Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vài ngày sau, tôi đã tìm được bằng chứng cho thấy email khách hàng bị rò rỉ không phải do tôi. Nó được gửi từ một tài khoản tạm thời, sử dụng địa chỉ IP ở một quán cà phê gần công ty Hương làm việc, vào đúng thời điểm Hương đang ở đó. Bằng chứng không kết tội trực tiếp Hương, nhưng đủ để tạo ra nghi ngờ và chứng minh sự vô tội của tôi.
Tôi dùng bằng chứng đó để đối chất với quản lý của mình. Vụ kỷ luật được thu hồi, nhưng sự việc này đã khiến tôi nhận ra một điều: Chúng đang đẩy mạnh tấn công. Và tôi không thể chỉ phòng ngự.
Tôi quyết định tung đòn phản công đầu tiên, sử dụng thông tin về mối quan hệ giữa Hoàng và Hương. Không trực tiếp nói họ ngoại tình hay âm mưu, mà chỉ gieo rắc những tin đồn nhỏ, mơ hồ trong giới bạn bè, đồng nghiệp của cả hai.
Tôi gọi điện cho vài người bạn chung, giả vờ "vô tình" kể.
- Tớ thấy lạ thật đấy. Dạo này Hoàng và Hương thân nhau lạ thường. Như hình với bóng ấy. Không biết có dự án kinh doanh chung gì không mà hay gặp nhau ở khách sạn XYZ thế nhỉ? Tớ tiện đường đi qua thấy.
Hoặc:
- Cậu biết không, Hương dạo này cứ nhắc đến tên Hoàng suốt. Khen ngợi đủ điều. Tớ cứ trêu là 'mê anh rể rồi à', nó cứ cười cười không nói gì. Chắc ngưỡng mộ thật đấy.
Những tin đồn nhỏ này lan đi rất nhanh. Chỉ vài ngày sau, tôi bắt đầu nhận được những cuộc gọi hỏi thăm đầy ẩn ý từ bạn bè chung.
Carrot Và Tịch Dương
- Này Mai, cậu có biết chuyện Hoàng và Hương không? Tớ nghe nói...
- À, nghe nói gì cơ? - Tôi giả vờ ngạc nhiên. - Chuyện hai chị em tớ thân thiết ấy hả?
- Không... không phải thế. Ý tớ là... có vẻ như thân thiết hơi... quá mức bình thường ấy.
Tôi mỉm cười trong lòng. Hạt giống đã nảy mầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dem-tan-hon-rach-nat/chuong-16.html.]
Tối đó, Hoàng về nhà, vẻ mặt tối sầm. Anh ta đi thẳng vào phòng làm việc, sau đó gọi tôi vào. Hương cũng có mặt ở đó, vẻ mặt bối rối và sợ hãi.
- Em nghe thấy gì rồi đúng không? - Giọng Hoàng gằn xuống.
- Nghe thấy gì ạ? - Tôi nhìn anh ta, vẻ mặt "ngây thơ". - Anh nói gì em không hiểu.
- Đừng giả vờ nữa! - Hoàng đập tay xuống bàn. - Những tin đồn nhảm nhí về anh và Hương, là do em tung ra đúng không?!
- Tin đồn gì cơ? Anh và Hương có tin đồn gì à? - Tôi "ngạc nhiên" hơn nữa. - Em không biết đấy. Là tin đồn gì thế Hương?
Tôi quay sang nhìn Hương. Cô ta giật mình, lắp bắp.
- Chị... chị đừng...
- Đừng gì? - Tôi cắt ngang. - Chị thật sự không biết có tin đồn gì về hai người đấy. Là tin đồn "thân thiết quá mức" ở khách sạn XYZ à? Hay tin đồn Hương "mê anh rể" như bạn em vẫn trêu?
Tôi nói ra chính xác những gì tôi đã gieo rắc. Khuôn mặt Hoàng và Hương biến sắc hoàn toàn. Vẻ mặt họ từ tức giận chuyển sang sợ hãi, rồi lại tức giận hơn nữa khi nhận ra tôi đã biết được gì đó.
- Em... em theo dõi anh?! - Hoàng trợn mắt nhìn tôi.
- Theo dõi à? Anh nghĩ em có thời gian rảnh để theo dõi anh sao? - Tôi cười khẩy. - Em chỉ "vô tình" nghe được thôi. Như anh "vô tình" đi công tác đêm tân hôn vậy.
Tôi nhấn mạnh từ "vô tình" đầy mỉa mai. Hoàng siết chặt nắm đấm.
- Em dám... Em dựa vào đâu mà dám nói những lời đó?!