Chưa gặp đã si mê - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:21:01
Lượt xem: 78
Trong hai mươi năm cặp vợ chồng họ Lâm nhận nuôi, họ luôn yêu thương như con gái ruột, nâng niu trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan. Cứ thế lớn lên trong muôn vàn sủng ái.
Thế nhưng buổi sáng ngày sinh nhật tuổi hai mươi của , biến cố xảy .
vô tình thấy bố nuôi đang chuyện riêng. Mẹ nuôi còn vẻ tao nhã thường ngày, đôi mắt bà đỏ hoe, giọng khàn đặc: “Chắc chắn ? Đây thật sự là con ruột của chúng ?”
Bố nuôi giấu nổi sự xúc động: “Giấy xét nghiệm ADN ở đây , nó chính là con của chúng .”
Mẹ nuôi nghẹn ngào thút thít một lúc, hỏi: “Vậy, bao giờ chúng đón nó về?”
Bố nuôi vỗ nhẹ tay bà an ủi, hứa hẹn: “Rất nhanh thôi. Tuy chúng tính toán gán ghép hai đứa, nhưng lo là Đóa Đóa con bé sẽ...”
Bố nuôi lấp lửng nhưng hiểu ý của ông. Họ tìm đứa con ruột thất lạc nhiều năm của . Và họ lo lắng , đứa con nuôi , sẽ đối xử với thiên kim thật giống như những cô thiên kim giả độc ác trong tiểu thuyết.
chuyện đó chứ?
, một kẻ giả mạo, chiếm chỗ của thiên kim thật. hưởng thụ cuộc sống sung sướng, nhung lụa ở nhà họ Lâm suốt hai mươi năm.
Trong khi thiên kim thật sự của nhà họ Lâm chịu khổ ở bên ngoài ngần năm trời. Nếu đối với em thì khác gì một kẻ vô ơn?
Chẳng là phụ lòng sự yêu thương, chăm sóc chu đáo của bố nuôi dành cho bấy lâu nay !
Thế là tối hôm đó chủ động tìm họ và thành thật: “Bố , con thấy bộ cuộc trò chuyện và kế hoạch của bố .”
“Bố đừng nghĩ nhiều, tất cả những gì bố , con đều đồng ý hết.”
Lời dứt, bố nuôi trao đổi với ánh mắt ngỡ ngàng.
Sau đó họ mừng lo hỏi : “Con thấy hết ? Con đồng ý hết chuyện ?”
dứt khoát gật đầu: “Vâng.”
Giọng bố nuôi run run, ông cẩn thận hỏi nữa: “Đóa Đóa , con chắc là cần suy nghĩ kỹ hơn ? Dù đây cũng là chuyện cả đời của con...”
Chuyện thì gì mà nghĩ? Việc thiên kim thật nhận tổ quy tông chẳng là điều hiển nhiên ?
tiếp tục gật đầu: “Không cần suy nghĩ nữa, con đều đồng ý.”
Mẹ nuôi bên cạnh cuối cùng cũng hồn. Bà rũ bỏ vẻ mặt nặng trĩu lúc nãy, cực kỳ xúc động nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Thế thì quá , còn lo con đồng ý...”
“Ôi con ngoan, cho dù con tìm ruột, con vẫn gọi là nhé, nghĩ đến đây thấy nhẹ lòng ghê...”
Nói xong, nuôi tháo chiếc vòng ngọc phỉ thúy cổ tay đeo tay : “Con ngoan, đây là của bà nội con truyền cho , giờ truyền cho con...”
Chiếc vòng vô cùng trân quý. Bà bao giờ dễ dàng cho khác xem nhưng bây giờ trực tiếp đưa cho .
Từ đó thể thấy bà mong và thiên kim thật sắp về nhà chung sống hòa thuận đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chua-gap-da-si-me/chuong-1.html.]
ngây chiếc vòng trong suốt lóng lánh cổ tay âm thầm hạ quyết tâm, nhất định đối xử thật với thiên kim thật đó.
lấy lý do “bồi dưỡng tình cảm” để xin thông tin liên lạc của thiên kim thật.
Nụ hiền từ khuôn mặt nuôi gần như thể kìm nén : “ đúng đúng, bồi dưỡng tình cảm thật , dù hai đứa cũng sẽ sống cạnh mà.”
tìm kiếm danh cá nhân của thiên kim thật, đó phát hiện ảnh đại diện của cô màu đen, thậm chí cả tên mạng lẫn chữ ký cá nhân.
lập tức hít một lạnh, dám nghĩ cô bé chịu khổ nhiều đến mức nào trong những năm qua.
Rõ ràng là một thiếu nữ đang ở độ tuổi nhất mà ép trở thành một lạnh lùng vô tình, với vẻ ngoài "hắc hóa đừng phiền".
mang theo tâm trạng vô cùng áy náy gửi cho cô một tin nhắn: [Giản Hi, xin chào, là Lâm Đóa.]
Cô trả lời ngay lập tức.
Giọng điệu quả nhiên lạnh nhạt và xa cách đúng như nuôi : [ , họ với .]
Nhìn kìa, cô gọi bố ruột của là “họ”. Chỉ cần qua là cô chịu tổn thương về tình . Vì , khi đối diện với những cận, cô luôn giữ thái độ cảnh giác.
thật sự xót xa cho cô : [Ôi bé cưng, tất cả là của , chiếm giữ phận của em để hưởng phúc suốt ngần năm…]
Giản Hi: [Không cần xin . Cô nhận nuôi nên chuyện chiếm dụng phận của .]
khỏi sững sờ, rốt cuộc ai rằng những bông hoa rực rỡ thể nở mảnh đất cằn cỗi?
Cô gái yếu đuối chịu nhiều khổ nạn mắt những oán hận, mà còn hiểu chuyện tìm lý do biện hộ cho .
cảm động đến mức suýt rơi nước mắt: [Bé cưng, em thật bụng. Bé cưng, từ hôm nay chính là của em , em yên tâm, nhất định sẽ đối xử với em.]
[Ôi yêu em yêu em hôn hôn hôn chụt chụt chụt…]
Giản Hi trả lời bằng sáu dấu chấm: [......]
Một lúc hiện một tin: [Đừng gọi như thế.]
: [Sao cơ? Gọi em thế nào?]
Lần Giản Hi im lặng mất mười mấy phút mới trả lời : [Chính là, chính là bé cưng…]
: [Tại ?]
Giản Hi: [Cô thấy, cách xưng hô , vẻ phát triển nhanh ?]
lập tức phản bác: [Với mối quan hệ của chúng , gọi em là bé cưng chẳng bình thường ? Nhanh chỗ nào chứ? Bé cưng, em nhanh quen nhé, dù sẽ luôn gọi em như mà. Phải gọi cả đời đấy.]