Con Trai Kẻ Sát Nhân - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:34:38
Lượt xem: 90

1

"Mẹ! Mẹ đang gì thế ?”

Mẹ thể tin trừng mắt bà nội: "Sao thể nhận nuôi đứa trẻ ?"

"Đại Xuyên đ.â.m mười tám nhát d.a.o đó! Camera trong xe cũng xem , lúc đó đứa trẻ tận mắt thấy..."

"Mẹ cũng thằng bé chỉ là một đứa trẻ, còn thằng bé thế nào nữa?"

Bà nội nâng cao giọng như gà mái già giang cánh che chở gà con, bảo vệ bé 11 tuổi phía : "Đồng Đồng cũng là nạn nhân, thằng bé mới là tổn thương sâu sắc nhất."

"Tận mắt chứng kiến bố tay sát hại khác, điều để cho đứa trẻ trong lòng bao nhiêu vết sẹo?"

"Ôi chao, đứa trẻ đáng thương!"

Bà nội tỏ vẻ bi lụy thương , tức đến run rẩy khắp .

"Mẹ, thể những lời như mặt Tiểu Vũ? Con bé, con bé cũng mất bố mà!"

"Không còn cô là ?" Bà nội nhướng màyv "Đồng Đồng bố , tài sản cũng bồi thường cho nhà . Nếu chăm sóc thì thằng bé sẽ đưa đến trại phúc lợi mất!"

"Đó là nơi con nên đến ? Đến đó thì cuộc đời thằng bé sẽ hủy hoại mất!"

Nhân viên trại phúc lợi bên cạnh lúng túng giải thích.

"Bác gái, trại phúc lợi ở nước điều kiện , như bác nghĩ ."

"Các bé đến đó sẽ phòng riêng, còn giáo viên chăm sóc."

"Nếu thi đỗ đại học thì nhà nước còn hỗ trợ học phí, sẽ hủy hoại tương lai của các bé ..."

"Khạc!" Bà nội phun một bãi đờm đặc xuống chân nhân viên: "Cô thể đảm bảo ? Cô thể đảm bảo đứa trẻ chắc chắn sẽ thi đỗ đại học ?"

"Ừm, việc học tùy thuộc bản cháu , thể đảm bảo..."

"Cô xem kìa, cô xem kìa!" Bà nội như nắm điểm yếu, kích động những vây xem.

"Nói nhẹ nhàng như , chẳng vì cô căn bản để đứa trẻ mắt ?"

Những xung quanh cũng hùa theo: " , môi trường ảnh hưởng lớn đến đứa trẻ, trại phúc lợi chỉ đảm bảo sinh tồn cơ bản, thể so với việc nuôi dạy bên cạnh ."

"Bà lão thật thiện lương, đúng là lòng từ bi vô bờ!"

Bà nội khen ngợi thì càng phấn khích hơn.

"Vương Tú Quyên, con trai c.h.ế.t , con giày vò một đứa trẻ thì nó cũng thể sống . Chi bằng cứ để Đồng Đồng sống Đại Xuyên, trưởng thành thành tài, cũng thể hiếu thuận với con..."

Những lời bà nội càng ngày càng vô lý, như điên: "Con vẫn còn trẻ, tay chân, huống hồ còn Tiểu Vũ cần gì thằng bé hiếu thuận?"

"He he." Bà nội đột nhiên lạnh hai tiếng: " , cô còn trẻ."

"Chỉ hai năm nữa là cô tái giá, con ranh cũng sẽ gả ."

"Cả đời chỉ Đại Xuyên là con trai duy nhất, giờ Đại Xuyên còn, đến cả lo hậu sự cho cũng !"

Bà nội đột nhiên òa nức nở, bé vội vàng đỡ bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-trai-ke-sat-nhan/chuong-1.html.]

Một già một trẻ trông vô cùng đáng thương, chuyện còn tưởng là chúng đang bắt nạt họ!

Mẹ chợt vỡ lẽ... Hóa là vì lý do !

Cũng đúng, một tính toán chi li luôn so đo từng chút, thể vô duyên vô cớ đổi tính nết, trở thành bồ tát sống ?

Hóa sợ mang tái giá, nhà họ Lưu đứt đoạn, ai chăm sóc bà lúc về già và lo hậu sự!

Chuyện thật quá hoang đường!

rõ ràng bà nội hạ quyết tâm.

đích dẫn bé tên Đồng Đồng chạy đôn chạy đáo khắp nơi, cuối cùng thế mà xong thủ tục nhận nuôi.

Ngay trong ngày thủ tục tất, bà nội dương trống dong cờ đưa bé về làng.

Cùng ngày, bà nhanh như chớp đuổi khỏi nhà của bố.

"Hai , để tránh khỏi việc thấy mà nó chịu ấm ức!"

Mẹ dắt tay , đau đớn và phẫn nộ thôi: "Mẹ, nhất định đến mức tuyệt tình như ?"

"Cái gọi là tiên hạ thủ vi cường!" Bà nội ném hành lý của chúng cửa: "Đợi đến khi hai đuổi bà cháu ngoài thì muộn !"

"Vậy còn tiền bồi thường của Đại Xuyên..."

Mẹ còn xong, bà nội nghiêm giọng quát mắng: "Con trai mồ yên mả còn ấm chỗ, cô tơ tưởng đến tiền ?"

" cho cô Đại Xuyên là khúc ruột cắt từ ! Số tiền là bồi thường cho tổn thất của , liên quan nửa xu nào đến Vương Tú Quyên cô!"

"Vậy Tiểu Vũ..."

"Tiểu Vũ cái gì mà Tiểu Vũ, đợi cô tái giá thì mầm non nhà họ Lưu của chừng mang họ của đàn ông nào đó ! còn quan tâm con bé gì?"

Bà nội xong thì đóng "ầm" cổng viện .

Tính cách vốn dĩ yếu đuối, mặt bà nội tinh ranh đanh đá thì càng bao giờ chiếm lợi thế.

kéo sững ở cửa, chỉ .

Cuối cùng vẫn là kéo vạt áo bà .

"Mẹ… Vậy chúng bây giờ..."

Mẹ lau mặt một cái, giọng mũi nặng: "Đi thôi, chúng đến nhà ngoại con."

Nhà ngoại ngay làng bên cạnh, bộ nửa tiếng là tới.

Khi chúng về đến nơi, ông ngoại, bà ngoại và gia đình đang vui vẻ ăn bữa tối.

Mấy thấy chúng lếch thếch xách hành lý trở về thì lập tức im lặng.

Không khí nhất thời chút ngượng nghịu.

"Anh, chị dâu, hai về từ bao giờ thế?"

 

Loading...