Bed Friend (Đừng Đùa Với Lửa) - Special 5: SURPRISE!

Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:32:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Góc của King]

Nhắc đến cái tên Kunakorn Suthikul, bạn bè đại học đồng nghiệp đều chỉ nhớ đến một chuyện: phụ nữ. À , hẳn chỉ phụ nữ, vốn dĩ chẳng bận tâm đến giới tính, chỉ cần hợp mắt, hợp ý, cả hai cùng thỏa mãn thì chuyện cứ thế mà tiếp tục. Từ thời còn học đại học, sống một đời buông thả như . Cho đến khi… gặp đó. Đêm cũng say, tỉnh dậy thì nhận vô tình vướng một mối quan hệ với đồng nghiệp.

Kể từ hôm đó, cuộc đời đổi.

---

“King, dậy .”

Một giọng dịu dàng gọi tên . Lúc , còn đang say giấc. Mí mắt nặng trĩu, khó nhọc mở mắt, để ánh nắng gay gắt từ ban công phòng ngủ chiếu rọi . nheo mắt , xua màn sương mờ tầm . Và ngay khoảnh khắc đó, hình ảnh đầu tiên thấy chính là một trai trai, đáng yêu, đang mặt, bằng đôi mắt trong veo đến chói lọi.

“Không dậy hả? Gần mười giờ đó! Anh còn hẹn bạn nữa mà? Không dậy thì trễ mất!”

Người yêu thấy vẫn im, mắt chỉ dán buồn nhúc nhích, liền càu nhàu thêm. Thật buồn , ngày nào cũng thấy gương mặt , mà chẳng bao giờ thấy chán.

“Lôi dậy .” đưa tay , giọng ngái ngủ.

Cậu chỉ thở dài bất lực, đặt bàn tay mềm mại lòng bàn tay . Thừa cơ, kéo mạnh một cái…

“King! Anh…!”

Tiếng kêu hoảng hốt vang lên khi kéo ngã xuống giường, rơi gọn vòng tay . xoay đè lên, ghì một nụ hôn thật sâu lên đôi môi đỏ mọng . Ban đầu Uea còn vặn vẹo tìm cách thoát, nhưng hai cánh tay dần vòng qua cổ , môi hé mở, chấp nhận nụ hôn nồng nàn trao.

“Chào buổi sáng…” khẽ thì thầm bên bờ môi , khi thấy thở hổn hển màn “bắt giữ” của .

Uea hừ mũi, rên khe khẽ.

“Buổi sáng gì mà gần mười giờ !”

“Với thì vẫn còn sớm mà.” bật , cọ mũi gò má trắng muốt .

Thật lòng mà , mê bạn trai c.h.ế.t . Chỉ riêng ngoại hình thôi cũng đủ khiến phát cuồng, eo nhỏ, làn da trắng mịn như tuyết, kể tính cách dễ thương bướng bỉnh. Mỗi trêu chọc, phản ứng của đều khiến , ôm, hôn. thực sự ám ảnh bởi con mèo tuyết nhỏ bé .

“Đi tắm cái …” Uea đẩy vai , mặt đỏ. đành buông với vẻ mặt mãn nguyện, vơ lấy khăn tắm thẳng phòng tắm.

Những ngày nghỉ của chúng chẳng gì đặc biệt. Nếu du lịch, cả hai chỉ quanh quẩn trong căn hộ, chợ gần nhà mua đồ ăn, hoặc nấu tại bếp, còn trợ lý cắt rau vụng về. Ăn xong thì tập gym cùng , về nhà dài xem phim chợp mắt. Một năm hẹn hò, cuộc sống của chẳng khác thời độc là mấy. điều tạo nên sự khác biệt… chính là tâm trạng. Bởi chỉ cần Uea bên cạnh, việc nhỏ nhặt nhất cũng trở thành điều phi thường.

