Câu chuyện yêu đương của anh trai não tàn - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-05-23 12:07:00
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
(4)
Kiều Húc không vì tôi là người phụ nữ đã lập gia đình mà từ bỏ ý định.
Ngược lại, hắn càng điên cuồng theo đuổi tôi.
Ở công ty, tôi được ưu ái đủ thứ. Lúc thì mời uống trà sữa, lúc mời ăn cơm. Số lần tôi vào văn phòng tổng giám đốc còn nhiều hơn cả đi vệ sinh. Thật sự là vô cùng ám muội.
Trong nguyên tác, chính vì kiểu yêu đương mù quáng thiếu não này của hắn mà không chỉ Hà Thanh hận tôi, đến cả đồng nghiệp cũng khinh dễ, coi thường tôi. Người mới đến là tôi đây liền bị tẩy chay ở nơi làm việc.
Khi tôi đang suy nghĩ phải làm sao cho ổn thì một ngày nọ, trên bàn làm việc của tôi bỗng nhiên xuất hiện một bộ sản phẩm La Mer.
Mọi người xung quanh đều nhìn tôi với ánh mắt kỳ dị.
Tôi đành vội vàng hỏi: “Đây là quà của ai vậy?”
Có một cô gái trả lời với giọng điệu quái đản: “Lúc tổng giám đốc đi công tác về liền đem nó đến bàn của cô đó.”
“Không dặn dò là phải đem đi tặng ai sao?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, dường như đang nói cái này mà còn phải hỏi sao!
“Chắc chắn là để tặng cho giám đốc Hà rồi, hai người họ đang hẹn hò.” - Tôi không biết xấu hổ mà nói, sau đó lao đến mở ra xem.
“Chị Từ, nếu như đã tặng cho giám đốc Hà rồi, sao chị còn mở ra?” - Cô gái kia sửng sốt.
“Nói nhảm, thương hiệu mỹ phẩm cao cấp như này, lọ nhỏ thôi cũng rất có giá trị. Chúng ta có thể bán được rất nhiều tiền. Trước khi giám đốc Hà quay lại, chúng ta phải tranh thủ chiết vài lọ. Cô ấy còn trẻ như vậy, không cần dùng mỹ phẩm cao cấp đến thế.”
Tôi nhiệt tình chiết ra lọ nhỏ, đồng nghiệp xung quanh đều hóa đá luôn rồi.
—-Bọn họ từ trước tới giờ chưa từng thấy một bà cô già nào vô liêm sỉ đến mức này!
Đúng lúc này, Hà Thanh và Kiều Húc cùng nhau đến văn phòng.
Nhìn thấy dáng vẻ lén lút chiết mỹ phẩm của tôi, cô ta bước đến hỏi: “Chị Từ, chị đang làm gì vậy?”
Tôi nhanh chóng giả vờ bị bắt quả tang, ậm ờ nói một cách thờ ơ: “Chị thấy giám đốc Kiều tặng em nhiều mỹ phẩm dưỡng da như vậy nên lấy dùng thử một chút. Chẳng phải em cũng có nhiều mỹ phẩm rồi sao, chị cũng lớn tuổi rồi, để chị dung thử chút xem sao!”
Hà Thanh nhất thời không nói nên lời, im lặng nhìn sang Kiều Húc.
Sắc mặt hắn tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái này là tặng cho em đó!”
Tôi vừa xấu hổ vừa ngạc nhiên, cười rạng rỡ nói: “thật là, sao không nói sớm chứ, ngại chớt mất…”
Tôi tham lam ôm hết chỗ mỹ phẩm vào lòng, cười đến mức không thấy ánh mặt trời đâu.
Sau khi xảy ra việc này, tôi nói với Hà Thanh: “Tiểu Hà à, thật sự xin lỗi em nha. Món đồ đó chắc chắn là thằng bé tặng cho đó. Có lẽ muốn giải vây cho chị nên mới nói như vậy thôi.”
Hà Thanh nói một cách vui vẻ: “Ồ em biết rồi!”
“Vậy… có cần chị đưa lại cho em?”
“Không cần không cần, chị Từ cứ giữ lại dùng. Không sao cả!”
Cứ thế mà tin đồn tổng giám đốc Kiều yêu thầm tôi đã biến mất.
