Cô Gái Trong Gương - Chương 9:
Cập nhật lúc: 2025-09-14 17:40:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Là như ? Sẽ như ?
Cô gái nhút nhát ; cô bé dù quên đến nỗi thường nhớ lời , sẵn lòng khắc câu "Đợi Lục Tử Minh về nhà” lên gương, vụng về đến mức sương đen quấn chặt, nhưng khi cảm lạnh pha thuốc cho , cô gái xem tivi cùng , khi thức khuya thì bên , nhận một chiếc gương nhỏ vui mừng đến nỗi xoay tròn.
Giang Duyệt khi ngại ngùng sẽ cúi gằm xuống cho .
Giang Duyệt sẽ quan tâm xem ngủ ngon , bệnh đỡ hơn .
Hôm qua mới hứa với cô , dịp Tết sẽ cùng dán câu đối, đợi đưa cô đến địa phủ đầu thai, sẽ dùng hết tiền thưởng cuối năm để giúp cô cầu phúc, kiếp cô nhất định sẽ bình an thuận lợi, vui vẻ khỏe mạnh, như chạy KPI nữa.
Cô chỉ lặng lẽ , cong mắt, nở một nụ nhỏ xíu.
Giang Duyệt như thế, Giang Duyệt giờ ai nhớ nhung, rõ ràng đáng yêu lương thiện như thế, cô sẽ tan biến khỏi nhân thế, để chút dấu vết nào ư?
đột nhiên cảm thấy một cơn đau thắt ngực, như thể mũi miệng ai bịt chặt, thở , đầu óc cuồng.
Vô mảnh ký ức xoay tròn mặt , từ đầu gặp cô , đến sáng nay đưa cô đến nhà cổ họ Lâm, từng khung hình, từng phân cảnh, cuối cùng hóa thành nụ của cô đêm qua.
Em rõ sẽ tan biến, nhưng từng nghĩ đến việc với , ?
trải qua một cơn ác mộng.
Giang Duyệt mặt , lưng và bước về phía .
gắng sức chạy theo em, nhưng bóng lưng vẫn ngày càng xa dần. Một đám sương đen hình thù từ từ lan rộng, hóa thành vô bàn tay quấn lấy chân, eo, tay, vai cằm em. gào thét gọi tên em, dường như cuối cùng em cũng thấy, nghiêng đầu . Đôi mắt em ướt đẫm, nở một nụ dịu dàng.
Rồi ngay giây phút , đôi mắt đen huyền sương mù nuốt chửng.
phát điên lên.
rú lên trong đau đớn, cố hết sức vươn tay nắm lấy em. Thật bất ngờ, cuối cùng chạm một thứ gì đó lạnh buốt.
thấy ai đó gọi tên : "Lục Tử Minh!"
"Hộc..."
Tỉnh dậy với mồ hôi lạnh ướt đẫm, xuống bàn tay . Trong lòng bàn tay đặt một bàn tay mảnh mai khác, em nắm chặt lấy nhưng hề chút ấm nào của con .
Giang Duyệt bên giường , đôi mắt ướt át đầy lo lắng .
Sương đen quanh em tan bớt nhiều, giờ đây thể rõ đường nét hàm và phần cổ trắng ngần, còn là dáng vẻ đáng sợ như đầu gặp mặt nữa.
"Lục Tử Minh." Em khẽ hỏi: "Anh thế?"
cúi mắt, siết c.h.ặ.t t.a.y em, một lúc lâu mới : " ."
Dường như em hỏi điều gì đó nhưng cuối cùng vẫn mở lời, chỉ lẳng lặng đặt chiếc gương xuống cạnh gối thu trong gương, giọng nhỏ nhẹ: " ở bên cạnh ."
" ." thấy khuôn mặt trong gương tái nhợt đến đáng sợ, cố gắng trấn tĩnh thở gấp gáp: "Chỉ là một cơn ác mộng thôi, em ngủ tiếp !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/co-gai-trong-guong/chuong-9.html.]
