CÓ NGƯỜI CHỊU THƯƠNG TA, CUỘC ĐỜI ĐỦ VUI VẺ RỒI - 5

Cập nhật lúc: 2025-08-20 14:04:58
Lượt xem: 287

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế mà kịp chảy nước miếng, nước mắt chảy .

 

Tỷ đắm chìm trong kỷ niệm, kể tiếp.

 

“Mẫu ôm ngủ, còn hát ru cho ...”

 

Ta đến mê mẩn, khẽ hỏi:

 

“Hát bài gì thế?”

 

Chưa kịp câu trả lời... ngủ mất .

 

Thật ... mẫu của cũng từng hát cho .

 

Bài gì nhỉ?

 

A Diên ngốc quá, chữ thì chẳng nhớ nổi.

 

Chỉ nhớ giai điệu thôi...

 

Đợi tỉnh, sẽ hát cho tỷ .

 

10

 

Từ đó về , Chu Trạch Dã đến thường xuyên.

 

Chàng quanh , mang đủ thứ trò lạ.

 

Miệng thì nghiêm túc:

 

“Nam nữ thọ thọ bất , gần quá.”

 

Tay rưng rưng:

 

“A Diên, thương nữa ? Đợi sang năm thưa với mẫu , đón ngươi về phủ, ?”

 

Dần dà, lời với tỷ tỷ cũng dần dần chuyển sang với .

 

“A Diên hôm nay còn mệt ?”

 

“Ta từng hứa dắt nàng chơi xích đu, thôi để hôm đưa nàng hồ chơi. Nàng từng xem chim nhạn nữa mà.”

 

“Ta mang nhiều kẹo ngọt trong cung về , nhớ đưa cho A Diên.”

 

Chu Trạch Dã bao giờ rằng, dùng m.á.u tim để thuốc kéo dài mạng sống cho tỷ tỷ.

 

Tỷ tỉ là tinh tế, từng tự ti vì bệnh tật, từng dám mong cầu điều gì.

 

Huống hồ, Chu Trạch Dã là công tử con nhà thế gia, ngông cuồng phóng khoáng như nắng hè.

 

Đợi đến khi tỷ bình phục...

 

Thì chính mắt tỷ thấy ánh mắt ngày một chuyển khỏi nàng, rơi .

 

Sao mà xót xa?

 

, tỷ vẫn kể cho những điều đó.

 

Khi tiễn gặp , nàng còn tô son điểm phấn cho , nhoẻn trong nước mắt:

 

“A Diên nhà nay là thiếu nữ , tô chút son thôi xinh nhất Kinh thành.”

 

Nàng khẽ vuốt má bằng ngón tay cái, ngứa đến rụt cổ, khúc khích .

 

 

Phụ và tỷ bắt đầu thường xuyên tranh cãi.

 

“A Diên vì mà trở nên thế , ngài trơ mắt một yêu thương ?!”

 

“Muội vốn là tự do, là vì ai mà thành như bây giờ?!”

 

“Ta tuyệt đối để A Diên cuối cùng đuổi về trang viên tự sinh tự diệt! Muội là ruột thịt của !”

 

Ta thỉnh thoảng thấy, chỉ co ro góc giường, trời ngẩn ngơ.

 

Ánh mắt phụ luôn lạnh lùng, nhưng mỗi thấy —đứa trẻ gương mặt giống ông, nhưng thể ốm yếu—ánh dịu đôi chút.

 

Mỗi cãi , ông đều lặng lẽ hàng giờ trong từ đường, lau bài vị thê tử, lẩm bẩm ngừng.

 

Rất lâu đó, ông ngẩng lên, giọng khàn khàn:

 

“Thôi …”

 

11

 

Từ đó, phụ dần đối xử với dịu dàng hơn.

 

Cho phép ăn cùng bàn với tỷ, còn tự tay nấu cháo đậu đỏ, chia cho một bát.

 

Tỷ mỗi đều vui, nắm tay , ríu rít kể bao điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/co-nguoi-chiu-thuong-ta-cuoc-doi-du-vui-ve-roi/5.html.]

 

Toàn là chuyện tương lai.

 

Trước đây tỷ kể, vì bệnh tật khiến nàng dám mơ đến tương lai.

 

Còn giờ, cũng dám kể, chỉ lặng yên nàng .

 

“Sau A Diên thể cạnh phụ , Tết đến cũng quà riêng. Tỷ sẽ dắt hái mai.”

 

“Sau cùng học chữ, chữ nào, dạy từng chữ cho .”

 

“Sau A Diên lấy chồng, sẽ là nhà đẻ của , che chở cho cả đời, ai bắt nạt !”

 

Ta khẽ gật đầu, hạnh phúc.

 

Tỷ tỷ vẫn luôn là tỷ tỷ nhất đời!

 

Ta đầu —tuyết rơi đầy mái hiên.

 

Ta chớp mắt.

 

Thì là mùa đông .

 

Tết sắp đến ...

 

12

 

Đêm trừ tịch, trong phủ náo nhiệt phi thường.

 

Bọn tiểu đồng, nha mặc áo đỏ tươi chạy qua chạy , dán câu đối xuân, treo lồng đèn đỏ.

 

Còn thì... lấy cuối cùng m.á.u ở tim.

 

Lần , đau đến mức nổi nữa.

 

Tỷ tỷ chắc nhận lời nhắn nhờ mang đến, tưởng đến tìm Chu Trạch Dã, đêm nay hẳn sẽ kiếm .

 

Ta vốn định về ngôi miếu cũ, đợi A nương đến đón .

 

đau quá, còn sức nữa, mà đường về cũng nhớ nổi...

 

Cuối cùng chỉ thể đến nơi tỷ tỷ từng cứu .

 

Rồi ngã xuống nơi .

 

Nhỏ bé, cuộn tròn, nơi đó.

 

Không ai . Không ai để tâm.

 

Ta nhẹ nhàng vuốt tay áo, phủ kín lấy , đỡ phiền ai dọn dẹp xác .

 

Nghe , chó già khi sắp chết, sẽ lặng lẽ rời khỏi bầy đàn, tìm một chỗ yên tĩnh, lặng lẽ khép mắt lìa đời.

 

Có lẽ, con ch.ó hoang già trong ngôi miếu ... cũng như thế chăng?

 

“Khụ, khụ, khụ!”

 

Ta kìm , phun một ngụm m.á.u lớn.

 

Máu đỏ tươi nhuộm lên nền tuyết trắng, khiến bất giác nhớ đến cổ tay năm xưa, m.á.u loang từng mảng.

 

Từ khi thể ngày một yếu ớt, càng nghĩ đến A nương.

 

Có lẽ... vì rõ, nơi vốn chẳng nhà .

 

Cũng chẳng ai thực sự đợi trở về.

 

Người bảo ngốc.

 

thực , A Diên ngốc một chút nào.

 

Ta tỷ tỷ đối với .

 

Cũng phụ ghét đến tận xương tủy.

 

Tỷ với ... là vì hiến m.á.u cứu tỷ chăng?

 

Còn Chu Trạch Dã... là vì đến gần tỷ?

 

A Diên rõ.

 

Thật , cũng cần rõ.

 

Chỉ cần họ đối với .

 

Ta cũng rõ— ai thích hợp thuốc dẫn cho tỷ bằng cả.

 

Tỷ thương.

 

Lang quân thương.

 

Họ đều là những chờ mong ở nhân thế.

Loading...