Bữa Tiệc Âm Dương - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-21 17:04:48
Lượt xem: 2,086

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6

 

“Rắc ——!”

 

“Ầm ầm ——!”

 

Mưa ngoài trời càng lúc càng lớn, tiếng rào rào át hẳn cái âm thanh quái dị .

 

Cùng lúc đó, một luồng sáng lóe qua cửa sổ nhà , vội chạy , phát hiện đó là ánh sáng phản chiếu từ mây, nguồn phát chính là từ núi.

 

Trên mặt đất, hiện lên một đồ hình bát quái đang chầm chậm xoay tròn.

 

Là chiếc gương đồng của ông ngoại!

 

Những quỷ dị bên ngoài cổng viện biến mất.

 

Một ánh lửa màu cam đang gần, kèm theo tiếng bước chân gấp gáp.

 

“Cháu! Mau đây! Đi với bà ngoại!”

 

thấy bà ngoại, bà đang giơ cao cây đuốc mở cổng viện.

 

mở cửa, bà liền lao , lục lọi bàn thờ lâu mới dùng một túi vải đỏ gom hết tro hương cho .

 

vội hỏi:

 

“Bà ơi, ông với ?”

 

“Ông cháu còn ở núi! Người trong làng đều mê hoặc , cháu g.i.ế.c , giờ đang kéo khắp núi đuổi theo nó!”

 

“Vượng Tài vì cứu chúng Trương Hữu Tài c.h.é.m trọng thương! Ông cháu bảo bà về lấy tro hương! Cháu theo bà, trong làng còn an nữa!”

 

Vượng Tài c.h.ế.t ?

 

theo bà chạy ngoài.

 

Chạy một quãng, chỉ thấy sườn núi lố nhố ánh đuốc, tiếng hò hét vang dậy, đuổi g.i.ế.c như điên loạn.

 

mải chạy nên vấp một thứ mềm nhũn.

 

Ngã xuống , đó là xác sói!

 

Khắp núi đầy xác sói!

 

Bụng bọn sói căng tròn như trống, phình to đến mức quái dị, miệng ngừng trào nước, rợn cả .

 

Đến lưng chừng núi, thấy ông ngoại đang ôm Vượng Tài.

 

Lưng nó rạch một vết dài, m.á.u chảy đầm đìa.

 

Bụng nó càng to khủng khiếp, may mà trong miệng vẫn còn thoi thóp thở.

 

Thấy , ông ngoại lập tức bảo quỳ xuống bên cạnh:

 

“Lấy răng của Vượng Tài mau!”

 

Bà ngoại đổ tro hương chậu, đặt ngay mặt nó.

 

Sau đó dùng chiếc răng xuyên qua lớp da rách toạc lưng nó, từng mũi kim đỏ thẫm m.á.u xỏ .

 

Nghe bà lẩm nhẩm chú ngữ, mới hiểu .

 

Thì khi lên núi, họ phát hiện bầy sói vốn làng để ăn gia súc.

 

Chúng thấy dân làng cũng chẳng gầm gừ, mà đuổi theo lưng họ, c.ắ.n khí!

 

Cái “ khí” đó kỳ lạ vô cùng.

 

Mỗi sói c.ắ.n , ánh m.á.u phun !

 

Bụng chúng càng lúc càng phình to.

 

lúc tưởng dân làng cứu, bỗng trời đổ mưa tầm tã, gió lạnh thốc tận xương.

 

Rồi từng con sói trong lúc nhảy lên thứ vô hình nào đó hất văng .

 

Nhiều con rơi xuống đất bụng nứt toác, lòi cả ruột.

 

Ngay khi Trương Hữu Tài vung d.a.o c.h.é.m , Vượng Tài lao , c.ắ.n lưng ông , cứu thoát , nhưng trúng một nhát c.h.é.m chí mạng.

 

Dân làng thì như hóa điên, xông vây chặt ông bà .

 

lúc xô đẩy, gương đồng trong áo ông rơi xuống.

 

Một tia sét lóe rạch bầu trời, gương đồng bùng sáng b.ắ.n thẳng lên.

 

Tiếng sấm ầm ầm tiếp nối.

 

Dân làng như ma nhập, hoảng loạn chạy ngược về thôn, chẳng còn một bóng.

 

Ông thấy ánh sáng chiếu về hướng nhà, bấy giờ mới bảo bà về đón .

 

Đến lúc , mới thật sự hiểu.

 

Vượng Tài một con ch.ó bình thường!

 

Đáng tiếc… nó sống nổi nữa .

 

Vượng Tài khẽ l.i.ế.m tay , tắt hẳn thở.

 

Cậu cũng mất dạng.

 

Ông bảo đợi trời sáng mới về thôn tìm.