Hiếm khi em ở canh ngủ, hôm nay như lẽ cũng vì vẻ mặt tái mét của dọa sợ.
nhắm mắt , nhưng trong đầu chỉ nghĩ: để tìm thấy em giữa hàng triệu con mênh m.ô.n.g .
Hôm nay, đại sư Phạm với , nếu thật sự em hồi sinh, trở , nhất nên tìm hiểu về cuộc đời của em, xác định thể em đang ở . Nếu thể giúp em giải tỏa nỗi ám ảnh, tìm ký ức, Giang Duyệt sẽ tiếp tục sống.
thể hỏi em về tất cả những gì thuộc quá khứ.
Nếu những thứ đó khiến cô đau khổ, thể ép cô tự mở vết thương lòng.
Sự do dự của khiến đại sư Phạm gì thêm.
nỡ để cô tự đau bản , nếu tìm sự thật, nhưng phát hiện để cô sống sót thì khiến cô đau đớn, sẽ thế nào?
Trước đây thích xem phim tình cảm, cũng chán ghét những lời thoại giữa nam nữ chính, những ngôn từ đó với thật gượng gạo, những trăn trở chỉ là thứ than vãn vô nghĩa.
lẽ vốn luôn là một kẻ ích kỷ.
Ví như, trong khoảnh khắc , nghĩ: Nếu sống đồng nghĩa với việc khiến em đau khổ, thể cùng em chịu đựng nỗi đau, em gánh vác tất cả. Mọi điều thể , đều sẵn sàng. van xin em, xin em hãy sống.
Khi gặp em, tưởng em chết. tin con kiếp , Giang Duyệt sẽ một đời hạnh phúc. Vì thể chấp nhận việc em sống kiếp tiếp theo trong thế giới . thể chấp nhận việc em tan biến như khói sương, mãi mãi dừng ở kiếp .
Thành phố rộng lớn bao, tổng cộng hơn tám triệu . tìm một cô gái lãng quên ở nơi ?
Một tuần trôi qua, mặt Giang Duyệt, vẫn tỏ bình thường, nhưng thực tế mấy ngày , xin nghỉ phép năm, mỗi ngày khi đưa em xong, ngay , đến khắp nơi trong thành phố để tìm cơ thể của em.
dám thể hiện quá nhiều mặt ông chủ Tạ, sợ tiết lộ cho Giang Duyệt, chỉ thể hỏi hỏi đại sư Phạm xem cách nào giúp Giang Duyệt tiêu tan .
đại sư Phạm như biến mất tăm , mấy ngày trả lời , ngược bạn học đây giới thiệu đại sư Phạm cho , một tuần nhắn tin cho : Tử Minh, chuyện đó giải quyết xong ?
: Giải quyết một nửa .
Chước Chước Xuân Sơn Hạ
Người bạn học cũ đó họ Mã, tên là Mã Thừa Bác, là bạn học cấp ba của , hồi đó còn là lớp trưởng lớp chúng , khi nghiệp thì học viện điện ảnh nổi tiếng, tính tình vốn nhiệt tình, dù hồi cấp ba lập dị, khi nghiệp cũng ít tham gia hoạt động lớp, nhưng vẫn luôn nhớ đến .
Mã Thừa Bác: Thế là .
Mã Thừa Bác: Làm nghề lâu , chuyện như thế cũng thấy nhiều, lúc đầu để ý gây họa lớn đầy, đừng để tâm.
: Cảm ơn lớp trưởng!
Mã Thừa Bác: Không gì, đều là bạn học mà!
Cậu chuyện với vài câu, cuối cùng cũng chuyển sang vấn đề chính.
Mã Thừa Bác: À , còn với chuyện , lớp cũng lâu họp lớp, năm nay khó khăn lắm mới gom hơn hai mươi , thứ sáu tuần , ngay tại khách sạn Duyệt Lai, vắng mặt một , vuốt mặt nể mũi đấy nhé.
ngẩn , chợt nhớ lâu gặp bạn học cấp ba.
Trường cấp ba học là một trường trung học tư thục trong thành phố, môi trường học lắm, giáo viên cũng lẫn lộn.