Dù sao tôi cũng là một bà cô già thiển cận, vô liêm sỉ, thích lấy đồ của người khác. Ánh mắt của Kiều Húc có mù đi nữa chắc cũng không thể yêu nổi tôi nữa. Anh ta đến văn phòng chắc là để gặp Hà Thanh, đến cô ấy còn tin bộ sản phẩm La Mer đó vốn là tặng mình rồi.
Vậy là kế hoạch thể hiện tình yêu nồng choáy của Kiều Húc ở chốn công sở đã bị đổ bể.
Nhưng hắn vẫn không c.h.ế.t tâm, cố tình che giấu thông tin quan trọng khiến bảng báo cáo tôi làm bị sai sót nghiêm trọng.
Trong truyện cái hố này là do Hà Thanh đào cho tôi, không ngờ hiện tại chính hắn lại ra tay.
“Em có biết mình gây ra thiệt hại bao nhiêu cho công ty không?” - Kiều Húc ngồi trong phòng, vẻ mặt u ám nói.
Tôi bĩu môi, có thể đến mức nào chứ.
Đè tôi ra bàn làm này làm kia để trả giá thì có phải chuyện lớn không? Thằng chóa này không theo đuổi được tôi nên muốn tôi trả nợ theo cách khác chứ gì.
Đúng lúc này, Hà Thanh sắc mặt tái nhợt đẩy cửa bước vào: “Thật xin lỗi Kiểu tổng, bản báo cáo này… là do tôi làm.”
Kiều Húc ngơ luôn: “Không phải cô ấy sao?”
“Chị Từ mới đến, có nhiều chỗ không hiểu.”
Bởi vì nghĩ tôi là người lớn trong nhà Kiều Húc, cô ta đâu dám để tôi phải làm việc, không những làm thay mà giờ còn gánh trách nhiệm thay tôi.
Về công mà nói, cô ta là giám đốc bộ phận. Còn xét về tư, thì có lẽ muốn đối xử tốt với người trưởng bối là tôi đây.
Lợi ích của việc là một bà cô già không phải đến rồi sao?
“ y ya, chuyện to tát gì đâu chứ.” - Nhìn bầu không khí bế tắc, tôi lên tiếng giải vây.
“Húc Húc à, cậu cũng không thiếu mấy triệu tệ này. Tiểu Hà theo cậu nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao chứ! Đừng quá khắt khe với con bé.”
Hà Thanh nghe tôi nói vậy liền rất đúng lúc mà rơi nước mắt. Tôi hét lên như kiểu mới phát hiện ra lục địa mới vậy: “Nhìn kìa nhìn kìa, vậy mà làm con gái nhà người ta khóc rồi, thật là… Đàn ông trưởng thành sao có thể bắt nạt phụ nữ được hả?”
Tôi đau lòng đỡ Hà Thanh ngồi xuống ghế sofa, cô ta cầm khăn giấy nói: “Cảm ơn cô”
“Một cô gái thật tốt biết bao.”
Tôi tặc lưỡi vài cái rồi vỗ n.g.ự.c nói: “Dù gì sự việc cũng xảy ra rồi, nếu cậu muốn đuổi việc thì đuổi chị đây. Tiểu Hà vì chị mới phạm sai lầm, vậy để chị gánh trách nhiệm lần này!”
“Em đang nói chuyện vớ vẩn gì vậy?”
Vốn dĩ Kiều Húc muốn dùng công việc để trói buộc tôi, lúc nghe thấy tôi muốn từ chức liền cuống cả lên.
“Vậy chị không đi, tiểu Hà cũng không thể đi.”
Kiều Húc tức đến mức không nói nên lời, chỉ đành im lặng hút thuốc.
Tôi vỗ nhẹ vào tay Hà Thanh: “Tiểu Hà à, sau này hãy làm việc nghiêm túc hơn, đừng phạm những sai lầm cỏn con như này nữa, sẽ phụ sự giúp đỡ của tổng giám đốc Kiều.”
Cô ta khóc đến nước mắt đầy mặt: “Cháu biết rồi, cảm ơn cô nhiều lắm.”
Nhìn xem, cô ta còn cảm ơn chúng tôi nữa kìa.
(5)
Vậy là kế hoạch play trong văn phòng của Kiều Húc đã đổ bể.
Cả ngày hắn đều trầm mặc u ám hơn cả sắc trời bên ngoài.
