Công sinh và công dưỡng - 1
Cập nhật lúc: 2025-04-19 13:43:44
Lượt xem: 311
CÔNG SINH VÀ CÔNG DƯỠNG [FULL]
Nguồn: Zhihu
Raw: Deĩng
Edit: Nhân Trí
Sau khi trở thành nhà vô địch Olympic, tôi mới biết mẹ ruột mình là ảnh hậu.
bà ta tham một chương trình giải trí gia đình để nhận lại tôi.
Trước khi lên sân khấu, bà ta ôm con gái nuôi, giọng điệu lạnh lùng nói với tôi: "Muốn làm con gái tôi, cứ diễn theo kịch bản trong chương trình là được.”
Con gái nuôi cũng giả vờ không biết gì nói: "Chị, chơi thể thao vừa mệt vừa không kiếm được tiền, chị nghe lời mẹ, nhà mình sẽ đưa chị vào làng giải trí.”
Sau khi máy quay được bật, đến phân đoạn nhận người thân đầy cảm xúc.
Mẹ ruột ảnh hậu chỉ cần một giây đã đỏ mắt: "Tinh Tinh, cuối cùng mẹ cũng tìm được con. Con đã chịu khổ nhiều rồi. Mẹ sẽ làm mọi cách để bù đắp cho con!”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Vẻ ngây thơ loé lên trong mắt tôi: “Ồ, không phải chính bà đã vứt bỏ tôi sao?"
1
Sau khi trở thành nàh vô địch Olympic, tôi mới biết mình là con gái của ảnh hậu nổi tiếng trong làng giải trí.
Ba ngày sau, ảnh hậu Bạch Tinh đăng tải trên Weibo: [Cảm ơn người hâm mộ đã quan tâm. Ngôi sao nhỏ mà tôi đã khổ sở tìm kiếm hai mươi năm cuối cùng đã trở về bên cạnh tôi, tôi sẽ vì con bé mà tham gia một chương trình giải trí, hy vọng chúng tôi có thể vun vén mối quan hệ mẹ con đã mất tại chương trình!]
Bức ảnh đi kèm là ảnh tôi đang đứng trên sân khấu nhận giải thưởng với huy chương vàng trên tay.
Toàn bộ giới giải trí đều chấn động, máy chủ Weibo gần như tê liệt.
Lời chúc phúc của bạn bè và fan chiếm toàn bộ hot search, số lượng bình luận lên tới năm mươi vạn. Ngay cả các phương tiện truyền thông chính thức của Nhà nước cũng đăng bài chúc mừng.
[Nhân gian đoàn viên! Mẹ con thất lạc hai mươi năm gặp lại trên đỉnh cao.]
[Thẩm Tinh, so với việc lấy huy chương vàng, cái này còn ý nghĩa hơn đấy!]
[Chương trình giải trí tuyệt vời này, tôi nhất định phải xem!]
...
Mọi người đều ghen tị với tôi, một cô gái từ nông thôn bò lên như tôi lại có mẹ ruột là ảnh hậu.
Nhưng có một người mẹ ruột ảnh hậu, thật sự rất vinh quang sao?
Chỉ có tôi, người trong cuộc, mới biết được sự cay đắng đó.
“Tôi sẽ nhận lại cô trong chương trình, điều kiện tiên quyết là cô phải diễn theo kịch bản, nếu không phối hợp, tôi coi như không có cô con gái này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-sinh-va-cong-duong/1.html.]
Bạch Tinh, Tam Kim Ảnh Hậu có địa vị cao trong làng giải trí, người phụ nữ trước đây tôi chỉ có thể nhìn thấy trong phim truyền hình và điện ảnh, hôm nay lại đứng trước mặt tôi, nói là mẹ ruột của tôi.
Tuy nhiên, giọng nói lạnh lùng, đầy tính toán của bà ta khiến tôi sợ.
