Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Bóng da - Chương 11: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-09-07 15:48:24
Lượt xem: 1,066

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đưa yêu cầu mới: " bạn cho năm đó khi chết, gia đình chủ nhân của thế nào ."

Lại nữa .

Cứ gặp là nó vướng víu hỏi han tình hình gia đình Kim Hữu Điền.

cắn một cọng cỏ, nhai nhóp nhép trong miệng: "Không , đợi về nhà thì bạn tự mà xem."

thể cho nó cả nhà chủ nhân nó đều c.h.ế.t hết chứ.

Mặc dù Kim Hữu Điền là một .

trong mắt lũ chó chúng thì chủ nhân của vĩnh viễn sẽ thuộc tính "" đó.

chỉ thể lừa Tiểu Hắc rằng chủ nhân của nó và chủ nhân của cùng chuyển nhà nên nó mới tìm thấy họ.

May mà Tiểu Hắc ngốc, nghi ngờ gì .

" ăn no , phần còn bạn ăn ."

Sau khi Tiểu Hắc sủa xong thì thẳng tiến về phía .

liếc .

Tổng cộng nửa miếng thịt hộp, nó chỉ ăn một miếng nhỏ.

2

Chúng lang thang liên tục suốt một tháng.

Tiểu Hắc hỏi : "Bạn thật sự còn nhớ nhà ở ? Không hai chuyển nhà ?"

"Đùa , bạn là ai , là Kim Nguyên Bảo đó."

"Năm đó sợi dây phức tạp như , mất một năm học cách cởi , gì đến việc tìm đường về nhà."

Tiểu Hắc hừ hừ hai tiếng: "Trước đó còn mất hai năm mới học , bây giờ thành một năm ?"

" thấy cái sự thông minh của bạn dùng để lừa chó thôi."

lập tức vỡ lẽ: "Thằng oắt Tiểu Hắc c.h.ế.t tiệt, bạn sủa cái gì đấy! Ai lừa chó chứ?"

Nó đáp trả: "Không lớn nhỏ gì cả, bây giờ Hắc của bạn đó, mau gọi !"

"Tiểu Hắc Tiểu Hắc Tiểu Hắc, Tiểu Hắc ngốc nghếch, Tiểu Hắc ngu xuẩn...!"

“Cái đồ chó vàng c.h.ế.t tiệt, chó vàng xí, chó vàng ngốc nghếch!"

đang nhe răng trợn mắt cãi với Tiểu Hắc hăng.

Bỗng nhiên ngang qua.

"Sao hai con ch.ó cứ sủa mãi ?"

"Ôi trời, đều đáng yêu quá, bế về nhà nuôi ."

Chúng thấy thì lập tức im bặt nhanh chóng kẹp đuôi chạy xa.

3

Tháng thứ ba lang thang, và Tiểu Hắc lén lút trèo lên thùng xe tải.

Xe chạy nhanh như bay đường cao tốc.

Chúng thò đầu ngoài, gió thổi bay bộ lông của , ngẩng đầu lên là thể thấy những vì lấp lánh.

Điều khiến nhớ về ngày xưa, những ngày Tiểu Hắc và cùng vui đùa bờ ruộng.

Lúc đó các cô chủ nhỏ của chúng đều cố sức đuổi theo phía .

và Tiểu Hắc hẹn thi chạy, xem ai chạy khỏi bờ ruộng ...

Ngọn gió khi cũng dịu dàng như bây giờ.

Tiểu Hắc đột nhiên : " nhớ chủ nhân ."

dám cho nó chủ nhân của nó đều hóa thành những vì .

4

Tháng thứ năm lang thang.

càng ngày càng gần nhà .

Bởi vì giọng của đường trong thành phố giống hệt chủ nhân của .

chút căng thẳng.

Liệu chủ nhân chó con mới .

còn nhớ Nguyên Bảo ?

từng sẽ xây cho một cái ổ chó mới.

Không lời đó còn tính .

5

Còn một ngày nữa là thể về đến nhà .

Ngay lúc , Tiểu Hắc bỏ cuộc: " nữa , bạn tự về ."

tức đến mức nhào tới ngay lập tức.

"Sắp về đến nhà mà bạn bỏ cuộc, bạn gặp chủ nhân của bạn nữa ? Đồ ngu nhát gan!"

Vốn dĩ chỉ là lời trong cơn giận nhưng ngờ nó đau lòng.

" đúng là nhát gan, thông minh bằng bạn, giỏi bằng bạn. cứu chủ nhân của , họ đều c.h.ế.t hết , chủ nhân nữa, cũng nhà nữa!"

Nó lớn tiếng kêu lên, nước mắt lưng tròng.

Tay đột ngột buông lỏng khỏi chân nó.

"Bạn ?"

Nó hít hít mũi, ánh mắt u ám: " sớm đoán , thái độ lảng tránh của bạn chắc chắn vấn đề."

chợt nhận .

Thật Tiểu Hắc cũng hề ngốc.

: "Nếu như thể sớm phát hiện mà di chuyển quả bóng da đó thì ."

6

an ủi Tiểu Hắc lâu.

Thế nhưng nó vẫn chịu đổi quyết định.

đành vận dụng trí thông minh tài trí của .

"Bóng da chỉ là vật để bọn hỗ trợ ghi nhớ thôi, thực tế bọn chúng chuyện đó bao nhiêu năm , cho dù đặt bóng thì cũng thể tìm thấy chính xác mục tiêu nhắm đến."

