BỨC TRANH CỦA SỰ THIÊN VỊ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:43:43
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:43:43
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Chương 2
Bà mai tới nhà :
“Nhà trai t.a.i n.ạ.n giao thông nên cà nhắc, nhưng vụ đó họ bồi thường bốn mươi vạn, chịu bỏ mười lăm vạn sính lễ. Ai đời cưới vợ mà chịu đưa liền tay mười lăm vạn, nhà chị đừng bỏ lỡ cơ hội hiếm nhé.”
Mười lăm vạn hồi đầu những năm 2000 đó là một khoản tiền khổng lồ!
Chú rể thì đen đúa, béo lùn, chỉ học hết cấp ba, tướng mạo cũng chẳng gì.
Chị cả lóc, sống c.h.ế.t chịu gả, nhưng ba tát một cái ngã nhào xuống đất.
Mẹ vội vàng đỡ chị dậy, dỗ :
“Con ngốc , con hiểu kiếm tiền cực thế nào. Người bốn mươi vạn trong tay, với ba chỉ lấy năm vạn, còn mười vạn để cho con. Sau khi cưới, hai đứa cầm ba mươi vạn mua nhà ở huyện, cuộc sống sướng lắm ?”
Chị cả dỗ mãi, nước mắt ròng ròng, cuối cùng cũng mềm lòng theo.
đến khi đám cưới xong xuôi, ba đưa tiền sính lễ cho chị.
Ba tỉnh queo:
“Thằng út thi trượt cấp ba . Ba với tính cho nó học trường tư ở thành phố, mỗi năm học phí bốn vạn, ba năm là mười hai vạn. Tiền sính lễ của con, đợi hai năm nữa ba trả.”
Sắc mặt chị cả lập tức đổi, tức giận thẳng:
“Ba là đồ lừa đảo!”
Mẹ rơm rớm nước mắt, giọng ai oán:
“Con thử quanh xem, nhà nào để con gái mang nguyên tiền sính lễ về nhà chồng ? Với , em con đang lúc cần gấp, con mua nhà lúc nào chẳng , chứ việc học của em trai mà chậm trễ thì hỏng hết. Sau nó thành đạt, con ở bên nhà chồng cũng mặt mũi hơn.”
Ba hừ một tiếng:
“Khóc cái gì mà , là phúc khí mà con mất. Ba trả, chỉ là trễ hai năm thôi.”
cái hai năm đó, thêm hai năm nữa, thêm bao nhiêu năm nữa đến cuối cùng, chẳng một xu nào trả .
Khoản tiền cứ thế chìm im lặng, ai nhắc , cũng chẳng ai .
Chị cả chính ba ruột gạt mất tiền sính lễ, chỉ vì trong nhà một thằng con trai cần đầu tư.
Bây giờ đến lượt chị Hai, phong tục trong làng khác xưa phụ nữ lấy chồng đều mang tiền sính lễ về nhà chồng, ai còn chấp nhận kiểu ba giữ hộ nữa.
Ba còn cớ chính đáng để giấu tiền.
Thế là họ nghĩ một chiêu mới bịa chuyện lừa đảo.
chỉ bật lạnh.
Cái kiểu thiên vị , đúng là đến mức còn giới hạn.
Ngay lúc đó, điện thoại nối máy với Cục Công an Hoa Nam.
tự xưng là báo án, hỏi tình hình vụ việc.
Kết quả đúng như dự đoán nhân viên trực tổng đài thẳng:
“Không hề vụ án nào như .”
gửi đoạn ghi âm cuộc gọi với công an nhóm nhỏ chỉ ba chị em.
Chị hai nổi trận lôi đình:
“Hay thật đấy! Hóa họ dựng chuyện là để lấy tiền sính lễ của ? Thật là hạ tiện! Hèn hạ đến mức tưởng nổi…”
nhắn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-tranh-cua-su-thien-vi/chuong-2.html.]
“Đừng kích động. Giờ ầm lên cũng chẳng đòi , tính kỹ mới tay.”
Chị cả cũng giận run:
“Từ nhỏ đến giờ thiên vị thằng út, chị nhịn mãi mà từng than câu nào… nhưng thì quá đáng thật!”
hỏi:
“Ngoài tiền sính lễ, hai chị còn khoản nào đang gửi ở chỗ ba ?”
Chị cả đáp:
“Hồi ba mổ, tiền viện phí chị ứng . Sau bảo hiểm , chị cũng đòi nữa. Cũng chẳng đáng bao nhiêu, thôi bỏ .”
Chị hai lập tức chen :
“Bỏ gì mà bỏ! Chị thì , nhưng thì khác. đòi! Thẻ lương của còn trong tay đấy!”
ngạc nhiên:
“Sao để thẻ lương cho giữ?”
Chị hai đáp tỉnh bơ:
“Lúc mới , vẫn ở nhà, cũng chẳng mấy khi tiêu gì. Mẹ sợ tiết kiệm, nên giữ hộ để dành.”
tức đến nghẹn:
“Chị nghĩ cái gì thế? Trước khi đưa khác giữ, bao giờ chịu suy nghĩ hả?”
Chị hai cãi :
“Còn em thì ? Em thì gì, ở nhà ăn uống, tiêu tiền của ba , liệu chắc giữ tiền mà khác?”
Chị cả vội vàng xen :
“Hai đứa bớt lời . Em út bản lĩnh, tương lai chắc chắn sẽ ở thành phố lớn, sống chung với ba nữa.”
Chị hai gằn, giọng đầy châm chọc:
“Phải , nghiên cứu sinh cơ mà, giỏi lắm, oai lắm, ai mà sánh .”
Chỉ là những dòng chữ lạnh lẽo màn hình, mà gần như cả giọng chua cay, mỉa mai của chị .
Một cơn bực dọc dâng lên, gõ :
“Nếu chị gì bất mãn thì thẳng .”
Chị hai liền gửi một đoạn ghi âm, giọng châm chọc gắt gỏng:
“ dám ý kiến chắc? Cô là nghiên cứu sinh cơ mà, nhân tài hàng đầu, gì cũng đúng cả. Cùng là em gái, mà chị cả chỉ thương cô thôi.”
Năm xưa chị còn những lời cay nghiệt hơn, đều nhịn.
hôm nay, đang giúp chị , mà chị cư xử như thế… thật khiến nản lòng.
Thành thật mà , giữa và chị Hai vốn chẳng mấy thiết, từ khi lên đại học, chị chuyện với lúc nào cũng nặng nề, đầy oán giận.
lạnh giọng đáp:
“Chị cần bóng gió nữa. Năm đó là do chính chị cố gắng, chẳng thể trách ai khác.”
Chị Hai chọc giận, gửi liền một đoạn ghi âm dài cả phút:
“Không cố gắng cái gì? Là ba tiền cho học, nếu , chọn cái trường sư phạm miễn phí ! Họ còn cho thi cao học nữa! Cô tưởng thi nổi chắc? Nếu thi , cũng chẳng kém cô ! Cô giỏi lắm thì cũng chỉ là học cái ngành kỹ thuật khô khan, mạng , con gái học kỹ thuật là khó kiếm việc nhất! Đến lúc chắc cô hơn !”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.