Sau khi tắm rửa, mặc áo phông quần jeans đơn giản, chuẩn ngoài. Bước phòng khách, thấy Uea đang sofa, mắt dán màn hình điện thoại.

“Có gì ăn sáng ?” hỏi.

“Có trứng, em để trong tủ .” Cậu trả lời qua loa, mắt rời điện thoại.

mở tủ, lấy phần bữa sáng chuẩn từ , đến cạnh. Vừa ăn, kín đáo liếc con trai khiến trái tim một kẻ như , vốn chẳng hề tin sự gắn bó, nay trở nên tham lam đến mức chỉ giữ chặt bên mãi mãi.

Tháng giêng , tháng sẽ chính thức tròn một năm chúng hẹn hò! Năm ngoái, đúng ngày Valentine, Uea mới gật đầu đồng ý bạn trai , chỉ trong tích tắc thôi. Tính , đây sẽ là Valentine thứ ba kể từ khi và Uea gắn bó với .

Năm đầu tiên chỉ dừng ở mức friends with benefits, nên chẳng gì đặc biệt. Năm thứ hai thì trùng với ngày đầu tiên chúng trở thành yêu, còn năm nay, năm thứ ba, nghĩ chắc chắn cho đặc biệt hơn một chút!

Có lẽ vì cứ chau mày mãi. Nhìn thấy vẻ mặt , Uea nhịn , thở dài bất lực, khóa màn hình điện thoại đặt xuống bàn .

“Mẹ em nhắn tin.”

Mỗi nhắc đến gia đình, giọng lập tức trở nên lạnh lùng.

Đã gần một năm Uea về nhà. hiểu cảm giác đó. Ai mà gặp những khiến trái tim tan vỡ hết đến khác chứ? Huống chi, đó chính là cha ruột của .

“Bà ?” hỏi.

“Không , em trả lời.” Uea đáp hờ hững. Cậu ngả lưng sofa, ánh mắt rũ xuống. “Chắc như thôi. Mẹ chỉ nghĩ đến em khi gặp chuyện liên quan đến tiền bạc.”

“Vậy… em còn dư tiền cho ?” dò hỏi.

Tháng , chẳng hiểu Uea điện thoại của . Bà gọi, rằng đang cần tiền gấp, còn đang quen con trai bà, mong thể giúp đỡ Uea. kể chuyện đó với Uea, nhưng cũng gọi cho . Dù cũng chen chuyện riêng tư của .

“Em cho thêm. Chỉ gửi khoản chi tiêu hằng tháng như bình thường. Chứ nếu , em đem đ.á.n.h bạc hết mất.” Uea khép mắt , giọng đều đều. “Chắc chẳng chuyện gì . Nếu thật sự , thì Donkao gọi báo cho em từ lâu .”

“Đừng nhíu mày nữa, thì mặt sớm già đó!” đưa ngón cái khẽ vuốt nơi ấn đường đang hằn của . Như đoán , thái độ Uea dần mềm , lập tức chuyển chủ đề.

“Thế… hẹn bạn mấy giờ?”

“Trưa nay. Có thể về muộn, còn về nhà ăn tối nữa.” đáp, dứt lời thì vét sạch đĩa trứng chiên, uống thêm chút nước cho trôi cổ họng. với Uea là hôm nay sẽ gặp bạn bè, nhưng kể hết chuyện cho .

Có những điều… giờ vẫn thể với Uea !

“Vậy nhớ mang theo thẻ từ nhé.”

“Yên tâm, sẽ về chín giờ tối thôi.” dậy, mang chén đĩa rửa, đó đến gương chỉnh quần áo, chuẩn ngoài.

“Uea, trai ?”

“Ừm.” Người hỏi chỉ khẽ gật đầu, lạnh nhạt đáp một tiếng.

cúi xuống hôn nhẹ lên má , cầm lấy chìa khóa xe, chuẩn ngoài.

