CHIẾU SƠN HÀ - 18

Cập nhật lúc: 2025-09-14 03:27:15
Lượt xem: 671

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao ?"

 

"Vì lẽ ở đó là…"

 

Nàng nghẹn lời.

 

Người vốn nên đánh ngất ném đó là .

 

Kẻ lẽ bắt gian tại giường là .

 

Kẻ hổ thẹn đến c.h.ế.t cũng là .

 

"Tam hoàng tử phi vu tội cho , nhưng thậm chí từng đặt chân đến khách phòng. Không cửa phòng ở , bố trí xuân dược đưa đàn ông như chốn ?"

 

Nàng cứng họng.

 

nàng biện hộ:

 

" trong yến tiệc, chỉ ngươi đột nhiên mất tăm. Không ngươi lén lút tính kế khác, thì còn ai?"

 

Tạ Lẫm mắt đỏ ngầu, nghiến răng chất vấn:

 

"Giang Nguyên Âm, lòng đổi , cưới Từ Ưu cũng là . Nếu oán hận, ngươi g.i.ế.c , mà nhục nàng đến thế? Ta thương xót nỗi ủy khuất của ngươi, định để nàng từ nay chỉ , tranh giành với ngươi nữa. Vậy ngươi còn đủ ?"

 

Hắn đến giận cực điểm, rút kiếm :

 

"Ngươi chỉ khiến nàng mất mạng, còn hủy cả thanh danh nhà họ Tạ và ! Giang Nguyên Âm, tha cho ngươi!"

 

Hắn run rẩy cầm kiếm, liền gác tay lên lưỡi kiếm, mũi kiếm chĩa thẳng tim:

 

"Nhớ kỹ, nơi mới là trí mạng."

 

Hắn giật , lạnh:

 

"Chỉ vì mặt, liền trở thành nghi phạm? Vậy thì điện hạ mặt, các đại nhân mặt, đều thành nghi phạm cả ư? Đường đường là một Hầu gia, xử sự chỉ theo tình cảm, chẳng xét chứng cứ, còn g.i.ế.c giữa chốn đông — nên xử tội thế nào?"

 

Tạ Lẫm sốt ruột:

 

"Người khác thù oán với Giang Từ Ưu, chỉ ngươi thù sâu như biển—nàng đoạt vị trí chính thê, đoạt đứa con ngươi mang nặng đẻ đau, đoạt công lao ngươi dốc tâm vun đắp."

 

Thấy , rõ ràng hiểu tất cả.

 

Vậy mà luôn giả câm giả điếc.

 

"Ngươi còn mau nhận tội? Làm thế nào tính kế Từ Ưu? Đã lén lút giở trò gì nữa?"

 

"Ồ? Cùng bản hoàng tử đánh một ván cờ, cũng tính là chuyện mờ ám ?"

 

23

 

Đại hoàng tử ung dung bước tới, thần sắc trấn định, thoáng liếc mắt , dời ánh về phía Tạ Lẫm đang kinh hoảng đến thất thần.

 

Hắn khẽ lắc đầu, than nhẹ:

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Nếu bản điện hạ thể vì nàng mà chứng, trùng trùng vây công thế , nàng che chở, trăm miệng khó biện, chỉ e sớm ép cung nhận tội ."

 

Rồi nhẹ giọng :

 

"Bản điện hạ phát hiện một chuyện thú vị."

 

Dứt lời, vỗ tay hai cái, ả ma ma từng định đánh lén lưng, đưa đến phòng khách , lập tức lôi —miệng bịt kín, tay chân khóa chặt.

 

"Con nô tỳ khi mưu hại Giang Nguyên Âm, bản điện hạ bắt quả tang. Gan cũng lớn, còn cắn lưỡi tự tận. Ta liền cắt lưỡi nó, chặn miệng nó, vốn định giao cho tam xử lý."

 

" chư vị chuyện gì xảy ?"

 

Nguyên Chiêu vén tay áo, để lộ vết thương do đao kiếm cắt , ngữ điệu đầy tiếc nuối:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chieu-son-ha/18.html.]

"Nó… g.i.ế.c bản điện hạ."

 

Chúng nhân đều kinh hãi.

 

Tam hoàng tử phi lập tức mềm nhũn, ngã phịch xuống ghế thái sư.

 

Mưu sát hoàng tử, là tội diệt tộc. Ba mươi sáu đạo hình phạt, hỏi cung đến tận chân tơ kẽ tóc, thể tránh khỏi.