"Cho nên bạn di chuyển quả bóng cũng vô ích thôi, chủ nhân của bạn định c.h.ế.t ."

"Thật ?" Nó ngẩng mắt lên.

"Đương nhiên là thật."

l.i.ế.m liếm lông nó : "Về với , bạn thể cùng bảo vệ chủ nhân của , nhà của cũng là nhà của bạn."

"Không, chủ nhân của sẽ đổi, chỉ một gia đình..."

Cái thằng cứng đầu .

"Đừng cố chấp như chứ, chủ nhân của chúng vốn dĩ là mà, bạn bảo vệ chủ nhân của cũng xem như là chủ nhân của bạn thể hiện lòng trung thành."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bong-da/chuong-11-full.html.]

"Thay chủ nhân mất bảo vệ là trách nhiệm thể chối từ của loài chó chúng , chẳng lẽ bạn chút đạo đức chó nào ?"

"Đừng để coi thường bạn đấy nhá."

Tai Tiểu Hắc cụp xuống, ánh mắt cũng còn bướng bỉnh nữa.

thừa cơ hội , chân thành mời: "Về nhà với , cần bạn..."

Việc chia sẻ chủ nhân của với một con ch.ó khác, tấm lòng của rộng lớn đến mức nào thì cần nhiều nữa chứ.

May mắn Tiểu Hắc còn từ chối nữa.

Thế mới chứ, Tiểu Hắc.

7

về đến nhà nhưng ngây .

Căn nhà phá dỡ .

Ổ chó của còn nữa, căn nhà của chủ nhân cũng trở thành một đống đổ nát.

Không, chắc chắn là mắt chó của lầm .

lắc lắc đầu nhưng cảnh tượng mắt hề đổi.

Sao thế ...

đau khổ ngẩng mặt lên trời hú dài, tại ông trời trêu chọc con ch.ó như .

Tiểu Hắc thở dài: "Xem kiếp , chúng định lang thang ."

Nước mắt đọng trong hốc mắt, cam lòng.

Tầm mắt chuyển sang nơi xa.

Một căn nhà gỗ nhỏ quen thuộc đập mắt.

Đó là nơi và chủ nhân từng vui chơi cùng .

8

" xem căn nhà gỗ nữa."

Tiểu Hắc: "Vậy thì ở đây đợi bạn."

kẹp đuôi lên phía .

Khi càng ngày càng đến gần căn nhà gỗ thì một mùi hương quen thuộc truyền đến.

Đó là mùi hương thuộc về chủ nhân.

Mùi hương thanh khiết nhẹ nhàng dễ chịu, cho dù qua bao lâu thì đều thể ngửi .

Năm đó khi ở bên bờ ruộng nước, ngửi thấy mùi hương tiên.

Sau đó lập tức một đôi tay nhỏ ấm áp ôm lòng.

Chính là chủ nhân của đôi tay đó, cho một gia đình.

vĩnh viễn sẽ quên mùi hương .

Mặc dù chủ nhân chuyển nhưng quyết định cho dù mất bao nhiêu năm, nhất định tìm .

Chỉ là xem nơi tràn đầy những ký ức tươi ...

nghĩ thì đẩy mạnh cửa .

Thật bất ngờ, thấy một bóng quen thuộc đang mặt đất.

Người đó ngủ trong đống đồ lộn xộn, tay đang ôm là… là món đồ chơi yêu thích nhất của !

Là chủ nhân của !

Á á á á á á.

là chủ nhân của !

vui sướng điên cuồng xoay vòng, cái đuôi vẫy thành cánh quạt.

phấn khích sủa thật to nhưng chợt chú ý đến mặt chủ nhân đầy nước mắt.

Dường như vì quá lâu nên cô mệt đến mức ngủ .

chắc chắn nỡ sự của , cho dù nhà phá dỡ nhưng vẫn lén lút chạy về đây, lóc nhớ .

thật .

cúi xuống nhẹ nhàng l.i.ế.m má cô .

Chủ nhân, về .

Mặc dù động tác của nhẹ nhưng chủ nhân vẫn cảm nhận .

Lông mày cô nhíu .

mở mắt .

Bốn mắt .

Rất nhanh đó, cô nhận .

9

Không lâu khi về nhà.

Chủ nhân và bố của cô tảo mộ.

Ông nội của cô và Kim Hữu Điền chôn cất ở cùng một nghĩa trang.

và Tiểu Hắc cũng theo.

Chủ nhân thật sự nhận nuôi Tiểu Hắc sự gợi ý của , cô Tiểu Hắc chính là con ch.ó nhỏ ngày .

đối với nó và đối với cũng như .

ghen .

thì Tiểu Hắc là em nhất của , hơn nữa nó cũng còn nhỏ nữa .

Câu đó thế nào nhỉ, "bụng chó thể chứa thuyền".

Đó chính là đó.

Bia mộ của gia đình Kim Hữu Điền nối liền .

Tiểu Hắc lên phía , dịu dàng cọ cọ từng tấm bia đá.

phiền nó.

Nó chắc chắn nhiều lời với chủ nhân của .

lùi , xoay .

đến một tấm bia mộ khác.

Trên tấm bia đá dán khuôn mặt của một ông lão.

Ồ, hóa là ông nội của chủ nhân.

Làm đây.

Trước khi cẩn thận uống nhiều nước nên chợt giải quyết chút vấn đề sinh lý.

Thế là khi đối diện với bia mộ của ông lão đó, nhấc một chân lên.

Hết

Loading...