gì đó. Mày nghĩ ?”
Lễ tân sốt ruột : “Vậy giám đốc Kỷ thế nào? Nếu ý gì với Trần Hàm Ấu, chị Lộ đây?”
“Ai mà , tao dám gì , nhanh chân chạy mất.”
dựa vách tường phòng nghỉ lạnh băng, cà phê trong tay nguội.
Chờ đến khi mấy cô gái thảo luận thỏa thuê mới .
Khi chỗ , cách nào việc , mỗi một chữ giấy mơ hồ biến hình. Cuối cùng biến thành ba chữ to “Trần Hàm Ấu.”
Tay nắm bút thể kìm chế mà run rẩy.
, thấy sợ .
Trần Hàm Ấu về.
còn sợ cô giống hệt bảy năm , dễ dàng cướp Kỷ Dương của .
và Kỷ Dương quen từ nhỏ, coi như thanh mai trúc mã. Từ nhà trẻ lên tới tiểu học, trung học cùng chung đại học.
Từ nhỏ dành hơn nửa thời gian lớn lên ở nhà , thế nên thích . Bà luôn trang điểm cho thật , đó hỏi : “Lộ Lộ ơi, con dâu của dì nhé, chịu ?”
Mặc kệ bà lặp lặp trò đùa đó bao nhiêu , lúc nào cũng đỏ mặt cúi đầu, thể đáp lời.
Những lớn khác lập tức : “Kỷ Dương, con đồng ý cưới Lộ Lộ vợ ?”
Kỷ Dương nhếch môi: “Đồng ý, con thích Lộ Lộ nhất!”
Khi đó thật sự cho rằng thích nhất. Về chúng khẳng định sẽ ở bên .
Cho đến năm mười chín tuổi, Trần Hàm Ấu xuất hiện.
Cô là bạn học chung đại học. Cô và Kỷ Dương là nhân vật danh tiếng ở trong trường, một là chủ tịch hội học sinh, một là hội phó. Một là đội trưởng đội hùng biện, một là thành viên hùng biện giỏi nhất.
Bọn họ đều là bộ mặt của quốc gia.
Hai chói mắt nhất hấp dẫn lẫn . Kỷ Dương vẫn thường ở cạnh , nhưng đề tài chuyện bắt đầu xoay chung quanh Trần Hàm Ấu.
“Lộ Lộ, em xem Trần Hàm Ấu lợi hại như thế. Lần tranh luận với cô , cô dắt vòng vòng.”
“Lộ Lộ, con gái bọn em một quán ăn ngon lắm là ý gì? Là mời ăn cùng ?”
“Lộ Lộ, con gái thích quà sinh nhật thế nào? Em đề cử vài món với coi, mấy màu son môi cứ y như , móa nó khó phân biệt thật!”
Hắn gọi tên , nhưng bàn về con gái khác.
...
Sống cùng Kỷ Dương nhiều năm như , đây là đầu thấy tặng quà cho con gái.
miễn cưỡng nở nụ : “Anh tặng quà cho ai?”
Đến bây giờ còn nhớ rõ biểu cảm của Kỷ Dương. Chút ửng đỏ hiện lên gương mặt tuấn tú, cúi đầu nhỏ giọng: “Còn thể là ai? Trần Hàm Ấu đó. Khả năng cao là em sắp chị dâu , vui ?”
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt phát sáng, phản chiếu gương mặt trắng bệch của .
Sau một lúc lâu, nhẹ giọng : “Rất vui.”
3.
Kỷ Dương và Trần Hàm Ấu cứ thế ở bên .
Bọn họ trời sinh thể hấp dẫn ánh mắt khác, chung một chỗ thật xứng đôi. Người quen họ ai công nhận họ hợp , nổi bật bao nhiêu.
Bọn họ hẹn hò ba năm, cũng là thời gian và Kỷ Dương trở nên xa cách, dường như trở thành xa lạ.
Một mặt là cố tình tránh nghi ngờ, mặt khác là do Trần Hàm Ấu tính chiếm giữ mạnh, thấy Kỷ Dương liên lạc với là cãi lớn một trận.
Kỷ Dương cô giận, thậm chí xóa hết phương tiện liên lạc với .
Nhiều năm như hình với bóng, cuối cùng chúng tách .
nhớ tết năm , Kỷ Dương dẫn Trần Hàm Ấu du lịch nước ngoài, thì xe lửa về nhà một .
Vừa về đến nhà thì Kỷ Dương nóng nảy: “Sao về một ? Trên đường nhiều nguy hiểm, thằng nhóc Kỷ Dương ?”
Không hiểu tại một giây đó, hốc mắt đột nhiên chua xót chịu nổi, cúi đầu khổ sở : “Dì ơi, xuất ngoại, du lịch với bạn gái .”
Mẹ Kỷ Dương ngẩn , đó sắc mặt ngổn ngang. Bà vuốt đầu , thương tiếc thở dài.