Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

CHỊ DÂU ĐƯỢC MẸ CHO CHỤC LỌ TƯƠNG BÒ, TÔI CON RUỘT MỘT HŨ CŨNG KHÔNG - 4

Cập nhật lúc: 2025-09-14 16:58:39
Lượt xem: 425

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy để ý, bố tức giận, đập bàn:

“Đan Đan, Triệu Minh đến?”

 

nhạt:

“Anh đến gì? Lần bố đừng bịa ông nội ngã nữa. Nếu ai , cứ bố , nhiều gặp báo ứng thật.”

 

Bố giận đỏ mặt:

“Trần Đan Đan, ai cho mày ăn với bố thế hả?”

 

thản nhiên:

“Con thích , tùy.”

 

Chị dâu vội chen hòa giải:

“Thôi nào, đừng cãi nữa.”

 

“Đan Đan, chị Triệu Minh sắp thăng chức , thành sếp hai ở đó. Đây là chuyện vui lớn, chúng tìm dịp tụ họp ăn mừng chứ?”

 

Bố sững sờ.

 

Mẹ tò mò:

“Thật ? Nó thăng chức thật ?”

 

đáp.

 

Chị dâu :

thế, hỏi , rõ. Giờ chỉ chờ quyết định chính thức thôi, coi như chắc chắn .”

 

Mặt lập tức đổi:

là con gái mắt , chồng thì chí, mới mấy năm thăng chức. Sau lương chắc cũng tăng nhỉ?”

 

Chị dâu hùa theo:

“Không chỉ lương , chức vụ cao hơn, việc gì cũng dễ dàng hơn.”

 

Rồi chị sang :

“Em gái, chúng một nhà. Giờ Triệu Minh thăng chức , giúp trai em một câu thôi là xong, em cứ yên tâm, thành công thì bọn chị chắc chắn sẽ hậu tạ.”

 

lắc đầu:

“Không . Các xin chẳng bằng về kiểm tra kỹ lô hàng, xem rốt cuộc đạt tiêu chuẩn chỗ nào.”

 

Anh nổi giận:

hiểu gì. Làm gì hàng nào đạt chuẩn? Nếu đều đạt chuẩn thì chúng kiếm gì?”

 

mím môi:

“Thế thì giúp .”

 

Anh tức tối quát:

“Trần Đan Đan, đủ nhé! Từ lúc em bước nhà, cả nhà dỗ dành em, giờ em vẻ cũng thôi. Nói cho em , nếu em chịu giúp thì còn là một nhà, thì đứa em gái !”

 

nhạt, chẳng thèm để tâm:

“Anh với còn là một nhà ? Bao nhiêu bất công chịu từ nhỏ đến lớn, tám phần mười là từ .”

 

“Thì là em gái ? Không thì còn tưởng là nô lệ chứ.”

 

Anh tức run, chỉ thẳng mặt :

“Mày giúp, tao sẽ báo công an, tố Triệu Minh đánh tao, giám định thương tích, tao sẽ khiến nó khỏi thăng chức!”

 

khẩy:

“Tùy .”

 

Chuyện lâu như , vết thương cũng lành cả . Giờ mà giám định, công an ngu mà tin.

 

Bỗng, bố đập vỡ cái cốc.

 

“Choang” một tiếng, cả phòng khách lặng ngắt.

 

Bố trừng mắt:

“Trần Đan Đan, mày còn dám so đo ? Nuôi mày lớn thế , mày cống hiến gì cho cái nhà ? Giờ mày mới chút tác dụng, giúp đỡ. Mày còn là ?”

 

hề sợ hãi, dậy:

“Từ nhỏ đến lớn, chính là nô lệ của nhà . Việc nhà, việc đồng áng . Các từng nuôi . Lúc nhỏ còn chẳng đủ ăn, là ông cho cơm. Tiền học cũng do ông cho. Lên đại học, học phí, sinh hoạt phí đều do thêm mà . Các cho cái gì?”

 

Chị dâu vội chen :

“Em , nên . Chị em lo chuyện ảnh hưởng tới thăng chức của Triệu Minh. em nghĩ cho kỹ, ai mới là nhà của em.”

 

bật :

“Ý chị là chồng em nhà, chỉ nhà đẻ mới là ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-dau-duoc-me-cho-chuc-lo-tuong-bo-toi-con-ruot-mot-hu-cung-khong/4.html.]

 

“Thế còn chị, nhà của chị ?”

 

Chị dâu nghẹn lời, cứng họng.

 

Anh chửi:

“Trần Đan Đan, mày đúng là vong ân bội nghĩa, cả đời chỉ đáng nghèo hèn thôi!”

 

chẳng tức giận. Họ mãi cũng chỉ bám cái cớ đó mà công kích .

 

lên:

vui vẻ sống như , các quản chắc? Lo cho bản .”

 

Nói , lưng bỏ .

 

Chiều, ghé nhà cũ của ông, mua ít đồ ăn uống cho ông.

 

Ông ghế bập bênh , hỏi:

“Có Triệu Minh thăng chức ?”

 

gật đầu:

“Vâng, cuối cùng cũng tới ngày .”

 

Ông mừng lắm:

“Hồi đó ông , Triệu Minh là . Con với nó nhất định sẽ hạnh phúc.”

 

gật đầu.

 

Tối về, Triệu Minh hỏi tình hình ông, .

 

kể hết chuyện.

 

Anh cau mày, trầm ngâm:

“Có lẽ dạo nên xuất hiện mặt họ.”

 

gật đầu:

“Anh đừng tới. Họ đang lo sốt vó, chắc chắn sẽ bất chấp giá để ép giúp.”

 

Ba tháng .

 

Triệu Minh chính thức thăng chức. Chúng quyết định du lịch mừng.

 

Anh còn kể, lô hàng của trai cuối cùng qua kiểm định, đạt tiêu chuẩn, chắc bồi thường nặng.

 

nhạt:

“Muốn đường tắt, trả giá như cũng đáng.”

 

Trung thu, và Triệu Minh về thăm ông.

 

Không thấy bóng dáng trai .

 

Bố tuy còn để bụng chuyện Triệu Minh giúp, nhưng thăng chức, cũng chẳng dám lỗ mãng như , ngược còn khách sáo hẳn.

 

Mẹ lén kéo , than thở:

“Lần đó con bồi thường mất một mớ, giờ ngày nào vợ chồng nó cũng cãi , dọa ly hôn, chê con vô dụng.”

 

nhếch môi:

“Liên quan gì đến con? Trước giờ các vẫn con vô dụng, giờ trai cũng thế đấy. đừng mong đứa con gái vô dụng giúp.”

 

Mẹ cau mày:

“Con tàn nhẫn quá. Cả chồng con nữa. Chẳng lẽ hai đứa thấy trai con trắng tay, mất vợ mới hả hê ?”

 

hừ lạnh:

 

“Mất tiền, mất vợ thì trách bất tài. Liên quan gì tới chúng con?”

 

Nói xong, bỏ mặc bà, sang với ông.

 

Khi ăn xong chuẩn , trai chặn .

 

“Trần Đan Đan, tao thật nhé. Đừng tưởng mày sống khá hơn chút là vênh váo. Đợi Triệu Minh lên chức cao hơn, liệu nó còn coi trọng mày ? Một con bé văn thư quèn như mày, xứng với nó chắc?”

 

:

“Anh lo cho bản .”

 

 

Loading...