Chiều thứ bảy, đường phố trung tâm thưa thớt hơn thường ngày. lái xe thẳng về khu Asoke, lúc chờ đèn đỏ thì tiện tay bấm gọi cho bạn hẹn hôm nay.

“Mai, sắp tới .” Vừa bên bắt máy, liền mở miệng. Với Uea, chỉ rằng hôm nay gặp Mai, nhưng tuyệt nhiên nhắc đến lý do thật sự.

“Em đang ở quán cà phê chờ .” Mai trả lời.

“Ừ.” Đèn chuyển xanh, lập tức nhấn ga chạy tiếp.

Mười phút , xe dừng tại một trung tâm thương mại lớn ở Asoke. đỗ xe, thẳng quán cà phê nổi tiếng trong khu, nơi đàn em, cao ráo và trẻ hơn vài tuổi, chờ sẵn.

“Khỏe ?” chào.

“Chào King!” Mai dậy, nở nụ lễ phép.

kéo ghế đối diện. Mai từng thực tập trong công ty hai, ba năm , giờ là bạn trai của Jade, bạn nhất của .

“Em với Jade là đến gặp chứ?” thăm dò.

Mai hiền: “Không , em chỉ bảo là gặp bạn thôi.”

Nghe , mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy… King định cưới Uea thật ?” Câu hỏi thẳng thắn của Mai chính là lý do hẹn hôm nay.

Mấy ngày nay, liên lạc với Mai để bàn bạc về một kế hoạch bất ngờ dành cho Uea ngày Valentine. Trong bạn bè, Mai là tin tưởng nhất, tinh ý giữ bí mật. Chứ Jade thì… buổi sáng, buổi tối cả đám bạn tin , kế hoạch của coi như đổ bể!

“Chưa , tính đợi thêm một năm nữa. Giờ đang cố gắng việc, tiết kiệm tiền, sẽ cầu hôn .” nhấp một ngụm Americano, trong lòng bất giác dâng lên nụ khi nghĩ đến món quà bất ngờ chuẩn .

Nói thật, bao giờ nghĩ bản sẽ ngày . Trước đây chẳng bao giờ tưởng tượng sẽ kết hôn với một ai, nhưng bây giờ… thực sự ! Năm nay bước sang tuổi ba mươi, cũng đến lúc định . Gia đình ai cũng quý Uea. Mẹ lúc đầu còn khó chịu vì Uea là con trai, nhưng nhờ nhiều đưa về chơi, thấy Uea lễ phép, ngoan ngoãn với lớn, dần dần bà cũng đổi . Giờ thậm chí còn thương Uea hơn cả .

Còn chuyện tối nay về nhà ăn cơm, sẽ nhân đó rõ kế hoạch. Thái Lan vẫn thông qua luật hôn nhân đồng giới, nhưng vẫn chuẩn chu thứ. Ít nhất, hy vọng cả thế giới đều , cùng suốt đời chính là Uea.

“Tính tìm tiệm kim cương đặt nhẫn đính hôn. Anh Jade bảo em quen chỗ nào đúng ?” hỏi.

“Dạ, đúng . Em bạn mở tiệm trang sức kim cương, gia truyền hơn ba mươi năm . Nếu King rảnh thì hôm nay luôn cũng !” Mai nhanh nhẹn đáp.

Cậu , đôi mắt cong như vầng trăng khuyết. nụ , chợt nhớ Jade gọi Mai là “chú cún to xác” - quả thật đúng. Bề ngoài sạch sẽ, chỉn chu, ngây thơ như hoàng tử, nhưng ẩn đôi mắt trong veo là một kẻ tinh quái chẳng kém gì .

“Vậy cùng nhé. nhớ đừng thông đồng với bạn em mà chặt c.h.é.m đấy.” giả bộ nghiêm giọng.

“Hahaha, , King yên tâm!” Mai híp mắt.

Ăn trưa xong, hai em cùng lái xe tới tiệm kim cương ở khu Phyathai.

