9.
sững , cảm xúc dâng trào bỗng thấy Phó Châu nhòe .
“ Em cũng.. huhu ”
Nước mắt tự chủ mà rơi xuống. nấc lên, âm thanh vang vọng con đường tuyết vắng vẻ. Hình ảnh về ngày Phó Châu c.h.ế.t hiện lên rõ ràng trong tâm trí nghẹt thở và đau đớn một cách kì lạ.
Bỗng Phó Châu đưa hai tay , cũng y như lúc . Anh lấy ngón cái quệt nước mắt cho . Hai hình ảnh đều khớp với , của kiếp và của kiếp hề đổi. bắt đầu run rẩy vì...hạnh phúc
“ Phó Châu, em...”
Anh nâng khuôn mặt của bằng cả hai tay , cúi xuống nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng, giọng khàn khàn.
“ Đừng , sẽ... đau lòng. ”
kiễng chân lên nũng nịu vòng tay qua cổ ôm thật chặt, mềm mại đáp.
" Ừm "
Khuôn mặt hồng hào mịn màng của đỏ lên vì thẹn thùng, nhịn mà véo một cái.
“ Em về , đây lâu sẽ cảm lạnh. ”
Nói chúng tạm biệt về. Anh nỡ, cuối cùng cũng chỉ thể xoa đầu.
Đến biệt thự riêng, cho xe gara xong lập tức chạy lên nhà chiếc váy hai dây của bịch xuống giường. Nhìn lên đồng hồ treo tường màu lam khẽ thở dài, lẩm bẩm.
" Đã hơn 9 giờ . "
lết cái già bếp, tiện tay lấy một bịch mì gói . Sau một vài thao tác đơn giản, mì gói nóng hổi lò. Nhìn mì gói nhớ đến đầu bếp Phó Châu.
bấm gọi video call cho .
Một khung cảnh ướt át hiện lên, tắm xong 8 múi cơ bụng của , ngon, sờ thử! Những giọt nước còn đọng tóc và cơ thể càng thêm quyến rũ, nuốt nước bọt mắt dí sát màn hình.
Đột nhiên mì trong bát còn ngon nữa. Mắt di chuyển xuống phía chạm chiếc khăn tắm đang quấn ở bên hông của . Nhíu mày cảm thấy khăn tắm thật chướng mắt.
Buột miệng thốt lên.
" Vẫn nên cởi . "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chong-anh-rat-thom-rat-ngon/chuong-9.html.]
" Còn hết của !? "
???
Vô thức lên suy nghĩ của ...Nhục, nhục thể tả .
hận thể tìm cái hố để chui xuống. Người cứng đờ, Phó Châu nhướng mày như nhận sự ngượng ngùng của nên đổi chủ đề.
" Nhớ ? "
vứt đũa xuống bàn, bưng tô mì lên để chất vấn.
" Anh xem là đầu bếp mà để vợ yêu ăn mì gói, bằng- á ! "
Nước mì trong báp sóng sánh vô tình hắt lên tay, giật thót lên nên buông cái bát khiến nó vỡ tan tành.
[ Choang ]
lùi xa còn Phó Châu thì mất bình tĩnh hét lên. “ Cẩn thận! ”
Hình như... đau một chút nào hết. Đương nhiên là đau bởi vì... đang trố mắt chằm chằm cái khăn tắm bên hông Phó Châu dần dần trượt xuống. Trong đầu bây giờ đang điên cuồng gào thét.
“ Xuống nữa, một chút nữa thôi, sắp . ”
" Chính là nó! Thấy rồiiii! "
Hình ảnh chiếu quá 1 giây thì Phó Châu cầm ipaid lên, bắt đầu hỏi dồn.
“ Em rửa tay bôi thuốc cho ! ”
“ C.h.e.t tiệt ”
Anh hận thể bay sang nhà để kiểm tra vết bỏng. thì quan tâm nhiều đến , chậm chạp lưng rửa tay, dọn sạch nơi đáp xuống của báp mì, thực hiện thao tác bôi thuốc giờ cái tay bỏng của lên trấn an .
" Anh lo cái gì em là bác sĩ quên . "
chợt nhớ gì đó, rút cái tay bỏng đang khoe cho thấy về. Không ngoài dự đoán, mắt Phó Châu rơm rớm.
" Em đau nhưng đau. "
" Gửi địa chỉ cho . "
Anh tắt cam , đầu giây bên chỉ còn tiếng sột soạt . Ừm đang quần áo, ừm …