Con gái nuôi Thẩm Mẫn bên cạnh bà ta giả vờ không biết gì nhìn tôi, cố làm ra vẻ khó nói: "Chị, chơi thể thao vừa mệt vừa không kiếm được tiền, chị nghe lời mẹ, nhà mình sẽ đưa chị vào làng giải trí.”
Khuôn mặt của người mẹ nuôi câm điếc của tôi lập tức lạnh xuống.
Còn tôi cũng từ từ rũ mi xuống, che giấu mất mát trong đáy mắt.
Ha ha, chương trình giải trí còn chưa bắt đầu mà đã nóng lòng lộ ra bộ mặt thật rồi sao! Lúc hai người đón tôi về đâu có nói như vậy.
2
Một tuần trước, Bạch Tinh và Thẩm Mẫn cầm giám định DNA tìm tới tôi. Lúc đó tôi vừa mới giành chức vô địch Olympic, đang cuốc cỏ với mẹ nuôi bị câm của mình.
"Tinh Tinh, mẹ tìm con hai mươi năm rồi, cuối cùng cũng tìm được con. Con có thể tha thứ cho mẹ không... mẹ có lỗi với con..."
Thẩm Mẫn ở một bên cũng rơi vài giọt nước mắt, mắt đỏ hoe nói với tôi mấy năm nay bọn họ tìm tôi gian khổ biết chừng nào.
"Chị, tuy rằng chị lưu lạc đến nơi như thế này, nhưng em và mẹ cũng sẽ không ghét bỏ chị, chị theo bọn em về nhà đi!"
Bạch Tinh là ngôi sao nổi tiếng, vẻ ngoài xinh đẹp và quyến rũ. Còn mẹ nuôi khuôn mặt xanh xao và gầy gò, ăn mặc rách rưới, hai bàn tay đầy vết chai sần và bùn đất.
Tôi cảm thấy hơi quẫn bách và bối rối, ngơ ngác nhìn Bạch Tinh, nhất thời cũng quên đáp lại.
Tuy rằng từ nhỏ tôi đã biết mình không phải con ruột, nhưng làm thế nào tôi cũng không ngờ mẹ ruột của mình lại là Bạch Tinh.
Tôi cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, Thẩm Mẫn lại ở một bên không ngừng thúc giục tôi đến gần Bạch Tinh một chút: "Chị, chị xem mẹ khóc quá nhiều rồi, chị an ủi mẹ một chút được không?"
Giọng cô ta khẩn cầu, ánh mắt vô cùng hèn mọn. Ngược lại, có vẻ như tôi là một người đặc biệt cứng lòng.
Nhưng ngay khi tôi cố lấy dũng khí vươn một bàn tay bẩn muốn chạm vào bà ta, Bạch Tinh lại nhíu mày, ghét bỏ xua tay tôi ra.
Trong lúc không chú ý, tôi mất thăng bằng và ngã thẳng xuống bùn.
Mẹ ruột không có phản ứng gì, ngược lại mẹ nuôi bị câm của tôi gấp đến độ vò đầu bứt tai. Bà lập tức ném cái cuốc trong tay chạy tới đỡ tôi, vì quá sốt ruột còn ngã một cái cắt rách tay.
Tôi chật vật đứng dậy, Thẩm Mẫn kéo cánh tay mẹ ruột nhìn tôi có chút hả hê.
"Chị, không phải mẹ cố ý hại chị ngã, nhưng tay của chị thật sự quá bẩn! Sau này trở về nhà họ Thẩm, chị cũng không thể không chú ý như vậy, thật ghê tởm!"
Tôi theo bản năng nhìn về phía mẹ ruột của mình, bà ta lấy khăn tay che mũi, lông mày cũng nhíu lại.
"Em gái con nói đúng, con nhìn xem con quá bẩn thỉu, toàn thân đầy mùi bùn đất, giống cái dạng gì! Khó có thể tưởng tượng con lại là con gái của Bạch Tinh tôi. Con cũng bẩn thỉu như mẹ nuôi của con vậy!"
Nghe vậy, lòng tôi chùng xuống.
Mẹ nuôi của tôi không hề bẩn!