Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sao hả? Bé cưng đã gọi ta bằng mẹ rồi, thì ắt hẳn là phải kính trọng cha của ta như ông ngoại của nó chứ! Chẳng lẽ đến cả việc ngồi một chút cũng không cho phép hay sao?!"
Yến Minh Nhiên khẽ giật giật khóe môi: "Ta có nói gì đâu chứ?"
Ta vừa mới cảm thấy hài lòng định bụng sẽ quay sang để tán gẫu vài câu với cha mình, thì ông ấy đã vội vàng túm lấy tay ta, giọng điệu hốt hoảng mà hỏi: "Cái gì mà bé cưng cơ chứ?! Rồi lại còn cái gì mà ông ngoại nữa?! Ta đã được lên chức rồi hay sao hả?!"
Ta còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, ông ấy đã nhanh như cắt xông tới bắt tay Yến Minh Nhiên: "Vậy thì đây chắc hẳn phải là con rể của ta rồi đúng không?!"
Rồi sau đó ông ấy bắt đầu... không ngớt lời tán dương và vỗ về hắn ta. Nào là khen hắn đẹp trai quá chừng! Dáng người thì lại chuẩn không cần chỉnh! Rồi lại còn khen hắn tốt tính đủ các kiểu nữa chứ.
Thấy sắc mặt của Yến Minh Nhiên càng lúc lại càng trở nên đen hơn, ta sợ rằng chỉ một phút sau thôi là hắn ta sẽ ra tay bóp c.h.ế.t cha mình luôn mất, nên vội vàng chạy tới kéo ông ấy về: "Cha ơi!! Đây chính là Yến Minh Nhiên đó!!"
Cha ta sững người lại ngay tại chỗ. Phải một lúc lâu sau ông ấy mới có thể phản ứng lại được.
Không biết phải mở lời như thế nào cho phải, ta dứt khoát ôm lấy bé cưng rồi đặt nó vào trong lòng của ông:
"Đây chính là bé cưng, là cháu ngoại của cha đó."
Cha ta cuối cùng cũng đã hoàn hồn trở lại, ông cúi đầu xuống nhìn bé cưng rồi bắt đầu… cất lên một cái giọng nó dẹo hẳn đi: "Ôi dào ôi~~ ai mà lại có thể đáng yêu đến dữ vậy nè~~ a a a~~"
Ngay vào khoảnh khắc bốn mắt của chúng ta chạm vào nhau, ta liền xoay người lại hướng về phía của Yến Minh Nhiên. Chợt nhận ra trong ánh mắt của hắn ta đang đan xen những cảm xúc vô cùng khác nhau. Khi hai đôi đồng tử của chúng ta va chạm vào nhau, hắn ta bỗng dư rừng lạnh lùng thu lại ánh mắt của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/dai-nhan-cung-chieu-meo-hon-mang/11.html.]
Sau khi cha ta dỗ dành bé cưng xong xuôi, cả căn phòng bỗng chốc trở nên im phăng phắc đến lạ thường.
Cuối cùng thì vẫn là Yến Minh Nhiên lên tiếng trước để phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng ấy. Hắn lười biếng ngồi trên chiếc ghế chủ vị, một tay chống cằm, nở một nụ cười nửa miệng nhìn cha ta: "Vậy thì... không biết hôm nay ngài đến đây là đang có ý định muốn g.i.ế.c ta hay sao?"
Cha ta trừng mắt nhìn hắn một cách giận dữ:
"Cái thằng nhãi này! Ngươi dám nói chuyện với cha vợ của mình theo cái kiểu đó hả?!"
Yến Minh Nhiên: "……"
Cha ta ưỡn thẳng lưng lên, đôi mắt trợn trừng ra vẻ vô cùng gan dạ, nhưng ta đứng ngay bên cạnh thì lại có thể nhìn thấy rất rõ ràng rằng ông ấy đang run lên như cầy sấy vậy: "Đúng vậy! Ta đến đây chính là để g.i.ế.c ngươi! Cho dù ngươi với con gái của ta đã có với nhau một đứa bé cưng rồi, thì…"
Ta: "……"
Yến Minh Nhiên: "……"
Cha ta siết chặt hai bàn tay lại thành nắm đấm, giọng nói nghiến ra từng chữ một: "Nhưng! Mối thù g.i.ế.c vợ, không thể nào không báo được!"
Ta lập tức quay đầu lại ngay: "Người nói cái gì cơ ?!"
Yến Minh Nhiên cũng khẽ nheo mắt lại: "Ngươi vừa mới nói cái gì?"
Cha ta bị tiếng hét lớn của ta làm cho giật mình, giọng nói cũng theo đó mà run run lên: "Ph… phải rồi chứ sao nữa…"
Rồi ông ấy lại bắt đầu ấp a ấp úng, kể lại đầu đuôi câu chuyện năm xưa mẹ của ta đã bị người ta hãm hại như thế nào. Nhưng ông ấy còn chưa kịp nói xong, đôi mắt của ta đã đỏ hoe lên rồi: