Chị Gái Có Móng Dê - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-10 04:23:22
Lượt xem: 415

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mở mắt, phát hiện bên cạnh là một xác lạ mặt, mặt kẻ đó chẳng còn hình dáng rõ ràng, rõ là nam nữ, dường như là tổ hợp của hàng chục khuôn mặt khác .

 

Biểu cảm đông cứng mặt là nỗi đau đớn tột cùng.

 

lảo đảo bò xa, co rút nơi góc tường.

 

Bỗng từ đất truyền đến tiếng nức nở khe khẽ…

 

cúi đầu , phát hiện tay đặt ổ khóa cửa hầm.

 

Dưới hầm... còn sống!

 

lập tức mở cửa hầm.

 

Một lạnh bốc lên, lộ bốn gương mặt quen mà trắng bệch vì sợ hãi:

 

Cha run rẩy ở góc Đông Nam, bà nội bệt ở góc Đông Bắc, em trai thì cuộn tròn trong góc Tây Nam, còn bà góa Vương, mà cha yêu thích, ngây dại như tượng ở góc Tây Bắc.

 

Họ ai nấy đều cách gần hai trượng, hẳn là cũng nhớ lời ông già cảnh báo nên mới giữ cách, nhờ đó tránh kiếp nạn.

 

Cha thấy mở cửa, tức khắc gào lên mắng chửi:

 

"Cút! Đây chỗ cho mày!"

 

"Còn , tao đập c.h.ế.t mày!"

 

Nói đoạn, ông nhặt một cục đá lớn, ném thẳng .

 

nghiêng tránh, viên đá sượt qua má, rạch một đường dài.

 

Bà nội cũng nhận , hét ầm lên:

 

"Con khốn, đừng gây họa lúc ! Mày giống y mày, đều là đồ đoản mệnh, đừng kéo cả nhà c.h.ế.t tao theo!"

 

Bà góa Vương thì dịu giọng hơn:

 

"Vọng Khiết , thím con trách bọn thím. con hãy lánh chỗ khác . Thím hứa sẽ coi con như con ruột…"

 

lời bà còn dứt, con trai bà xông tới, tát thẳng mặt:

 

"Mẹ, chẳng đây còn con khốn chướng mắt, sớm muộn cũng g.i.ế.c nó ? Giờ nuôi nó? Con đồng ý!"

 

suýt nữa bật .

 

Nhìn từng gương mặt độc ác vô tình , nhớ đến bao năm đánh đập sỉ nhục... dù , cũng vì chính mà trả thù!

 

Một cơn gió lướt qua, liếc mắt, thấy cái xác hợp thể đang theo mùi hương, bò rạp sát đất, dáng vẻ quái dị, hướng về phía hầm.

 

bèn vẻ sợ hãi tột độ, gào to:

 

"Xin cho con ! Xin tha cho con, con c.h.ế.t ngoài !"

 

đáp là loạt đá ném tới cùng những lời rủa cay độc.

 

nghiêng né tránh, thuận tay mở to cửa hầm hơn một chút…

 

Ngay giây tiếp theo, một t.h.i t.h.ể sống xồ xuống, chui tọt hầm.

 

Những tiếng mắng mỏ ban nãy lập tức hóa thành tiếng kêu thê lương tuyệt vọng.

 

lặng lẽ bước , xuống:

 

Tên nhóc Duy Bảo hợp xác , chỉ còn mỗi con mắt còn đang đảo tròn.

 

Bà nội thì dính mặt tay bà góa Vương, đang gào rú đau đớn.

 

Bà góa Vương sức kéo , nhưng những sợi thịt m.á.u như tơ m.á.u trói buộc, kéo thế nào cũng đứt.

 

Chớp mắt, mặt bà nội cắn nuốt nửa cánh tay của quả phụ Vương.

 

Chân cha dính sát đùi bà , hoảng loạn hét vang.

 

Cha vô tình sờ thấy cây rìu chặt củi đặt trong góc hầm, hề do dự, liền vung rìu c.h.é.m mạnh đùi quả phụ Vương.