Buổi tối khi tôi đang ở nhà, hắn ta ướt như chuột lột gõ cửa nhà tôi: “Em đi loanh quanh khu này rồi gặp mưa, chị bé cho em tá túc một đêm đi~”
Tên đàn ông chóa má này lại định giở trò đ.ồi bại với chị đây à?
Dùng cứng không được lại định dùng biện pháp mềm mỏng sao.
Trong truyện, sau khi phát sinh quan hệ ở văn phòng với hắn, tôi khóc lóc bỏ chạy nên hắn ướt sũng chạy đến trước cửa nhà tôi giả vờ đáng thương. Vừa bước vào cửa nhà liền cởi quần áo, sau đó đi khắp phòng khoe dáng chuẩn, ra sức quyến rũ tôi.
Sau đó là một màn nồng choáy từ nhà bếp vào đến phòng ngủ.
Tên không biết xấu hổ đó đã không đóng chặt cửa, khiến âm thanh abcxyz đó truyền khắp tầng lầu, khiến hàng xóm xung quanh đều nghe thấy hết. Trùng hợp nữa là chủ nhà ở ngay cạnh, tưởng tôi là gái xx, hôm sau liền đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi không còn mặt mũi ở lại khu này, không thể ở được nữa! Lúc này không còn cách nào khác là đến ở biệt thự của hắn, từ đó nghe theo mọi yêu cầu của hắn.
…
Nghĩ đến tình tiết m.áu chóa này, tôi liền giơ con d.a.o thái rau lên.
Khoan! Nếu như cậu đã dâng đến tận cửa rồi thì chị đây sẽ không khách khí nữa!
Kiều Húc đi tắm xong, quả nhiên chỉ mặc mỗi chiếc quần đi ra, để lộ bộ n.g.ự.c săn chắc và cơ bụng tám múi. Hắn tự nhiên mà mở tủ quần áo của tôi rồi nói: “Chị ơi~ không có gì em mặc được cả~~”
“Đừng mặc gì cả, cứ tr.ần tr.uồng như vậy đi.”
Tôi xỏ dép rồi chỉ vào chỗ sofa: “Nằm xuống!”
Thân thể ngọc bích mê hồn của Kiều Húc nằm dài trên sofa, hắn còn cười ái muội với tôi: “Không phải lúc nào cũng muốn gán ghép em với Hà Thanh sao? Thế nào đây, vừa về nhà thì quần áo cũng không cho mặc nữa vậy?”
Tôi bình tĩnh mà ngồi xuống: “Người trẻ tuổi sức khỏe tốt nhưng thận lại yếu, không biết yêu thương chăm sóc cơ thể mình thế này là không được rồi. Để chị mát xa giúp em.”
Mắt Kiều Húc sáng lên: “Chị bé muốn mát xa như thế nào?~”
Tôi giơ dụng cụ lên.
Sắc mặt Kiều Húc lập tức thay đổi.
Thứ này được sử dụng để giãn cơ bắp, khi làm rất đau và có thể khiến đàn ông cũng phải rơi lệ.
Một lúc sau, cả tòa nhà vang vọng tiếng kêu la của Kiều Húc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cau-chuyen-yeu-duong-cua-anh-trai-nao-tan-fhnw/chuong-2.html.]
Vài bà cô hàng xóm nhiệt tình gõ cửa: “Tiểu Từ à, cháu đang làm cái gì vậy?”
Tôi đi dép lê, tay đang cầm dụng cụ dí thật mạnh xuống cơ n.g.ự.c của Kiều Húc: “Cháu đang mát xa cho người ta, các cô có muốn vào đây xem không?”
“Không… không cần…” - Kiều Húc hét toáng lên.
Nhưng đã muộn rồi.
Mấy bà cô thích buôn dưa lê làm sao có thể bỏ qua chuyện này, liền bước vào nhà rồi chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Ôi, thằng bé này… lớn lên thật tuyệt nha!”
“Vừa to vừa trắng”
Tôi ngậm kẹo mút trong miệng, không kiêng nể gì mà nói: “Sờ sờ bên trái, lại sờ bên phải. Có phải sau khi mát xa thịt mềm đi nhiều không?”
Các bà cô liền thích thú mà sờ: “Thật đúng vậy~~”
Kiều Húc xấu hổ lấy tay che mặt: “Đừng mà…”
Nhưng vẫn để tôi sử dụng dụng cụ mát xa, rồi đỏ mặt r.ên r.ỉ khi tôi lăn qua lăn lại trên người hắn.
