4
định nhân lúc mở rộng kiến thức ngoại khóa cho con bé, thì con bé cất lá thư đó và bóc một lá khác.
Vừa xem kéo xem cùng, thảo luận xem bạn nữ nào văn nhất.
Càng xem lòng càng khó chịu, hèn gì giáo viên văn của thiếu chút gì đó.
Đó chính là thiếu thứ quan trọng nhất — cảm xúc! Những bạn nữ thật sự , nếu dùng bài thi văn, ước chừng cả Mạnh Trì cũng thi họ .
Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
là "tình trong như mặt ngoài còn e".
"Chị Dã, chị thấy trong đống ai nhất ạ?"
Tay định chỉ phong bì của bạn nữ lúc nãy, đột nhiên một bàn tay vươn từ phía chúng .
Từ trong đống thư còn , rút một phong thư mà vô cùng quen thuộc.
Sao thể quen cho ?
Lá thư đó vốn gối suốt một tháng mới gửi , thể quen cơ chứ?
Mạnh Trì đặt lá thư lên bàn, ngay giữa và Mạnh Niên Niên, đó gập ngón tay gõ gõ lên mặt bàn.
"Anh thấy phong thư nhất, Khương Dã, thấy ?"
Một câu hỏi ngược đầy hóc búa, Mạnh Trì lá thư là của .
nếu , thì chắc chắn qua lá thư .
"Thế ạ? Để em xem nào."
Mạnh Niên Niên bóc lá thư bàn , tim như nhảy lên đến tận cổ họng.
May , khi con bé cầm lên, Mạnh Trì rút lá thư đó khỏi tay con bé.
"Lá xem."
"Hứ, trai thật nhỏ mọn."
Ngay khi tưởng Mạnh Trì quên mất chuyện , thì một đôi mắt đào hoa khẽ quét qua .
Và chạm thẳng ánh mắt của .
Anh , liền chẳng chuyện gì lành cả.
"Cô giáo Khương, câu hỏi nãy vẫn trả lời ?"
5
cảm thấy lời của Mạnh Trì mang đầy hàm ý, nhưng vì thư của ký tên, chẳng lẽ chỉ đơn thuần cảm thấy phong thư thôi ?
"Mình cũng xem , phong thư như thế nào. Hay là cứ đại phong thư nhất ."
vẫy vẫy phong thư trong tay. Cũng bừa, dựa theo bao nhiêu lá thư xem qua mà , phong thực sự là một trong những lá nhất.
Đến một đứa con gái như xem xong còn thấy chút động lòng, mà thư gửi chẳng chút hồi âm nào, thư chắc hẳn sẽ buồn lắm.
Ánh mắt Mạnh Trì rơi phong thư tay , hồi lâu cũng tiếp tục lên tiếng.
Mãi cho đến khi chuông báo thức đặt đó vang lên.
Điều mới khiến ba con đang đột ngột rơi im lặng tìm bầu khí sôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/buc-thu-tinh-khong-ghi-ten/2.html.]
Mạnh Niên Niên là phản ứng đầu tiên, bầu khí giữa hai chúng chút đúng lắm.
"Anh, cứ việc của , chúng em học tiếp ."
Con bé thu dọn hết đống phong thư bàn trong thùng giấy, đó dán kín .
"Được, Mạnh Niên Niên, em tự tiện phòng lấy đồ nữa đấy."
"Chẳng bảo để em học tập nền tảng ngữ văn của ?"
Mạnh Trì tiện tay nhét phong thư của túi quần, ngăn chặn ý định âm thầm lấy của .
"Anh là, trong trường hợp ở nhà, em thể đến chỗ lấy xem, là em tự lén lút lấy đấy."
Mạnh Niên Niên bĩu môi, đó lấy cuốn sách bài tập lúc nãy.
"Chị Dã, chúng học thôi, thèm chuyện với tên thẳng nam thiếu EQ nữa."
Mạnh Trì đến cửa, đột nhiên ôm thùng giấy ngược trở .
"Mạnh Niên Niên, còn để thấy em nữa thì đừng hòng ăn vặt."
6
Cô bé đột nhiên trở nên nóng nảy: "Mạnh Trì! Em ngay là chỉ dùng cái để uy h.i.ế.p em thôi mà!"
Giọng chứa đầy ý của Mạnh Trì truyền từ cửa: "Có tác dụng là ."
Mạnh Niên Niên vuốt mái tóc rối bù của , vẻ mặt khổ sở .
"Chị Dã, chị nhất định đừng thích kiểu thẳng nam thiếu EQ nhé. Trước đây từng một chị đến tận cửa gửi thư tình, em đến mức phát , em bảo xứng đáng cô độc cả đời."
khẽ nhếch môi, tự nhủ trong lòng:
【Em gái , em muộn quá , vì trong đống thư tình nãy cũng phần của chị đó.】
chuyện thể ?
Tất nhiên là .
"Chị chắc chắn thích , chị thích kiểu dịu dàng, những lời ý , hơn nữa chữ còn nữa."
Nhắc đến chuyện , và Mạnh Niên Niên một cái, cả hai đều bật đầy ẩn ý.
"Chị trúng tim đen ."
"Không tồi, dùng thành ngữ đấy."
, ai mà ngờ Mạnh Trì sở hữu gương mặt trai như thế, mà nét chữ chẳng khác gì gà bới, thành tích là một chuyện.
nào cũng giáo viên nêu tên vì chữ là một chuyện khác.
Nhìn thấy cô bé còn định mượn chủ đề để tiếp, vội vàng cắt ngang.
"Được , mau học bài thôi."
tập trung giảng bài cho Mạnh Niên Niên, mà chú ý đến cánh cửa khép chặt.
Gió nhẹ thổi qua cửa, bóng dáng một thiếu niên thoáng lướt qua.
Không để bất kỳ dấu vết nào.
Thời gian đó, Mạnh Niên Niên quả thực bắt đầu giảng một cách nghiêm túc.
Giảng xong cũng thấy mệt lắm, điều con bé rõ ràng vẫn buôn chuyện thêm với , nhưng hối về nhà ăn cơm .