 

Ông khôn, thể cắt đứt tơ oán khí, nhưng thể... c.h.ặ.t c.h.â.n bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/chi-gai-co-mong-de/chuong-5.html.]

 

Tiếng hét bi thương vang lên, bà góa Vương ngất lịm vì đau, phần còn hợp thể nuốt mất.

 

Cha thì tạm thời thoát , vứt rìu, trèo lên thang, tưởng cứu mạng…

 

ông quên mất, vẫn đang ngay miệng hầm.

 

Chúng mắt đối mắt, nhẹ nhàng :

 

"Cha … giá như ban nãy cha cho con xuống thì ."

 

Nói xong, chút do dự, đóng sập cửa hầm khóa chặt .

 

Sau khi sự yên ắng trở , sương mù cũng dần tan , trời lặng lẽ đổ tuyết.

Cả thôn chìm tĩnh lặng lạ lùng, như thể điều gì chẳng lành đang âm thầm ẩn giấu.

 

lục lọi trong hòm tủ, tìm chiếc áo bông mới mà bà nội để , khoác lên . Đây là đầu tiên trong đời cảm thấy bản sưởi ấm trọn vẹn.

 

chạy bếp, vo gạo, băm thịt, tự nấu cho một bát cháo thịt nóng hổi.

Sống mười tám năm, từng ăn no mặc ấm như hôm nay.

 

còn đánh một cái ợ no nê, dài chiếc giường đất nóng hổi, lim dim chờ trời sáng.

 

Dưới hầm giờ chắc chỉ còn một thi thể.

Cửa hầm khóa chặt, bên còn đè thêm mấy khối gạch nặng, thể xem là vững vàng.

Chỉ rõ, cái xác liệu thể leo lên thang

 

Chỉ mong trời nhanh sáng, để ông già đến. tin ông ắt cách xử trí.

 

Tấm da dê lột nguyên vẹn, đem giấu đống rơm nhà.

Chuyện hề hé răng với ông già, cũng chẳng theo giọng quái dị mà khoác tấm da lên . Bởi hiện tại, thể tin tưởng ai trong cả hai.

 

Trong nhà, ánh đèn dầu yếu ớt le lói, nhưng nhờ tuyết ngoài trời phản chiếu, khung cảnh vẫn sáng lên một cách quái lạ.

co trong chăn bông ấm áp, cảm nhận nóng từ lòng giường truyền lên, mí mắt dần nặng trĩu, mơ hồ sắp ngủ.

 

Lúc lơ mơ giữa cơn mộng, hình như đang gọi tên

 

“Vọng Khiết... Vọng Khiết…”

 

Giọng dịu nhẹ, thuộc, mang theo ma lực kỳ lạ, khiến cõi lòng vốn còn đầy bất an bỗng chốc lặng xuống.

 

từ từ mở mắt, thấy .

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Gương mặt bà dịu dàng như nước, ánh mắt đầy thương xót, tay nhẹ nhàng vuốt ve trán .

Trên cổ vẫn còn vết hằn đỏ sẫm.

 

hoảng hốt bật dậy, vội vàng hỏi:

 

“Mẹ, con cũng c.h.ế.t ?”

 

Bà khẽ , ánh mắt cong cong như trăng non:

 

“Con ngốc, con chết, con cũng , hai con đều còn sống khỏe mạnh đây.”

 

Thì ... chết! Mẹ tỉnh !

 

vui mừng đến phát , , ôm chầm lấy bà như thể sợ bà tan biến.

nhanh, giật buông tay, liên tục lời xin .

 

Nào ngờ , như biến thành khác, chủ động ôm thật chặt, dịu dàng thì thầm bên tai:

 

“Tiểu Khiết, từ nay về chỉ còn con, sẽ yêu thương con như ngọc như ngà. Trước sơ sót, con thể tha thứ cho ?”

 

như đứa ngốc, gật đầu lia lịa, sung sướng đến suýt ngất.

 

Trời hửng sáng, ông già gầy gò quả nhiên tìm đến.

 

Loading...