Đêm đó, Giang Yến Thư ngủ, tay vẫn nắm chặt lấy .
Hoá bắt nạt nhất cũng là quan tâm nhất.
trường học, mỗi ngày đều nhắn tin cho Giang Yến Thư hỏi thăm tình hình hồi phục của .
Từ Giang Yến Thư tuyên bố rõ ràng, Lâm Nghiên còn đến tìm nữa.
Không dì Giang gì , nhưng với tính cách của Giang Yến Thư, e rằng chẳng ai quản nổi .
Sau khi thành kỳ thi cuối kỳ ở trường, lập tức lên Kinh Đô tìm .
Sau một tháng dưỡng thương, Giang Yến Thư hồi phục .
Buổi sáng, thi xong, buổi chiều liền phòng thí nghiệm nốt bài tập còn dang dở.
ngoài cửa chờ, thấy đang mặt lạnh nhấc con chuột bạch, tiêm thuốc nó, đó tiến hành giải phẫu.
Từng thao tác của vô cùng dứt khoát và chính xác.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Biểu cảm của giống đang học, mà giống như đang xử lý hiện trường vụ án.
khỏi rùng , nhớ chuyện từng ngược đãi động vật đây.
Đột nhiên, Giang Yến Thư dường như cảm nhận , đầu cửa sổ.
vẫy tay với , trong mắt lóe lên nụ .
Sau khi xong thí nghiệm, Giang Yến Thư dẫn ăn.
Cậu thích món Hồ Nam nên đặc biệt đưa đến quán mới mở trong nhà ăn 3.
Ngón tay thon dài, trắng trẻo của bẻ đũa đưa cho .
nhịn , hạ giọng hỏi : “Giang Yến Thư, học y là để thỏa mãn sở thích biến thái của ?”
“Sở thích gì?”
“Đừng giả vờ nữa. Trước đây đầu độc chó trong khu sống, thấy hết .”
Giang Yến Thư khựng , bật nhẹ.
“Thế sợ , nếu một ngày nào đó đầu độc ?”
“Cậu nỡ ?”
“Còn tùy, nếu lời thì ?”
Nụ đầy ẩn ý của Giang Yến Thư khiến lạnh cả sống lưng.
Cậu gắp thức ăn cho , động đũa.
Cậu ăn một miếng , uể oải :
“Yên tâm, độc."
“ĐÓ là hai con ch.ó hoang đó thường xuyên trẻ con sợ. chỉ chúng ngất đưa đến trạm cứu trợ động vật thôi.”
bán tín bán nghi .
Giang Yến Thư chạm ngón tay .
“Sao thế, trong mắt , chỉ là một kẻ biến thái ngược đãi động vật, chuyện ác nào ?”
“…”
“ chỉ bắt nạt những ‘con vật nhỏ’ như thôi.”
Cậu ghé sát , gần như dán .
Rồi cầm tay lên, đặt thìa .
“Ăn , vật nhỏ.”
Tối đó, Giang Yến Thư mang tài liệu ôn tập đến khách sạn, là để học cùng .
chỉ lật vài trang, ánh mắt dán lên .
chút xíu chí khí nào, trốn trong chăn.
“ ngủ .”
“ cũng ngủ.”
Cậu bật dậy lao tới như một con sói.
đá một cái, nhưng giữ chặt.
“Mai bài thi, sợ rớt môn ?”
“Môn giải phẫu , học cũng như thôi.”
Đồ biến thái!
Giang Yến Thư cắn lên cổ , giữ c.h.ặ.t t.a.y gối.
Trên đường về nhà nghỉ đông, hỏi về chuyện của Giang Minh, sợ ông tiếp tục quấy rầy dì Giang.
Giang Yến Thư xoa đầu , bảo đừng lo.
Thấy chắc chắn như , cũng hỏi thêm.
Giang Yến Thư tựa đầu vai ngủ.
Nhìn phong cảnh lùi ngoài cửa sổ, đột nhiên nhớ đến một chuyện.
“Đừng ngủ, vẫn cho , tại thích ?”
“Thích là thích thôi, lý do gì .”
Cậu nắm lấy ngón tay bóp nhẹ.
cố tình rung vai để ngủ .
“Trả lời quá qua loa!”
Giang Yến Thư khẩy, suy nghĩ một chút :
“Ừm… kỳ thi thử, trốn trong hành lang lén . định an ủi thì thấy chửi ."
