Chương 6
Chị Hai đột ngột im bặt, như chiếc lốp rút van, ánh mắt vô hồn xuống đất.
Chị Cả cuối cùng mềm lòng, dịu giọng:
“Chị với em út xuống chờ em, em bình tĩnh .”
Chị Cả kéo .
Dưới tòa ký túc xá một gốc hoa, và chị Cả cạnh mép gạch.
Chị thở dài:
“Thật khổ cho nó, chuyện cưới sinh tan vỡ, lẽ cả sự nghiệp cũng tiêu luôn .”
:
“Tại chị đầu óc, chuyện một khi cho nhà chồng , ai mà còn dám nhận cô vợ? Người sợ mất hai mươi vạn, cho nên ầm lên, lớn như thì rõ ràng họ còn ý định cưới nữa.”
Chị Cả bế tắc đ.ấ.m mạnh xuống đất, lắc đầu:
“Em Hai đúng là… ngu thật…”
Chị Cả và lơ lớ suốt gần một tiếng.
Chị Hai vẫn xuống. Chúng cảm thấy chuyện bất , về xem tình hình thì ngờ…
Chị Hai c.ắ.t c.ổ tay!
Sau khi đưa chị Hai đến bệnh viện huyện trong vòng 120 phút, và chị Cả ghé thăm .
Mẹ tin chị Hai đang cấp cứu thì hoảng hốt, lắp bắp:
“Là của , là của …”
Em trai bên giường liền cắt ngang:
“Mẹ cái gì thế? Đó là nhà chồng chị , liên quan đến .”
mỉm khinh bỉ:
“Sao liên quan? Nếu cái chuyện lừa đảo mà , nhà chồng gì kéo lên trường gây náo loạn? Chị Hai sỉ nhục như , chị tự trọng đến thế, thể chịu đựng …”
Chị Cả lo lắng:
“Bây giờ còn rắc rối hơn nữa nhà chồng của em Hai tiếp theo thể sẽ kéo sang nhà đòi tiền. Mẹ, chuẩn tiền .”
Em trai bật :
“Chị gì thế? Nhà tiền ?”
lườm:
“Là một nhà to chuyện đến mức còn đầu . Sự thật thế nào đều rõ...”
Ba bỗng bật dậy, chỉ thẳng mũi quát:
“Con ba, mày là ý gì? Tao thấy mày đang cố gây chuyện thì !”
lạnh:
“Sao? Muốn thế thật ? Hay để gọi cảnh sát, cả nhà đồn một chuyến, chuyện về cái con dấu giả ?”
Ba ngay lập tức cứng họng, nhưng vẫn cố tỏ cứng rắn:
“Học cho nhiều để gì, học cho ch.ó ăn ? Nói chuyện với lớn kiểu đó hả?”
Chị Cả thở dài:
“Ba, em Ba vẫn còn nhẹ nhàng đấy, chứ thì chúng con báo cảnh sát từ sớm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-tranh-cua-su-thien-vi/chuong-6.html.]
Mẹ đuối lý, kéo nhẹ tay áo ba, giọng nhỏ :
“Trước hết lo chuyện bên nhà chồng của con Hai .”
Ba hậm hực phịch xuống ghế.
Chị Cả lên tiếng, giọng bình tĩnh nhưng cứng rắn:
“Con vẫn giữ nguyên ý kiến trả tiền sính lễ, dẹp cho xong chuyện .”
Mẹ ngập ngừng:
“Nếu trả thì bên đó cũng chắc để yên . Giờ họ ép con Hai tới mức cắt tay …”
Lúc , em trai đột nhiên lên tiếng, ánh mắt sáng lên một cách kỳ quái:
“ đấy, họ ép chị Hai đến mức tự sát, giờ là của họ . Họ còn dám đến gây chuyện ? Ba , là gọi vài chú bác trong nhà sang, lấy chuyện chị Hai tự sát mà ép họ, xem họ dám gì!”
hiểu ngay ý đồ của nó.
Nó đổ việc chị Hai tự sát cho nhà trai, biến chuyện thành trò kéo co hai bên cùng mang tội, để kéo dài việc tiền sính lễ.
em trai thấy trong mắt nó ánh lên nỗi sợ, sự kích động, niềm hả hê và cả độc ác nhưng chỉ thiếu duy nhất một điều: lo lắng cho chị Hai của nó.
Lần đầu tiên trong đời, cảm thấy ghê tởm chính ruột thịt của .
lạnh lùng :
“Đó là chị Hai ruột của mày, mà mày cũng ăn bánh bao thấm m.á.u của chị ?”
Em trai chẳng tỏ hổ chút nào, còn cãi ngược:
“Ba , chị Hai mất việc . Nếu nhà trả nguyên tiền sính lễ, chẳng lỗ to ?”
Ba gật gù đồng ý như thể đó là điều hợp lý nhất đời.
bật , giọng đầy mỉa mai:
“, lý lắm. Được thôi cứ như .”
Em trai tưởng thật sự tán thành, nét mặt nó ánh lên vẻ đắc thắng đáng ghét.
Tối hôm đó, và chị Cả ở bệnh viện chăm chị Hai, em trai và ba thì ở phòng bên trông .
mượn cớ cần về nhà để cất hành lý, xin lấy chìa khóa nhà.
Về đến nơi, lập tức lục tung thứ để tìm sổ hộ khẩu.
Vâng đó mới chính là lý do quan trọng nhất khiến về .
định chuyển hộ khẩu từ khi đại học, nhưng ba luôn tìm cách trì hoãn, viện đủ lý do.
hiểu rõ ý họ: họ sợ khi thật sự rời khỏi nhà thì họ sẽ mất nguồn m.á.u để hút.
Mẹ thói quen giấu đồ ở đầu giường.
Quả nhiên, tìm thấy cuốn sổ hộ khẩu tấm nệm ở chỗ gối.
bảo chị cả rằng tìm luật sư để tư vấn chuyện chị ba, chị cả tin ngay nghi ngờ.
ôm sổ hộ khẩu, bắt taxi về làng, mang theo giấy báo trúng tuyển, chứng minh thư và sổ hộ khẩu để giấy chuyển hộ khẩu.
Khi con dấu đóng, mới thở phào nhẹ nhõm.
Chị cả khi đó cũng gọi cho : “Em đang ở ? Luật sư ?”
vờ vãi bịa: “Đừng nhắc nữa, chuyện đang ầm cả lên, em mở miệng hỏi họ dò hỏi liên quan tới vụ ở cổng trường ngày hôm qua. Em hỏi qua ba văn phòng luật, họ một chút đoán là chuyện của trường, còn ngược hỏi về nhà , em sợ lộ hết nên tiện .”
Ở cái thị trấn nhỏ , đều quen , nhất là chuyện ở trường học, hầu như nửa huyện đều , hôm qua chắc nửa huyện đều xem .
Vì , lời khiến chị cả nghi ngờ.