Cha C.h.ó - Chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:00:43
Lượt xem: 2,860

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bấy giờ, tôi mới nhận ra lưng mình đang dán chặt vào tường, trước mắt tôi chẳng có gì cả.

Ngọn nến chỉ cách tôi hai bước.

Chiếc giường đáng lẽ phải nằm đối diện với bàn, sau khi tôi đi một vòng thì lưng tôi dựa vào tường, giường thì lại ở ngay bên cạnh.

Tranh thủ lúc diêm chưa tắt, tôi vội vàng chạy tới cạnh bàn, tay run run thắp ngọn nến lên.

Tôi chỉ mang đúng ba que diêm nên không thể dùng phí phạm được.

Ngọn nến được thắp sáng, ánh nến lập loè, phản chiếu cái bóng đang giương nanh múa vuốt sau lưng tôi.

Tôi kinh hoàng quay lại, trong phòng ngoại trừ tôi ra thì chẳng còn gì cả.

Trên tường vốn dĩ phải là cửa sổ, giờ đây lại có cái bóng mờ như thể ai đó đang áp mặt vào lớp kính soi vào bên trong.

Tim tôi đập như sấm, núp trong góc tường, cầu nguyện cho đêm nay mau qua đi.

"Thạch Đầu, Thạch Đầu, mau mở cửa ra để cha vào nào."

"Cha có cách đối phó với nữ quỷ đó rồi."

Là giọng của cha tôi.

Tôi đồng ý, trong vô thức đi đến mở cửa sổ.

Cửa sổ?

Tôi chợt tỉnh táo lại, thứ cầm trong tay chính là lá bùa ban đầu tôi dán trên cửa sổ.

Tôi muốn dán nó lại lần nữa, nhưng tất cả đã muộn rồi.

Nữ quỷ từ trong vách tường thò đầu vào, mặt cô ta bê bết máu, trên răng vẫn còn dính vài miếng thịt vụn.

Gió lại thổi vào, lần này không hề thổi tắt nến trên bàn.

Mặt của cô ta dán sát vào tôi đến mức tôi có thể thấy rõ từng chi tiết.

Cô ta phất tay ra sau lưng một cái, gió từ cửa sổ thổi vào lập tức biến mất.

Nơi này lại trở thành một không gian khép kín.

Chẳng lẽ tôi sẽ phải c.h.ế.t vào đêm thứ tư này sao?

14.

Nữ quỷ hỏi tôi:

“Thạch Đầu, gặp tôi có thấy vui không?"

Trước đây, cô ta chưa từng gọi tên tôi.

Tôi thấy một đôi mắt trong con ngươi xanh lam của cô ta, hai đồng tử co rút lên xuống trong cùng một hốc mắt, chúng đang xoay.

Móng tay của cô ta đang nhào về phía tôi.

Tôi xoay người, lăn một vòng tránh né nhưng vẫn bị nữ quỷ cào rách một miếng thịt.

Bây giờ cô ta có thể đụng vào tôi, có thể làm tôi bị thương rồi.

Nỗi đau ập tới càng khiến tôi thêm e sợ, cơ thể run cầm cập, liều mạng muốn chạy trốn.

Chỉ mới ngày thứ tư mà cô ta đã mạnh đến vậy rồi, nếu là ngày thứ bảy thì sẽ ra sao?

Liệu tôi có c.h.ế.t thẳng cẳng ngay khi đến đây không?

Tôi nín thở, di chuyển từng tí một trong phòng, cố gắng để không phát ra bất cứ tiếng động nào.

Đầu nữ quỷ xoay vòng theo chuyển động của tôi, nhưng cơ thể không hề nhúc nhích, xoay đầu từ trước ra sau lưng.

Cô ta hoàn toàn có thể nhìn thấy tôi.

Tôi không nhịn nổi, bắt đầu ho kịch liệt, ánh mặt đảo qua đảo với hi vọng có thể tìm được thứ gì đó cứu mạng mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cha-cho/chuong-7.html.]

Lúc này, tôi nhìn thấy ngọn nến trên bàn.

Ban đầu ngọn nến hẵng còn một nửa, giờ đây chỉ cao cỡ một ngón tay, sắp sửa tắt ngóm.

Hôm nay không phải ngày thứ tư!

Mà là ngày thứ bảy!

Tôi đã mắc kẹt ở đây ba ngày liên tiếp mà không hề trở về!

Tôi chưa kịp hít sâu một hơi thì đã bị nữ quỷ đ.â.m móng tay sắc nhọn vào lồng ngực.

Nỗi đau đớn ập đến khiến tôi không thể thốt lên nổi, tôi trợn to hai mắt, không thể tin được bản thân sẽ c.h.ế.t tại đây.

"Con mau dán lá bùa lên người đi! Mau đi tìm hai đồng xu kia."

Lần này thật sự là giọng của cha tôi.

Tôi kìm nén cơn đau dữ dội, giơ tay dán lá bùa lên người mình, nữ quỷ trước mắt lập tức bị đánh văng ra ngoài.

Cô ta xoay người chạy về phía ngọn nến trên bàn, tôi vô thức muốn đuổi theo nhưng cơn đau trên người đã cảnh tỉnh tôi.

Tôi vội vàng đi tìm những đồng xu trên giường.

Cùng lúc đó, ngọn nến hoàn toàn vụt tắt, căn phòng lại chìm vào bóng tối.

Phổi của tôi giống như gần vỡ n.á.t, việc hít thở trở nên cực kỳ khó khăn.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi, trong bóng đêm, nữ quỷ vẫn có thể xác định được vị trí của tôi.

"Đặt đồng xu lên mắt, đừng nhìn bất cứ thứ gì cả."

Tôi ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại theo lời cha nói.

15.

Căn phòng vang lên tiếng cửa sổ vỡ, tiếng gạch rơi, tiếng chó sủa và tiếng thét chói tai của nữ quỷ.

Có thứ lông xù cọ vào chân tôi nhiều lần rồi ngã xuống.

"Là cha ạ?"

Chất lỏng nhớp nháp trên tay tôi là m.á.u, không biết là của tôi, dính từ trên túi vải hay vừa chảy ra trên mặt đất.

"Soạt.”

Có thứ gì rơi xuống bên chân tôi, đôi tay tôi run rẩy nhặt nó lên.

Là một con d.a.o.

Cha tôi đột nhiên hét to:

“Mau đ.â.m đi!”

Có thứ gì đó lao tới trước mắt tôi, không ngừng giãy dụa.

Tôi giơ tay đ.â.m xuống thật mạnh, sợ nữ quỷ chưa c.h.ế.t nên tôi đ.â.m liên tục mấy nhát.

Tôi nắm chặt con d.a.o trong tay, thở hổn hển hỏi cha:

“Cha ơi, cô ta c.h.ế.t rồi sao?"

Không ai đáp lại tôi cả.

Tôi bất chấp gỡ hai đồng xu ra khỏi mắt, thế nhưng căn phòng quá tối nên tôi chẳng nhìn thấy gì cả.

Không khí lạnh lẽo trong phòng đã biến mất, tôi run rẩy bò dậy, thắp lại ngọn nến.

Sau khi căn phòng được chiếu sáng, tôi nhìn thấy chó đen đang đè lên nữ quỷ, cắn vào cổ cô ta.

Mấy nhát d.a.o của tôi là đ.â.m vào cơ thể bọn họ.

"Mau chạy ra khỏi cửa đi."

"Mau chạy đi!"

Loading...