Ông nội và Trương Cường đến đầu làng, chỉ còn ở nhà.
Đến tối, ông nội vẫn trở về, bà Lý hàng xóm chú gặp t ai nạ n xe và đưa bệnh viện. Ông nội ở trong bệnh viện cùng chú.
Mình ở nhà, chỉ tự nấu cơm ăn.
Qua bảy tám ngày, chú và ông nội mới về.
Chú gã y châ n trái, bây giờ chỉ thể dùng nạng để .
Chú : “Cha, tối nay con ăn cá.”
Ông nội : “Cha sẽ câu cá cho con. Thu Long , con còn về thành phố nữa ?”
Chú ngẩn vài giây, trong ánh mắt hiện lên sự lo sợ, lắc đầu : “Không về nữa, sẽ về nữa.”
Ông nội hài lòng gật đầu mang cần câu câu cá cho chú .
trong sân phơi nắng, chơi đùa với mấy viên đá.
Chú chống gậy, bỗng tiến gần, khẽ hỏi: “Tiểu Điền Tử, cháu từng thấy một con búp bê vải ?”
đáp: “Đã thấy.”
đoán con búp bê mà chú chính là con búp bê mà bà nội cầm trong tay.
Mắt chú sáng lên, hỏi: “Ở ?”
đáp: “Hình như ở trong cái rương.”
Chú mỉm : “Dẫn chú tìm.”
nhớ từng thấy ông nội nhà kho, dường như ông cất con búp bê trong rương.
dẫn chú nhà kho, chỉ cái rương đất, : “Cháu nhớ là để ở đây.”
Chú trợn mắt , kéo cái rương .
Cái rương khóa, chú mở .
Chú lấy con d ao chặ-t th-ịt, dùng nó đ ập v ỡ cái ổ khóa rương.
Chú thò tay rương, mò một lúc lấy con búp bê .
Trà Sữa Tiên Sinh
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/bup-be-vai/chuong-13-end.html.]
Chú ôm con búp bê lòng, mỉm : “Đừng với ông cháu nhé, đây là bí mật của hai chú cháu .”
gật đầu: “Không .”
Đến tối, ông nội vẫn về, trời tối đen.
: “Chú ơi, chúng cần tìm ông ?”
Chú : “Không cần , ông cháu trẻ con, sẽ lạc .”
Nói xong, chú phòng ngủ ở gian phía đông.
Sáng hôm , làng truyền tin rằng ông nội c//hết. Ông tr eo c ổ ở gốc cây ngoài đầu làng, th i th ể cứng đơ như miếng thịt khô.
và chú đầu làng.
Chú gỡ t hi t hể của ông xuống, : “Bố ơi, cha nghĩ quẩn thế ? Sao cha như ?”
Người trong làng khuyên chú nén đ au thương, nhưng mắt chú gần như chẳng giọt lệ nào.
11
Chú còn với dân làng: “Cha là chế t o an, h))ỏa tá ng, tang lễ đơn giản thôi.”
Chú tìm vài thanh niên khỏe mạnh, đặt th i th ể ông đống rơm đốt qua loa, phút chôcx chỉ còn một nắm tro.
Chú bỏ tro cốt của ông hũ, chôn ở ngọn đồi làng mà khắc bia mộ.
Chú : “Tiểu Điền Tử, theo chú lên thành phố nhé.”
: “Chú ơi, cháu thành phố, chú cứ .”
theo chú lên thành phố, cũng trở thành gánh nặng cho chú.
Chú : “Đi thôi, ông bà cháu đều còn, theo chú , dọn đồ , khi trời tối, chúng sẽ tới thành phố.”
gật đầu: “Cảm ơn chú.”
Chú phòng phía tây dọn đồ, còn phòng phía đông để thu dọn.
lấy ba con búp bê từ trong rương. Một con kh âu m ắt và m iệng, con thứ hai khâ..u châ..n, và con cuối cùng kh âu c ổ. Ba con búp bê là để cho , chỉ là… họ quên mất …
HẾT
#trasuatiensinh