Chú nhỏ, con không nghe thấy gì cả - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-08 06:44:41
Lượt xem: 128
Anh dứt lời, cả tự chủ mà run lên: "Mới thế sợ , nếu thật sự... Em đây."
Kính gọng vàng sống mũi nhếch lên, tiếng như mê hoặc.
[Lại đây.]
Lòng bàn tay đổ mồ hôi, nắm chặt khung cửa lắc đầu.
Anh nheo mắt, giọng đầy thăm dò: "Em ?"
Anh dấu thủ ngữ là gài bẫy !
khó khăn nuốt nước bọt, giả vờ hiểu giơ tay lên: [Anh đang gì ?]
"Nếu vẫn , thì ngoan ngoãn đây đợi mát xa."
Khoảng cách quá gần.
Hơi thở nóng bỏng khiến gần như mất khả năng suy nghĩ. Khi kéo váy xuống giường, mới phát hiện đôi chân thon dài của vẫn đó.
Bốn mắt chạm , đùa giỡn, ánh mắt mang theo vẻ trêu chọc và khiêu khích.
[Anh ... Không ?] Lòng đột nhiên chấn động.
Trong điện thoại đúng lúc vang lên giọng khàn đặc, theo quy tắc nào của : "Nhẹ chút."
là lưu manh giả danh tri thức.
Rõ ràng là bắt đầu .
Thế mà vẫn thản nhiên dựa nghiêng tường, còn thì nắm chặt vạt váy, tim đập loạn xạ thành tiếng.
nào còn dám để khôi phục thính lực chứ!
vội vàng dấu thủ ngữ, nhanh như kết ấn: [Sao còn đó, mát xa nữa ?]
Chắc là thể lừa nhỉ! Anh tặc lưỡi vẻ thất vọng.
"Xem vẫn . sẽ cố gắng hơn nữa."
Hai chữ "cố gắng" nhấn nặng, khó mà khiến liên tưởng đến điều gì đó...
Anh như thường lệ rửa tay khi mát xa, tiếng nước chảy ào ào qua kẽ tay khiến cổ họng nghẹn .
Mọi chuyện xảy quá nhanh, cần bình tĩnh .
Chuông cửa tình cờ reo lên.
Trời giúp !
thấy đèn cửa sáng lên mà lao nhanh như tên b.ắ.n nhưng chặn .
"Treo ở cửa ."
Giọng trầm thấp và mạnh mẽ, bàn tay đang kéo nắm cửa nắm chặt.
[Không lời.]
Biểu cảm cho phép nghi ngờ.
Lẽ sợ uy nghiêm của nhưng thở nóng bỏng ập đến, mở miệng những lời đầy dục vọng tả xiết.
"Ngoan, đừng hòng trốn."
Cảm giác ấm áp truyền từ lòng bàn tay khắp cơ thể, khiến run rẩy.
Trốn?
Vậy là nghĩ trốn?
... Đâu trốn!
Chỉ là tim đập quá nhanh, sợ sẽ mất kiểm soát.
ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt , một nữa nở nụ ngoan ngoãn như .
Nụ mà cô gái nuôi dưỡng nên .
Lần như là khi xã giao say rượu. Anh bất chấp xe lắc lư, cứ thế ôm chặt lòng.
Chú nhỏ là uống rượu nên rằng hôm đó khi ngẩng cổ, yết hầu khẽ động, là chủ động hôn lên .
Cũng sẽ món đồ uống đặt giao đến là hai ly sữa rượu rum.
chỉ là cần tăng thêm chút dũng khí.
Ai bảo mặt , lúc nào cũng là cô gái ngoan ngoãn chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chu-nho-con-khong-nghe-thay-gi-ca/chuong-1.html.]
Thế nhưng cô gái ngoan ngoãn cũng những suy nghĩ xa ai .
Ví dụ như điều đầu tiên nghĩ đến khi khôi phục thính lực, là đè .
mở cửa phòng cảm ơn lắc lắc túi sữa trong tay.
[Hôm nay trường buổi diễn thuyết, sắp kịp .]
bước ngoài.
Anh vỗ vỗ vai từ phía : [ đưa em .]
[Không cần .]
[Hôm nay đến bệnh viện, tiện đường.]
Anh sợ dám xe một .
Bố thiệt mạng trong vụ nổ xe, còn thì ôm đầy m.á.u me ngoài, đích phẫu thuật.
"Hãy sống sót."
Đó là câu cuối cùng thấy khi ngất .
Nó cũng trở thành một hạt giống chôn sâu trong lòng, đ.â.m chồi nảy lộc.
sống vì .
Vì khi lên xe, vô thức ôm lấy cánh tay .
Anh cúi đầu , khóe môi mím chặt.
[Xuống , cho đàng hoàng.]
Từ đến nay, vẫn luôn cấm dục thanh lãnh.
Đôi mắt luôn điềm tĩnh và tập trung, như thể bất cứ chuyện gì cũng thể xao động tâm trí .
giờ phút , khóe môi mang theo một tia trêu chọc.
"Ngoan, em mà nhúc nhích nữa thì sợ kiềm chế ."
Đây mà là lời thể , nhưng chính là đang cố ý ngoan đó thôi.
Nếu cô bé nuôi nấng loại suy nghĩ đó với thì liệu dọa chạy mất .
đột nhiên nổi lên ý chí thắng thua.
Chú nhỏ, xem giữa chúng ai sẽ là kiềm chế đây?
Trường học mời một vị thánh thủ khoa ngoại hiếm thấy đến, nhưng lén lút lẻn về ký túc xá khi hội trường đóng cửa.
Mấy cô bạn cùng phòng đều là sinh viên nội trú, táo bạo treo đầy ảnh tường.
Khi thấy những mặt ai của , adrenaline trong liền điên cuồng tăng vọt.
sẽ cảm thấy, sinh là dành cho .Giống như cũng , vì mà sống.
lật mặt tấm ảnh, răng cắn rơi nắp bút.
[Muốn hôn .]
chính là kiềm chế , ghi tất cả những gì thuộc về .
uống hết cả ly sữa rượu rum. Tiếng côn trùng kêu rả rích trong đêm hè, nắng theo gió lay động.
cứ thế mơ mơ màng màng ôm tấm ảnh của ngủ .
Trong mơ hồ, dường như thấy một bóng .
Anh đẩy cánh cửa phòng đóng chặt, tiếng giày da vang vọng trong ký túc xá trống trải.
cảm thấy tấm màn giường nhỏ vén lên. Anh chống đầu .
"Tiểu Quai, tại ... Ở đây là ảnh của ?"
mới khôi phục thính lực lâu.
Vì , khi giọng trầm thấp khàn khàn cất lên, eo lập tức mềm nhũn.
khó khăn vén mí mắt lên.
Quả nhiên đang chằm chằm , lòng bàn tay xoa nhẹ má , một trận tê dại.
"Chú nhỏ.”
“Nghe cho ?"