Đại tỷ   đầy lo lắng:
 
“Ta  động tĩnh bên ngoài ,    chứ?”
 
Lúc   đang  cháu  khanh khách,  xong chỉ thản nhiên đáp:
 
“Không  gì đáng ngại, sớm  liệu  sẽ  ngày hôm nay.”
 
Nàng  , để đạt  kết cục ,   chuẩn  bao nhiêu điều, tính toán bao nhiêu bước.
 
Tình cảnh hiện tại…  là kết quả  nhất.
 
Thấy đại tỷ vẫn  yên tâm,  :
 
“Bọn họ cũng chỉ bàn tán  vài hôm, thiên hạ còn nhiều chuyện mới mẻ hơn, mấy chuyện vặt vãnh  chẳng đáng là gì.”
 
Đại tỷ nhăn nhó:
 
“Ta chẳng hiểu  phu quân   gả Văn Tĩnh sang Hạ gia.”
 
Nghe đến đây, tay  chững , tiện tay đưa cháu cho nhũ mẫu bên cạnh.
 
“Tỷ đừng tới moi tin từ chỗ . Họ  gả nữ nhi sang đó thì tự  điều tra Hạ gia. Những gì  để tâm, họ  chắc  quan tâm.”
 
Ta dựa  ghế dài bên cạnh, nhắc nhở:
 
“Tỷ bây giờ vất vả lắm mới sinh  nhi tử, việc quan trọng nhất là chăm lo cho con, những chuyện khác để họ tự tính. Tỷ lo  gì cho mệt!”
 
Không đợi tỷ giải thích,  nhíu mày,  tiếp:
 
“Lỡ   nàng sống  ,  dám trách mẫu  nhưng  sang giận tỷ thì ?”
 
Đại tỷ nghẹn lời.
 
 vẫn  nhịn  oán trách một câu:
 
“Tính cách của  đúng là  để ai  mặt mũi.”
 
Ta bật ,  dậy khỏi ghế:
 
“Nếu  để ai  mặt mũi thì   ở đây  với tỷ mấy câu chân thành ? Muội  im lặng cho qua từ đầu . Tỷ  câu đó đúng là khiến   lạnh lòng,    tuyệt đối  tự vác mặt  khuyên nữa.”
 
Đại tỷ thở dài:
 
“Tỷ   mấy câu cũng   ?”
 
Ta vùng vằng bước  khỏi cửa.
 
Ra đến hiên, gió thổi ùa qua mặt.
 
Đầu óc bỗng tỉnh táo hẳn.
 
Thật    nên ỷ  việc    tương lai, mà  ở vị trí cao cao tại thượng dạy bảo tỷ tỷ.
 
Nàng thật lòng   cho Trần Văn Tĩnh, vốn   gì sai.
 
Kiếp , phu gia của Trần Văn Tĩnh cũng do nàng  mối.
 
Người đó là   của bằng hữu nàng, tính cách chín chắn  định nhưng thăng tiến chậm,  hợp khẩu vị của Trần Văn Tĩnh.
 
Hai  nhiều  bất hòa.
 
Văn Tĩnh  oán hận trong lòng, mỗi  về nhà  đẻ đều  cạnh khóe tỷ  vài câu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/cam-sat-gatr/6.html.]
Về  đại tỷ đem chuyện đó kể , luôn tỏ  hối hận.
 
Ta  đầu đá đá bậc cửa,  đại tỷ đang thất thần trong phòng giật ,  miễn cưỡng hỏi:
 
“Bình thường tỷ dỗ dành Minh Huệ khéo thế,  đến lượt    chịu dỗ?”
 
Đại tỷ phì :
 
“Giờ tỷ tới dỗ  đây!”
 
Nàng  tới ôm lấy :
 
“Muội  đúng, chuyện cả đời đúng là  nên can thiệp quá sâu. Vẫn là   thương tỷ.”
O mai d.a.o Muoi
Ta kiêu hãnh bật :
 
“Còn  !”
 
 kiểu hòa thuận như thế …  chẳng khiến  thấy vui vẻ gì cả.
 
Bởi vì  , tương lai đại tỷ vẫn sẽ  về phía phu gia.
 
Từ ngày xuất giá, nàng  trở thành  Trần gia.
 
Loại ràng buộc … sẽ chỉ ngày càng sâu sắc.
 
Giống như mẫu  , từ khi  mẫu  của con cháu Trương gia.
 
7
 
Yến đầy năm  kết thúc, mẫu  bắt đầu chuẩn  chuyện xem mắt cho .
 
Minh Huệ  mấy vui vẻ: 
 
“Đang lúc nhạy cảm thế ,  tìm   thích hợp? Ai     trộn  chỉ để xem náo nhiệt  .”
 
Ta lật xem mấy bức họa trong tay, bất ngờ thấy phu quân kiếp  của Trần Văn Tĩnh:
 
“Vừa  nhân dịp  sàng lọc,   bớt qua .”
 
“ là đạo lý .” 
 
Mẫu   kiêng dè : 
 
“Gặp chuyện thì mới  rõ lòng .”
 
Ta đặt bức họa xuống, bỗng nhiên : 
 
“   thích như thế.”
 
Mẫu  khựng : 
 
“Mẫu  sẽ sai  canh chừng, họ  dám  càn.”
 
Minh Huệ      mẫu , thức thời đổi lời: 
 
“Tam tỷ cứ yên tâm, mẫu   để  khác bắt nạt tỷ.”
 
“Ừ.” 
 
Ta  truy cứu nữa.
 
Chuyện mẫu   quyết, phần lớn chỉ là thông báo.