Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Bình Luận Bảo Tôi Ác, Nhưng Nam Chính Lại Yêu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-22 05:38:11
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

Tôi hỏi hệ thống: "Hệ thống, chỉ số hắc hóa của Thẩm Vọng lên đến bao nhiêu rồi?"

Hệ thống đáp: "26%."

Cái gì cơ?

Tôi đã hành hạ Thẩm Vọng gần bốn tháng trời ròng rã, ngay cả các dòng bình luận (kiểu như bình luận trong phim/truyện trực tuyến) cũng nghĩ hắn muốn gi/ết tôi, vậy mà chỉ số hắc hóa của hắn mới có 26% ư?

Cứ đà này, không đợi được Thẩm Vọng hắc hóa, tôi sẽ ngỏm củ tỏi trước mất.

Tôi rũ mắt đánh giá Thẩm Vọng.

Một lúc sau.

editor: bemeobosua

Tôi gọi hắn: "Cởi áo ra."

Thẩm Vọng đứng dậy: "Để tôi đi tắm trước đã."

Tôi thiếu kiên nhẫn lặp lại: "Tôi bảo anh, cởi áo ra."

Thẩm Vọng nhìn tôi.

Theo tiếng "tách" của khóa thắt lưng.

Bờ vai rộng, vòng eo thon gọn.

Một cơ thể thật đẹp.

Nếu không có đủ loại vết cắn, vết cào trên đó thì còn mãn nhãn hơn nữa.

Thẩm Vọng tr/ần tru/ồng, im lặng kéo ngăn kéo.

Bên trong chứa đủ loại đồ chơi tra tấn nhỏ.

Tôi bước chân trần trên sàn nhà, đi đến trước mặt hắn.

Thẩm Vọng chăm chú nhìn tôi, đôi môi mỏng mím chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/binh-luan-bao-toi-ac-nhung-nam-chinh-lai-yeu/chuong-2.html.]

Tôi lướt mắt qua thứ hắn đang cầm trên tay, rồi cúi người xuống.

Trong sự ngỡ ngàng của hắn, tôi lấy hộp thuốc ở ngăn kéo phía dưới ra.

"Ngồi xuống, thoa thuốc."

Dòng bình luận nổ tung chảo:

【Không phải Khương Vãn chỉ thích để lại dấu ấn trên người nam chính nên không cho phép nam chính thoa thuốc sao? Tôi có bỏ sót tình tiết nào à?】

【Má ơi? Nữ phụ ơi, chị lại định giở trò gì nữa đây!】

Hiển nhiên, Thẩm Vọng cũng nghĩ như vậy.

"Cô muốn làm gì cứ nói thẳng."

Thẩm Vọng không có biểu cảm gì.

Tôi không nói gì, nặn thuốc mỡ ra đầu ngón tay, thoa lên n.g.ự.c hắn, rồi nhẹ nhàng thổi phù phù.

Có lẽ thuốc mỡ hơi lạnh, cơ thể Thẩm Vọng đột nhiên căng cứng lại.

Tôi nhíu mày nhìn hắn, căn phòng lạnh lẽo thế này mà sao cơ thể hắn lại nóng vậy.

Lại bị tôi h/ành h/ạ đến phát sốt rồi ư?

Tôi đưa tay lên chạm vào trán Thẩm Vọng, nhưng hắn né tránh.

"Cô từng nói, tôi chỉ là món đồ chơi cô mua về."

Giọng Thẩm Vọng hơi khàn: "Không cần thiết phải vừa cho một món đồ chơi ăn tát, vừa cho kẹo đâu."

"Ừm, đúng vậy."

"Nhưng hình như tôi lại thích món đồ chơi này rồi."

Đồng tử Thẩm Vọng đột nhiên co rút lại.

Tôi nhìn chằm chằm vào hắn, bị nỗi phiền muộn giày vò:

"Thẩm Vọng, anh dạy tôi đi, phải làm sao bây giờ?"

Loading...