“Nhìn dáng vẻ ấm ức âm thầm đấu với của , thấy thú vị.”
đầy nghi hoặc: “Chỉ thôi? Rồi nữa?”
“Sau đó cứ thi nhất, để xem thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/boy-love-toi-bo-them-gia-vi-vao-ruou-cua-ke-thu-khong-doi-troi-chung-cau-ta-khong-gian-ma-con-cuoi-uong-can-ngay-truoc-mat-toi/chuong-8.html.]
“…”
Khóe miệng giật giật.
“Giang Yến Thư, bệnh hả?”
“Ừ.”
Giang Yến Thư mỉm nhẹ nhàng, tiếp tục tựa đầu vai ngủ.
Cậu , ban đầu chỉ dùng thành tích bắt nạt , cảm thấy đủ, tự tay khiến thử xem.
Mặt trời ngoài cửa sổ thật chói mắt.
sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của , liền cởi mũ che lên mặt .
Tên khốn , bảo , mấy ngày tập trung ôn thi .
Vậy mà tối đến cứ bày trò quấy rối .
Quấy rối xong vẫn còn sức dậy học tiếp.
Tinh lực dồi dào đến biến thái.
Tết đến, dì Giang đến chúc Tết nhà .
Mẹ bố Giang Yến Thư bắt, lập tức tám chuyện cùng bố .
Nghe Giang Minh chơi cờ b.ạ.c ở sòng ngầm thì giấu tên tố cáo.
Cảnh sát điều tra, phát hiện ông khả năng tham gia buôn ma túy, dễ ngoài.
Nghe xong, thở dài một .
Cuối cùng còn ai quấy rầy Giang Yến Thư nữa, thật .
Mẹ lẽ thương họ, liền nhét cho một hộp quà Tết, bảo chúc Tết dì Giang.
lưỡng lự chung cư nhà mười mấy phút, cuối cùng lấy hết can đảm bước lên.
Dì Giang mở cửa, thấy thì ngạc nhiên.
“Dì… dì ơi, năm mới vui vẻ.”
“Ừ.”
Dì hờ hững nhận lấy hộp quà tay , cũng ý mời nhà.
len lén trong, thấy Giang Yến Thư .
“Con tìm Yến Thư ?”
“À, đúng .”
gãi đầu lúng túng, định vài câu thật lòng để khuyên dì thử chấp nhận chuyện con trai .
dì bất ngờ mỉm .
“Yến Thư ngoài , hình như mua quà Tết cho con, định đến chúc Tết nhà con.”
“Vậy ạ, thế con xin phép về .”
định xuống lầu, dì Giang gọi .
Dì phòng lấy một bao lì xì, đưa cho .
“Lục Dương, năm mới vui vẻ.”
“Cảm ơn dì ạ.”
Lòng chợt mềm , cảm giác dì còn ghét nữa.
vui vẻ về.
Ở cổng khu chung cư, gặp Giang Yến Thư, đang xách một hộp quà to.
“Lục Dương, ngoài gì thế?”
“Đi tìm bạn trai của .”
Giang Yến Thư khẽ: “Trùng hợp thế, cũng tìm bạn trai của .”
nắm tay , cùng về nhà.
Giang Yến Thư chúc Tết bố , tặng đúng món họ thích.
Đến lượt , tay .
“Giang Yến Thư, quà Tết của ?”
“Cậu đoán xem?”
Anh nắm tay , đặt lên cơ bụng của …
“Làm gì thế? Cậu định là ở đó nữa chứ?”
nhất quyết để lừa nữa.
Giang Yến Thư khẩy, dẫn tay xuống.
sờ thấy một chiếc vòng trắng trong túi .
liếc cổ tay , ở đó một chiếc màu đen.
Ồ, hóa là vòng đôi.
cũng chuẩn quà Tết cho Giang Yến Thư, nhưng chỉ thể tặng buổi tối.
nghĩ đủ cách để ở nhà tối nay.
Trong phòng chỉ bật đèn ngủ.
Giang Yến Thư đeo chiếc dây đeo ánh ngọc trai, nuốt nước bọt.
“Đây là quà ?”
“Ừ, đây xem đúng ?”
ngượng ngùng dám thẳng , giữ cằm hôn tới.
Giang Yến Thư mạnh mẽ ghì lấy , trong mắt đầy ý xa.
“ thích."
“Bố ở ngay phòng bên cạnh."
“Tối nay đừng nhé.”