Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Dẫn Ninh - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 05:58:13
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

Ta thật sự hiểu bản tạo nghiệt gì…

Hạt Dẻ Rang Đường

Đến c/h/ế/t mà vẫn Mặc Nghiêu lôi lăng mạ thêm nữa.

Trong đại điện thoáng chốc trở nên im phăng phắc, ngay cả tiếng thở cũng rõ mồn một.

Đến Tiêu Quốc công đang ngà ngà say cũng tỉnh táo ít.

“Nàng mất nhiều năm, giờ còn lôi trêu đùa gì?”

Tạ Giản nheo mắt, ánh đầy nguy hiểm.

“Là đùa , trong lòng Tạ tướng quân tự rõ.”

Mặc Nghiêu vẻ quyết tâm dây dưa đến cùng.

Cuối cùng, vẫn là Hoàng đế lên tiếng ngăn cuộc khẩu chiến .

“Tạ Tuấn An, bất luận thật giả , ngươi cũng đến tuổi thành gia .”

Ngài sang An Tĩnh Vương:

“Vương , nếu để Hoàng hậu chọn mai mối, ý thế nào?”

An Tĩnh Vương liếc Tạ Giản bằng ánh mắt cảnh cáo, chắp tay :

“Vậy thần xin giao phó cho Hoàng hậu nương nương.”

Sắc mặt Tạ Giản tối tăm khó đoán, nhưng chuyện cũng đành ép bỏ qua giữa tiếng nhạc cung đình vang lên.

Ta thật hiểu Mặc Nghiêu rốt cuộc nghĩ gì mà ép Tạ Giản điều đó giữa nơi như thế.

Chưa đến thật giả, dù Tạ Giản quả thật từng động tâm với , thì là chuyện của nhiều năm .

Thời gian trôi qua, nghĩ tới bây giờ, chắc còn là .

Huống chi Mặc Nghiêu xưa nay luôn chẳng mấy quan tâm đến chuyện liên quan đến , hành động duy nhất thể lý giải, là cùng Tạ Giản kết thù, cố ý khiến Tạ Giản mất mặt bá quan.

Ta cứ ngỡ sự việc chỉ bùng lên trong cung yến, sẽ kết thúc tại đó.

Không ngờ tin đồn lan khắp kinh thành, kéo theo vô lời đàm tiếu.

Người rằng khi còn sống và Tạ Giản tư tình, thậm chí lời đồn trong lâu còn bịa rằng ngoại tình khi kết hôn, là “hồng hạnh vượt tường”.

Khi còn sống, danh tiếng chẳng mấy , nay càng thành trò thiên hạ, c/h/ế/t mà vẫn nguyền rủa yên.

Ai ai cũng sang thương tiếc Mặc Nghiêu.

Tam sư còn chạy đến hỏi :

“Sư kể chuyện ‘Kẻ si tình và phụ bạc’ ?”

Cảm ơn , .

Cũng chính thời gian , của Tầm Dương Hầu thường xuyên tới mua thuốc trị ngoại thương.

Tam sư , năm nào cứ đến mùa đông là Hầu phủ cũng phái đến lấy thuốc, chỉ là năm nay mua đặc biệt nhiều.

Khi đầu óc đầy rẫy những lời thị phi, chỉ lạnh: Chẳng cứ dùng hết lên Mặc Nghiêu là .

Mãi đến mùng năm, mới tạm gác những chuyện nhức đầu , thì Hoàng hậu nương nương triệu cung.

Ta chuẩn tinh thần để chuyện hôn sự, ai ngờ bà hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dan-ninh-yclx/6.html.]

“Ninh Từ, ngươi bằng lòng giúp Bổn cung tác thành một mối nhân duyên ?”

Ta hiểu ý bà.

Hoàng hậu cho lui cung nữ, kéo xuống nhỏ:

“Cung yến đêm giao thừa, Hoàng thượng giao chuyện hôn sự của Tạ Giản tướng quân cho Bổn cung."

"Thực Bổn cung chọn sẵn cho một , chính là tiểu thư Tề Mạn Nhi, nữ nhi của Hộ Bộ Thượng thư."

"Vị tiểu thư chỉ đoan trang hiền thục, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, mà còn sớm đem lòng yêu mến Tạ tướng quân."

"Hai , chẳng trời sinh một đôi đó ?”

Ta nghiêng đầu suy nghĩ, nhẹ giọng hỏi:

nếu quyết, vì trực tiếp hạ chỉ ban hôn?”

Nghe qua thì chẳng khác nào Hoàng hậu nhất quyết tác hợp hai , thì cần giúp gì nữa? Một đạo thánh chỉ chẳng xong chuyện ?

Hoàng hậu thở dài:

“Tạ tướng quân chinh chiến sa trường, dốc lòng vì Đại Lộc.

Bổn cung và Hoàng thượng cũng là vì yên lòng nơi hậu viện.

ngươi cũng thấy đấy, hôm đó cứ chối từ mãi.

Bổn cung nghĩ, nếu thể hiểu rõ hơn về Tề tiểu thư, sẽ đổi ý định.”

Thì , trách Tiêu phu nhân Hoàng hậu đa nghi mẫn cảm.

Hóa … là khác cam tâm tình nguyện theo sự sắp đặt của .

Ta mỉm , hỏi tiếp:

“Vậy Ninh Từ thể giúp gì cho nương nương? Thần và Tạ tướng quân vốn quen , chẳng lẽ đến mặt mà liệt kê từng điều của Tề tiểu thư?”

Hoàng hậu khẽ thở dài một tiếng:

“Đương nhiên .”

“Lời của Mặc Nghiêu hôm đó, thật giả rõ, nhưng hẳn là căn cứ.

“Ba năm , giữa mùa đông giá rét, Tạ Giản từ trận chiến khốc liệt nơi biên cương trở về, trọng thương, sinh mạng như chỉ mành treo chuông.”

“Hôn mê tròn một tháng mới tỉnh , tỉnh, một kẻ xưa nay chẳng tin thần Phật như như phát điên, nhất quyết đến chùa Phục Dụ núi Thiên Hàn cầu phúc…”

“Hôm tuyết lớn đầy trời, thương tích lành, mà cứ cách ba bước quỳ lạy một , quỳ suốt lên đến tận đỉnh núi, suýt nữa mất nửa cái mạng.”

“Khi ai ai cũng nghĩ tế linh hồn tướng sĩ khuất nơi sa trường. giờ nghĩ … chỉ e đơn giản như thế.”

“Huống chi đó còn đánh với Mặc Nghiêu giữa phố, phản ứng của Mặc Nghiêu đêm cung yến … mười phần thì cũng tám chín phần là thật.”

Ta đến đây, trong lòng trĩu nặng.

“Ninh Từ… tâm ma của trừ, hôn sự với cả hai bên đều thể yên .

Đó cũng chính là lý do Bổn cung mời ngươi đến đây.”

Ta trầm mặc một lúc chậm rãi :

“Kính xin nương nương chỉ dạy.”

Hoàng hậu khẽ nắm lấy tay , nhè nhẹ:

“Ngươi c/h/ế/t sống , lời của ngươi… nhất định sẽ tin.”

“Bổn cung ngươi với : Từ Dẫn Ninh bước luân hồi, xin buông bỏ đoạn tình xưa.”

Loading...