1
Sau khi ở bên Mạnh Trì, mới cảm nhận sâu sắc rằng, hóa "học bá" đầu khối mà khi yêu thì đúng là đáng sợ thật.
Chỉ cần chúng hẹn ngoài, nhất định sẽ đến nhà đợi từ sớm. Hồi đầu là đạp xe hoặc xe buýt, mua xe thì cứ thế trong xe mà đợi.
Không định kỳ, trong túi xách hoặc trong sách của sẽ kẹp một bức thư tình. Tích tiểu thành đại, đến mức ký túc xá của cũng còn chỗ mà chứa nữa.
"Trên giá sách của em là thư của thôi, cứ tiếp thế em chẳng còn chỗ nào mà để nữa ."
Mạnh Trì đang gì ở đầu dây bên , giọng nhỏ :
"Vậy thì vứt bớt một ít, dù cũng sẽ thêm thư mới cho em mà."
"Thế , đây đều là tình yêu của , là ký ức tình cảm của chúng đấy."
Mạnh Trì thở dài một tiếng, ngữ điệu mang theo ý : "Dã Dã, hóa tình yêu của chúng chỉ thể diễn đạt qua mấy bức thư tình của thôi ? Anh thấy hành động bình thường của cũng đủ để thể hiện yêu em nhường nào mà."
bật thành tiếng, chỉ cần giọng thôi cũng thể hình dung vẻ mặt đầy oán hận của .
"Thế thì chắc là hành động của vẫn đủ , nếu em chỉ thể cảm nhận ý vị tình yêu qua thư thôi chứ?"
"Hừ hừ, chắc là . Nếu em cảm thấy thế thì mỗi ngày một bức thôi, nếu thì ý tình của mãi cũng chẳng hết ."
bên cứ thế ngô nghê, Mạnh Trì cũng cắt ngang lời .
Đợi chán chê, mới chuyện chính:
"Nghỉ hè về thăm Niên Niên ? Dạo con bé cứ nhắc đến em suốt, còn bảo hai đứa ở bên đều là công lao của nó, rõ ràng là do trai nó tự nỗ lực mà mà."
Mạnh Niên Niên cũng sắp thi đại học , nhớ hồi mới nghiệp cấp ba phụ đạo cho con bé, quả thực xảy ít chuyện thú vị.
2
"Được chứ, đến lúc đó mua chút gì ngon ngon mang về cho con bé. Hiện tại thành tích của Niên Niên thế nào ?"
"Hai năm nay như kiểu đả thông kinh mạch , thành tích cứ gọi là tăng vọt, điều vẫn thắng nổi trai thôi, nhưng một trường cấp ba thì vấn đề gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/buc-thu-tinh-khong-ghi-ten/ngoai-truyen-2.html.]
mắng Mạnh Trì đúng là đồ "tự luyến".
Kỳ nghỉ hè cùng Mạnh Trì về quê, chọn một ngày cùng gặp Niên Niên. Hai năm nay cô bé quả thực trưởng thành hơn nhiều, cũng thoát khỏi cái danh xưng "mỹ nhân ngốc nghếch" .
Đã trở thành một tài nữ đúng nghĩa.
Đặc biệt là điểm Ngữ văn, thực sự là tiến bộ vượt bậc, bài văn con bé đến xem còn thấy nể phục.
Ăn cơm xong đường về nhà, ưu tư ngoài cửa sổ:
"Nhà gen di truyền giỏi Ngữ văn nhỉ? Niên Niên văn quá, em cảm thấy giờ còn chẳng bằng con bé."
" những phương diện khác em chắc chắn giỏi hơn nó nhiều. Con bé , cậy giỏi văn, mà nhặt sai trong thư tình của bạn nam cùng lớp, thằng bé đó tu tu luôn kìa."
kinh ngạc, xem Niên Niên tuy thành tích học tập tăng vọt, nhưng về mặt EQ thì dường như vẫn còn thiếu chút "vị".
"Niên Niên đúng là lợi hại thật. Thế còn lúc thì ?"
"Anh lúc ?"
"Lúc nhận nhiều thư tình như thế, cũng xem từng phong một ?"
Mạnh Trì dừng xe lầu nhà , đầu :
"Trước lớp mười hai thì xem, nhưng lớp mười hai thì chỉ xem đúng một phong thôi, chính là cái phong thư tình thiếu hụt cảm xúc của em đấy."
"Gì cơ, lúc đó em cảm động mà, em thấy văn còn chẳng như thế ."
Mạnh Trì xuống xe, lấy món quà mang về cho ở ghế , khóe môi vẫn nở nụ rạng rỡ.
"Phải , đúng là hơn bài văn của em một chút, nhưng cũng chỉ một chút thôi."
"Mạnh Trì, chán sống hả! Không thích thì trả bức thư đó cho em!"
"Thế thì , giữ bức thư đó bảo vật gia truyền đấy, đóng khung nó , đặt ngay trong phòng ngủ của luôn."
chạy đến mệt lử, cách một quãng Mạnh Trì, kìm mà cảm thán.
Thật may, thật may vì chúng vẫn ở bên , nếu thể quên trai mỹ từng xuất hiện trong cuộc đời như thế chứ.