 

Đứng sườn núi, chúng chân núi, một đoàn ánh đuốc lũ lượt rời thôn.

 

Hướng chính là con sông lớn ngăn giữa làng và làng bên!

 

7

 

Sáng hôm , ông dẫn chúng về làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bua-tiec-am-duong/chuong-4.html.]

 

Vừa cổng thấy Trương Hữu Tài phát điên.

 

Ông kẹt trong chum nước, giãy , tay vẫn cố vục gáo múc nước uống.

 

Bụng ông căng tròn, như sắp nổ tung.

 

Ánh mắt ông tỉnh táo, qua đầy sợ hãi..

 

khẩu hình của ông

 

“Quỷ nước! Quỷ nước lên bờ !”

 

Chúng còn đang hoảng, thì ở đầu làng xuất hiện một đám .

 

Đến gần mới thấy, là dân làng.

 

Toàn họ ướt nhẹp.

 

Trưởng thôn đầu, còn chào ông ngoại .

 

Bà ngoại định gì, ông vội kéo tay hiệu ngước trời.

 

Dù là ban ngày, nhưng mây đen đặc quánh, mưa bụi nặng hạt.

 

Dân làng bước cứng nhắc, tất cả đều tiến thẳng về phía nhà .

 

Khi trưởng thôn đến gần, mới phát hiện da họ trắng bệch khủng khiếp, cánh tay đầy nếp nhăn, chút huyết sắc.

 

Trưởng thôn lên tiếng, năng ngắc ngứ, nhưng ý tứ rõ ràng:

 

Trong làng bầy sói xông , c.h.ế.t nhiều , cần ông bà giúp thu dọn xác.

 

Trương Hữu Tài trừng to mắt, liều mạng lắc đầu.

 

Ông bà gì.

 

Đám vây thêm một vòng, ánh mắt sắc lẹm dồn cả , khiến lạnh buốt.

 

Ông ngoại vội đẩy ngã sân, bà ngoại chớp thời cơ khóa chặt cổng.

 

Bà run run xoa đầu , thì thầm:

 

“Cháu… lát nữa tìm cơ hội, chui qua lỗ thủng chuồng cừu, chạy lên núi tìm !”

 

8

 

lúc ông ngoại chạy theo họ.

 

Chú Hữu Tài vùng vẫy chui khỏi chum nước, ông đến cổng sân gọi :

 

“Chính, mau! Mau chạy theo chú! Người trong làng đều thành thế của quỷ nước ! Chúng lên núi, chậm nữa thì kịp !”

 

Trong đầu ong một tiếng.

 

Bụng chú Hữu Tài căng to đến nứt toác, ruột gan lòng thòng chảy ngoài.

 

Thế mà ông vẫn giục :

 

“Còn ngẩn ngơ gì nữa! Mau đây!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

sợ ngây , chú Hữu Tài rốt cuộc là cái gì?

 

Bụng toạc thế vẫn còn sống?

 

hét toáng lên, vội chạy về phía chuồng cừu bên hông.

 

Ngoảnh thì thấy, ông trèo thẳng qua tường bò , còn “hề hề hề” với :

 

“Thằng Chính, chạy nào! Để xem mày chạy đến !”

 

Khi ông lao tới, liền cúi thấp , chui ngay qua háng ông thoát .

 

Vừa định xông khỏi cổng sân, thì phát hiện bên ngoài chật ních “”, đành nép sát tường mà lẩn.

 

Ngày càng nhiều “” ùa .

 

Chú Hữu Tài nhe răng .

 

kẹt cả lẫn .

 

Cắn răng, liều mạng lao chuồng cừu.

 

May là cửa chuồng hẹp, đám “” chen chúc ở ngoài, .

 

thấy cái lỗ thủng ở vách chuồng, khít để chui .

 

Vượt khỏi chuồng cừu, lập tức hướng, cắm đầu chạy về phía núi .

 

Đám “” tức tối gào rống trong chuồng:

 

“Quay ! Mau ! Trên núi nguy hiểm lắm!”

 

9

 

Bất chợt chân khựng .

 

Vì trong thôn vang lên tiếng thét t.h.ả.m thiết của bà ngoại.

 

định đầu cứu bà, thì “rầm” một tiếng, vách chuồng cừu phía sụp xuống.

 

Một đám “” bò , nhưng bằng hai chân.

 

Tất cả đều chống bốn chi như nhện lớn, gào rú rợn , lao thẳng về phía .

 

hét thất thanh, đầu bỏ chạy.

 

Mới lên lưng chừng núi, thì hai chân rã rời.

 

Đường núi trơn, đói một ngày một đêm, chẳng còn chút sức lực.

 

Loading...