Hơn nữa còn bị chân giò kho trong vòng bạn bè của cậu thu hút, lập tức chụp màn hình, hỏi: "Đây là đồ ship của tiệm nào vậy?"
Triệu Trình Chu trả lời ngay: "Sư tỷ thích ăn chân giò à? Em mang đến cho chị!"
Hào phóng vậy sao?
Vậy thì tôi không khách sáo đâu nhé!
Triệu Trình Chu mang chân giò đến cho tôi ba lần một tuần.
Mềm nhừ không ngấy, nạc mỡ vừa phải.
Lúc đó tôi còn thề sẽ ăn chân giò của tiệm này cả đời.
Kết quả thằng nhóc này lại nói là do cậu ta tự làm.
"Sư tỷ, sinh nhật em chị có muốn đến nhà em ăn cơm không, món chính có tôm xào cay, thịt bò xốt nước, sườn sốt chua ngọt, canh là canh vịt già, món nguội có dưa chuột rong biển trộn, tráng miệng là bánh tiramisu."
Nói nhiều thế để dụ tôi, cuối cùng lại thêm một câu: "Ngày mai chủ nhật tám giờ tối, chị đến nhé?"
Cả thói quen sinh hoạt của tôi cũng nắm rõ, rõ ràng là có chuẩn bị trước.
Nhưng tôi vẫn kìm nén được nước miếng đang tiết ra, trơ trẽn hỏi một câu: "Còn gọi thêm món được không?"
Khóe miệng Triệu Trình Chu ngay lập tức cong lên với vẻ đắc ý: "Sư tỷ muốn ăn gì?"
Tôi nuốt nước miếng, phớt lờ ánh mắt của cậu.
"Ừm, để lại cho chị hai cái chân giò kho nhé."
6
Không ngoa khi nói muốn chiếm được trái tim một người thì phải chiếm được cái dạ dày trước.
Từ bữa đó, tôi có thêm một nhà bếp dài hạn mỗi ngày mang cơm đến cho tôi.
Còn Triệu Trình Chu có thêm một cô bạn gái vừa là người cuồng công việc vừa là thánh ăn.
Triệu Trình Chu vừa học giỏi đức tốt vừa nghiên cứu đủ loại công thức nấu ăn mỗi ngày.
"Hôm nay mua củ sen với xương ống, nấu canh cho chị uống."
WeChat truyền đến giọng trầm trầm của Triệu Trình Chu, xen lẫn tiếng ồn ào của chợ.
Tôi cắn ngón tay, khóe miệng nhếch lên.
Từ khi cậu ta chuyển đến ở cùng tôi, mỗi ngày tan làm đều là niềm mong đợi.
Vừa mở cửa, mùi cơm thơm phức đã tràn ngập.
Triệu Trình Chu chạy từ nhà bếp ra cửa, ân cần cất túi xách trên tay tôi.
Tôi nghi hoặc nhìn cậu: "Hôm nay ngoan vậy? Làm chuyện xấu gì à?"
Chỉ thấy thằng nhóc này lén lút lấy một túi giấy từ trên ghế sofa.
Tôi liếc nhìn.
Ren, tai mèo, hầu gái. . .
Triệu Trình Chu đỏ tai: "Mấy hôm trước mua trên mạng, hôm nay mới nhận được."
"Chị à, tối nay thử nhé?"
Thử cái gì thử!
Tối qua ba tiếng! Ba lần!
Trâu ngựa cũng đâu có làm thế!
Tôi thương cậu tuổi còn nhỏ chưa từng trải, cậu lại chẳng tiếc cái eo của tôi.
"Không được!"
Tôi nghiêm mặt đi đến bàn ăn ngồi xuống.
Triệu Trình Chu thở dài, bưng đồ ăn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dang-xem-mat-thi-ban-trai-cu-nhan-xin-link-quan-lot/phan-4.html.]
Cả bữa cơm cậu ăn không thấy ngon, vẻ mặt ủ rũ.
Cuối cùng tôi không chịu nổi ánh mắt đáng thương của cậu, thừa lúc cậu đi tắm lén lút thay đồ.
Núp trong chăn, tôi lén nghe tiếng động trong phòng tắm.
Tiếng nước ngừng.
Cửa mở.
"Chị à?"
Cảm nhận được có người kéo chăn.
Ban đầu tôi nắm chặt không buông, nhưng Triệu Trình Chu thấy tai mèo của tôi như chó thấy xương.
Cuối cùng chăn bị kéo ra, quần cũng bị lột ra.
Hậu quả của việc m-áu dồn lên não là ngày hôm sau tôi lại không xuống được giường.
7
Những ngày tháng tốt đẹp như vậy kéo dài đến khi Triệu Trình Chu năm tư.
Cậu sắp đi du học.
Nếu chúng tôi tiếp tục ở bên nhau, nghĩa là phải yêu xa hai năm.
Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!
Tôi quen cậu là vì được ăn ngon, yêu xa thì ăn cái gì?
Tôi dứt khoát nên dứt liền đề nghị chia tay.
Ba năm này coi như tôi làm càn chơi đùa rồi.
Thằng nhóc này ban đầu còn tưởng tôi nói giỡn.
Không ngờ tôi lập tức đi xem mắt, lúc này mới hoảng.
Tôi lấy lại tỉnh táo, lạnh lùng gỡ tay cậu ra.
"Triệu Trình Chu, cậu không còn là trẻ con nữa, phải chịu trách nhiệm cho lời nói và hành động của mình. Suất du học này khó có được đến mức nào, cậu định lãng phí như vậy sao? Còn nói mấy câu trẻ con như thế, tôi đuổi cậu ra ngoài đấy!"
Suất này còn là thầy vất vả lắm mới xin được.
Nếu cậu dám lãng phí, tôi sẽ là người đầu tiên g-iết cậu!
Triệu Trình Chu vừa rồi nhất thời nóng vội nói sai, giờ ngoan ngoãn đứng nghe mắng.
Tôi thấy bộ dạng này của cậu lại không nỡ nói thêm.
Tôi đẩy đồ hộp cho cậu: "Để lại chỗ cũ cho tôi, không thì không được đi ngủ!"
Triệu Trình Chu gật đầu.
"Chị à, ngày mai muốn ăn gì?"
"Tùy cậu!"
8
Tùy tiện không ăn được đâu.
Triệu Trình Chu thì ăn một quả đấm.
Vừa mở cửa đi chạy bộ buổi sáng, tôi đã thấy một cảnh hỗn độn trước mắt.
Hai người đàn ông mặt mũi sưng húp đang đứng đó.
Một người cầm chổi, một người cầm giẻ lau.
Cháo hải sản vẫn còn bốc hơi nóng đang chảy tràn trên sàn nhà.
Tôi chợt hiểu tại sao dạo này cứ vẽ lông mày bên phải không được đẹp, thì ra là đụng phải điềm xui, bạn trai cũ và cựu bạn trai cũ đã chạm mặt nhau.
"Uyển Uyển, em về rồi à?"
Bạch Sở Phong, cựu bạn trai cũ đã nhanh tay hơn, lên tiếng trước Triệu Trình Chu.