Chủ nhà mở cửa hỏi: “Mấy người đang làm gì thế?”
“Đang mát xa nè! Hiệu quả rất tốt luôn!” - Mấy bà cô đồng thanh nói.
“Thật sao? Tiểu Từ còn biết mát xa hả?”
Tôi lắc người Kiều Húc: “Nếu em cũng muốn mát xa lưng eo gì đó, có thể thử liệu pháp thư giãn sâu.”
Trong tiếng kêu gào đau đớn của Kiều Húc, tôi đã đạt được thỏa thuận hợp tác với chủ nhà. Ông ấy trở thành khách hàng đầu tiên trong việc kinh doanh phụ của tôi, còn giảm giá vĩnh viễn 20% tiền thuê nhà cho tôi nữa.
“Chị thật độc ác” - Kiều Húc nói những lời này xong, mắt đỏ hoe mà lao ra khỏi cửa.
Mịa nó, tiền cũng không thèm trả.
Tôi rất chuyên nghiệp đấy biết không hả?
Hắn bắt buộc phải thừa nhận rằng bây giờ cả người rất thoải mái đi!!
(6)
Kiều Húc không thể làm gì được tôi bèn chơi chiêu mới.
Một hôm tôi xuống lầu, gặp một ông già đang hút thuốc và lớn tiếng phàn nàn với hàng xóm.
Thấy tôi đến, ông ta lập tức đứng dậy nói: “Chính là nó, đứa con gái bất hiếu!”
Lòng tôi nặng trĩu.
Kiều Húc thực sự không dễ dàng nha, để khiến tôi lao vào vòng tay của mình, hắn tìm đến cả bố già của tôi luôn!
Trong truyện, tôi là con gái của một gia đình đơn thân. Sau khi bố tôi nghiện cờ bạc, gia đình tan nát, chúng tôi phải rời khỏi nhà để chuyển đến thuê nhà tập thể.
Không những vậy, tôi còn thường xuyên trốn học đi làm thêm. Sau đó, tôi tích góp tiền rồi bỏ trốn.
Mặc dù nguyên chủ là một cô gái hèn nhát, nhưng khi phải đối mặt với người cha nghiện cờ b.ạ.c của mình, cô ấy đã đưa ra một quyết định đúng đắn.
Đáng tiếc là để thỏa mãn tư lại của mình, Kiều Húc đã tìm đến người bố đáng chớt của tôi, đưa địa chỉ nhà tôi cho ông ta. Từ đó tôi liên tục bị t.ống tiền rồi rơi vào cảnh thiếu thốn, sau đó phải nhờ đến sự giúp đỡ của hắn.
“Giỏi lắm, tao nuôi mày lớn đến như vậy, giờ cánh cứng rồi bay đi phải không? Mày nhất định phải chu cấp tiền cho tao!” - Ông ta tự tin nói.
“Con vẫn luôn chu cấp cho bố mà!” - Tôi giả vờ rất ngạc nhiên.
“Nói láo! mày trộm tiền của ông đây rồi chạy đến chỗ này, còn làm g.ái mát xa, đừng tưởng tao không biết!”
Những người hàng xóm xung quanh nghe thấy ông ta ăn nói khó nghe bèn chỉ trỏ bàn tán.
“Nhìn gì mà nhìn, bố đến đòi tiền con gái không phải rất bình thường sao?”
“À đúng vậy” - Tôi nhanh chóng chạy đến bắt lấy cánh tay ông ta.
“Bố tôi sức khỏe không được tốt, mọi người thông cảm chút nha.”
Ông ta kinh ngạc trong giây lát: “Sao sức khỏe của tao không tốt?”
“Cmn, bình thường ông ấy đều ở trong bệnh viện, không hiểu sao có thể trốn ra ngoài được.” - Tôi giải thích với mọi người bằng vẻ mặt khó hiểu.
Mọi người đột nhiên hiểu ra – Hóa ra là có bệnh.
Ông ta tức giận nói: “Tao không có bệnh, mày nói vớ vẩn gì thế! Mau đưa tiền đây!”
“Để bố lại đi đánh bạc nữa đúng không?” - Tôi liếc nhìn ông ta một cái, rồi chọn mấy người hàng xóm có vẻ cơ bắp, bảo họ giúp đỡ.
