7
Miệng lời hoa mỹ đến , ngọt ngào đến cũng thể thốt , nhưng một khi liên quan đến lợi ích cá nhân, lập tức trở mặt nhận quen.
“Kiều Dũ, em cần ? Chẳng qua chỉ là chơi bời chút thôi, đàn ông nào mà chẳng ?” Hứa Hạo khinh thường : “Ly hôn? Được thôi, cứ theo pháp luật mà . Tại nhà thuộc về em? Tại em lấy tám phần tiền tiết kiệm?”
Anh thong thả rút điện thoại , lướt tìm những điều khoản pháp luật tra sẵn: “Bây giờ luật hôn nhân quy định rạn nứt tình cảm thì mới thể phán ly hôn. Dù em bắt và khác lên giường, nhiều nhất cũng chỉ là vấn đề đạo đức, chẳng liên quan gì đến việc chia tài sản. Chỉ cần đồng ý.” Anh đắc ý lắc lắc điện thoại: “Thì cuộc hôn nhân ly hôn .”
Người đàn ông còn quỳ xuống cầu xin, chớp mắt đổi bộ mặt, bình tĩnh như một chuyên gia đàm phán.
Hà Di sốt ruột xông lên, một tay kéo Hứa Hạo: “Em thai . Nhà và tài sản thể cho cô , cũng nghĩ cho con của chúng .”
Hứa Hạo Hà Di thì sững sờ.
còn kinh ngạc hơn Hứa Hạo, đàn ông tinh trùng hoạt động kém đến đáng thương, khả năng m.a.n.g t.h.a.i gần như trúng độc đắc.
Những năm qua bố chồng luôn thúc giục sinh con, Hứa Hạo cũng thích trẻ con. Người ngoài đều nghĩ là con. Thực là , vì giữ thể diện cho nên vẫn luôn gánh chịu tiếng .
Hoặc là... Bố đứa bé là khác?
Mắt Hứa Hạo chợt sáng lên, giọng kích động đến run rẩy: “Thật ?”
Hà Di thẹn thùng gật đầu: “Hai tháng .”
lạnh một tiếng: “Chúc mừng cô nhé, hy vọng đứa bé lớn lên sẽ giống cô.”
Mẹ Hà Di xong, tức giận đến mức nổ tung. kéo bà , bây giờ Hà Di thai, coi như bùa hộ mệnh, rước họa .
“Kiều Kiều, cái đồ rác rưởi chúng cần. Bố cũng thể nuôi con.” Mắt bố đỏ hoe.
Ông xong thì kéo chúng rời .
Thực bố đều yêu thương con cái, chỉ là tư tưởng quá cổ hủ. Chỉ cần để họ rõ lợi hại, họ tự nhiên sẽ chọn con đường nhất cho con cái.
“Kiều Kiều, con định thế nào?” Mẹ hỏi.
: “Ly hôn là chắc chắn ly, nhà con cũng lấy.”
8
Hứa Hạo Hà Di thai, còn sốt ruột ly hôn hơn . Chắc là sợ đứa bé sinh bố.
Một tuần , chặn đường về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chong-cu-phai-ra-di-trang-tay/chuong-4.html.]
“Kiều Dũ, chúng ly hôn .” Hứa Hạo mở lời.
gật đầu đồng ý: “Được thôi, nhà thuộc về , 80% tài sản thuộc về , sẽ ký tên ngay lập tức.”
“Kiều Dũ.” Hứa Hạo thấy chịu nhượng bộ thì tăng âm lượng: “Em cứ kéo dài như ý nghĩa gì chứ, còn yêu em nữa , chúng chia tay trong êm .”
kinh ngạc, cứ như thể nỡ rời xa . Anh sẽ nghĩ rằng cứ khăng khăng buông là vì còn níu kéo đấy chứ?
“Hứa Hạo, còn tỉnh ngủ ? Anh nghĩ đây là thủ đoạn của để giữ chân ? Hay là ký thử xem, xem chút do dự nào .”
“Việc phân chia tài sản mà em đề xuất là thể.” Hứa Hạo cau mày từ chối.
Lúc , đang vội vàng cưới Hà Di, còn là bên ít sốt ruột nhất.
"Giấy tờ nhà ghi tên cả hai chúng . Anh hoặc là nhận tiền của bỏ tên , hoặc là cứ dây dưa mãi. khuyên đừng cạn kiên nhẫn, dù thì còn phạm tội trùng hôn."
xong thì rời chút do dự.
Chuyện sang tên nhà đất, Hứa Hạo vẫn động tĩnh gì. Anh cũng dây dưa với đến cùng. Dù thì những ưu điểm của căn nhà , ai cũng thể thấy rõ.
Căn nhà là do giành thông qua công ty, còn tiềm năng tăng giá lớn, cũng tiện, khu vực trường học , việc trang trí cũng là do tốn bao tâm sức để thành.
Hơn nữa bên trong việc ngoại tình trong hôn nhân . Cớ gì bắt dọn ?
Kể từ khi bố rõ bộ mặt thật của Hứa Hạo, họ bảo dọn về nhà ở. Thứ Sáu tan sớm, trở về dọn dẹp quần áo. Khi mở cửa, thấy Hà Di đang khoanh chân ghế sofa cày phim.
Cô ngạc nhiên : "Chị đến nhà gì?"
"Chị gái, bệnh thì chữa ." lạnh: "Giấy tờ nhà ghi tên ai, cô mù ?"
"Hừm." Cô trợn mắt: "Hứa Hạo là chồng ."
"Cô cũng nhận chữ giấy đăng ký kết hôn ?" thẳng thừng đáp trả.
Trong nhà bừa bộn như một bãi rác, bàn chất đầy hộp đồ ăn ship, đất vỏ hạt dưa, trong khí thoang thoảng mùi nước hoa rẻ tiền của Hà Di.
Anan
Cô bộ tịch vịn eo dậy: "Căn nhà bao nhiêu tiền, chúng sẽ bù chênh lệch cho chị."
thèm để ý đến cô , thẳng đến tủ quần áo dọn dẹp đồ đạc. Với một bất kỳ quyền lên tiếng nào, chẳng gì để .
Quần áo của vứt thành đống trong góc, còn trong tủ thì treo đồ của cô .