 

Mưu tính của tam hoàng tử phi, đại kế của tam hoàng tử, kể từ đó mà tan thành mây khói.

 

Ta vì chuyện đích giả nam, lẻn phủ đại hoàng tử một phen, thương nghị kế hoạch nửa ngày, vốn chỉ một tội danh "mưu sát" đơn thuần.

 

Quả nhiên, khi tam hoàng tử Nguyên Diệp hớt hải chạy tới, định chối bỏ liên quan, thì hạ nhân cuống cuồng chạy bẩm báo:

 

"Bẩm điện hạ! Không ! Ở Đào Hoa Hạng phía nam thành… chuyện ! Tô đại nhân gặp chuyện may!"

 

Tam hoàng tử phi, Sở Thanh Như, con ngươi co rút:

 

"Tô đại nhân nào?!"

 

Hạ nhân run rẩy đáp:

 

"Chính là… ruột của nương nương, Tô Che."

 

Sắc mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch, cũng vững.

 

Nàng vạn ngờ, ngọn lửa thắp lên để thiêu c.h.ế.t "tiện nhân", thiêu trúng chính ruột—đương kim phò mã gia.

 

Chưa hết, lửa tạt dầu, cháy dữ dội, khó lòng cứu vãn.

 

Mọi chỉ trơ mắt Tô đại nhân lăn lộn trong biển lửa, bên cạnh là một nữ nhân bụng lớn đang gào thảm thiết, nhưng chẳng ai dám bước cứu.

 

Cuối cùng khi lôi , cả hai thể cháy đen, mặt mày biến dạng.

 

Cả đời , chỉ thể liệt giường mà sống dở c.h.ế.t dở.

 

Đáng sợ hơn, của đại hoàng tử bắt kẻ phóng hỏa ngay tại chỗ, tra khảo bằng cực hình, khai tên của tam hoàng tử.

 

Như , tam hoàng tử mưu hại đại hoàng tử, lý do, chứng cứ—đều đủ cả.

 

Khi tấu chương trình lên hoàng thượng, dù hoàng hậu quỳ gối khấu đầu điện, cũng lay chuyển lòng .

 

Huynh tương tàn, cốt nhục c.h.é.m giết, chính là điều hoàng thượng ghét nhất, vì từng trải qua con đường đó.

 

Tối hôm , tam hoàng tử phong Ngụy Vương, giáng đến vùng đất nghèo khổ, chiếu chỉ tuyệt đối kinh.

 

Tạ Lẫm nghiến răng, giận dữ chất vấn :

 

"Tất cả đều do ngươi tính kế đúng ?! Tam hoàng tử là con trai chính thất, phận đường đường chính chính, đáng lẽ sẽ là kế vị! Vậy mà ngươi đối đầu với , theo tên đại hoàng tử ả ti tiện . Ngươi tàn độc, âm hiểm đến nhường nào ? Một khi lên ngôi, việc đầu tiên sẽ là trừ khử dị kỵ, khiến kinh thành m.á.u chảy thành sông!"

 

"Chỉ vì chống đối , ngươi đến cả tính mạng bách tính cũng cần để tâm? Ngươi… căn bản xứng !"

 

Ta điềm đạm , ánh mắt như nghi hoặc:

 

"Thế nên, trong mắt Tạ Lẫm ngươi, xuất vẫn là thứ quan trọng nhất?"

 

"Vì ngươi là con gái kỹ nữ nơi thanh lâu, xuất thấp hèn, ô uế nên ngươi bắt đầu d.a.o động? Ngươi hối hận ?"

 

"Ngươi đem Giang Từ Ưu huyết thống cao quý tấm chắn, hòng tẩy sạch sự ô nhục mà từng đem đến cho ngươi?"

 

"Thậm chí… ngươi cho rằng đứa con do mang nặng đẻ đau cũng nên dưỡng bên gối , bởi trong mắt ngươi, vốn là loại tiện mệnh, bẩn thỉu, thủ đoạn hạ lưu?"

 

"Tạ Lẫm, đến tận hôm nay, ngươi từng phân biệt , ngươi yêu Giang Nguyên Âm, là yêu dáng vẻ nàng cầm trường thương, khí thế hiên ngang, thể?"

 

Hắn khẽ run mi mắt, cau mày:

 

"Yêu là yêu, khác gì —đều là Giang Nguyên Âm cả mà."

 

 

Loading...