“Bố em chạy ra như thế này, bệnh viện nhất định là đang tìm. Mấy anh giúp đỡ tôi một chút, đưa ông ấy trở về bệnh viện.”
“Tao không có bệnh, mày đưa tao đi đâu!!” - Ông bố già hoảng sợ.
“Đưa bố đến sòng bạc bố yêu thích nhất!”
Tôi nhờ vài người anh em đưa ông ta đến trung tâm cai nghiện, những người ở trung tâm tôi đã liên hệ từ trước liền vây lấy ông ta.
Ông bô gầm lên như lợn: “Từ Du Du, đồ phản nghịch, tao là bố mày đấy!!!”
“Đúng, ông là bố của tôi, người bố không thể cai ngh.iện cờ bạc.”
Tôi đưa 2 vạn tệ đã chuẩn bị sẵn cho người của trung tâm: “Trước tiên hãy chữa trị cho ông ấy, phải khiến ông ấy phát ớn khi nhìn thấy bàn đánh bạc.”
Người đàn ông nhận tiền, đẩy gọng kính rồi đưa cho tôi một tờ giấy: “Vậy cô hãy ký vào tờ giấy miễn truy cứu trách nhiệm này đi.”
Tôi không nói hai lời liền ký vào tờ giấy.
“Gi.ết người, gi.ết người rồi! Con khốn này, mày thế mà dám làm vậy với tao.”
Tôi bước đến gần ông ta, đau lòng mà gạt nước mắt: “Bố à, con là con gái của bố, sao con có thể hại bố chứ? Mê cờ b.ạ.c là bệnh, cần phải chữa!”
“Tiểu Từ, em thật sự sông không dễ dàng ha!” - Các anh trai an ủi tôi.
“Bố của em mà, cũng không còn cách nào khác!”
Lúc tôi quay lại công ty, Kiều Húc đang ngồi ở bàn làm việc của tôi, ngậm điếu thuốc trong miệng: “Chị à, chị đi đâu vậy? Nghe nói chiều nay chị xin nghỉ, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Bố chị đến đây.” - Tôi thản nhiên mà lấy một chiếc ghế khác ngồi xuống.
“Ồ?”
“Cậu biết đó, bố chị là một con ngh.iện cờ bạc.”
“Ông ta đến đòi tiền chị?”
“Đúng vậy.”
“Đòi bao nhiêu?”
“Hai vạn.”
Tay đang cầm điếu thuốc của hắn bỗng khựng lại: “Hai vạn?”
“Đúng vậy, chị đưa ông ấy đến trung tâm cai nghiện, mỗi đợt tốn hai vạn.”
Cả người Kiều Húc cứng đờ trong bóng tối.
“Kh.iêu d.âm, cờ bạc, ma t.úy, không nên dính phải cái nào. Một khi đã dính vào rồi thì sẽ hỏng người. Năm cậu rời đi, bố chị dính vào cờ bạc, ông ấy muốn bán chị đi lấy tiền đánh bạc nên chị đã bỏ trốn. Ông ấy thế mà dám đến tìm chị, chị hiếu thuận như vậy, đương nhiên phải đưa ông ấy vào trại cai nghiệm rồi.”
Mí mắt Kiều Húc giật giật.
Tôi biết hắn là kẻ tìm ra bố tôi. Hắn muốn dùng ông ta để hạ bệ tôi, muốn tôi sa vào lòng của hắn.
Nhưng bây giờ hắn nên biết rằng, tôi không thể trở thành con rối của tên ngốc nào đó được haha.
– Tôi ước gì cũng có thể đưa hắn đến trung đó chỉ bằng một cuộc điện thoại.
“Hai vạn một kỳ, chị định để ông ấy ở đó bao lâu? Đã chuẩn bị đủ tiền chưa?”
“Sao nào, tính tăng lương cho chị hả?”
“Nhà em đúng lúc đang thiếu một bảo mẫu, chị có muốn thử không? Ban ngày chị đến công ty làm việc, buổi tối dọn dẹp nhà cửa một chút.”
“Thật là mệt nha!”
“Em có thể trả lương cho chị từ hai vạn một tháng!”
“Được luôn!”
Ai lại đi chê tiền cơ chứ, cười chớt tôi mất.