“Đây nè. Tiệm là cơ sở gia đình, bạn em mới tiếp quản vài năm nhưng kinh nghiệm thì hơn ba mươi năm .” Mai dẫn bước . Chủ tiệm là một trai Thái gốc Hoa, gương mặt khôi ngô. Anh niềm nở chào hỏi, đưa chúng đến quầy trưng bày, trong tủ kính lấp lánh đủ loại nhẫn gắn kim cương.

“Kim cương thì nhiều cấp độ, chất liệu nhẫn cũng đa dạng. nhẫn đính hôn thì đa phần khách sẽ chọn bạch kim.”

Tiếng bạn của Mai vang lên khi còn đang chăm chú lựa kiểu nhẫn. rõ, Uea vốn thích những thứ cầu kỳ hoa mỹ, nhất vẫn là hợp với mấy bộ quần áo giản dị thường ngày của . Ngoài đồng hồ , gần như chẳng bao giờ Uea đeo thêm phụ kiện nào khác.

“Có thể cho xem cặp nhẫn ?” chỉ hai chiếc nhẫn gắn những viên kim cương li ti. Chủ tiệm liền lấy chúng khỏi tủ kính, đặt ngay ngắn mặt .

“Viên kim cương của chiếc là 0,12 carat, loại 9,8 ly, gắn nhẫn vàng trắng 18K. Còn chiếc nhỏ hơn là 0,14 carat, cũng là vàng trắng. Thiết kế đơn giản, thích hợp để đeo hằng ngày. Với những ai ưa kiểu cách rườm rà, mẫu khá ưa chuộng.”

“Cái đơn giản .” Mai khẽ khi ánh mắt dừng ở chiếc nhẫn tay . Nếu để chọn, cũng sẽ chọn kiểu , và chắc chắn Uea cũng sẽ thích.

Chủ tiệm thêm: “Kiểu dáng vẫn thể điều chỉnh, chất liệu kích thước kim cương cũng . Nếu đổi sang vàng vàng vàng hồng thì giá vẫn như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/bed-friend-dung-dua-voi-lua/special-5-surprise.html.]

“Tốn bao lâu để xong?” hỏi.

“Khoảng hai tuần.”

Nghe , thở phào nhẹ nhõm. Thời gian như thế là quá đủ. Cuối cùng, quyết định đặt nhẫn. Dù chỉ là nhẫn đính hôn, giá cũng đến mức quá cao. Đến khi cưới, nhất định sẽ chọn viên kim cương lớn hơn, và khi sẽ đưa Uea cùng để tự chọn kiểu thích.

“Còn em thì , Mai? Bao giờ định cầu hôn Jade đây?” Thấy Mai cứ chằm chằm tủ nhẫn, buột miệng hỏi.

“Chắc cũng lâu nữa !” Ánh mắt cong cong khi của Mai lập tức bừng lên thứ ánh sáng dịu dàng. Hai năm , Mai vẫn còn vụng về chăm sóc Jade từng chút một, mà giờ… thật sự cảm ơn vì chúng đều gặp đúng .

“Đừng mách chuyện hôm nay với vợ em đấy!” dặn. Mai chỉ khẽ, gật đầu cam đoan sẽ hé môi nửa lời.

cảm ơn vì những lời khuyên và sự giới thiệu của Mai, hai chúng chia tay .

Buổi chiều, ghé qua nhà ăn cơm cùng gia đình và nhân tiện báo tin sẽ cầu hôn Uea. Mọi dường như chẳng lấy gì ngạc nhiên. Ăn xong, lặng lẽ trở về căn hộ.

“Anh về sớm ?” Giọng điệu đầy ngạc nhiên của yêu vang lên khi đẩy cửa bước . Uea mặc bộ đồ ngủ thường ngày, áo phông cùng quần dài. Cậu liếc vội lên đồng hồ treo tường, kim chỉ đúng bảy giờ tối.

“Muốn về sớm để gặp vợ, để hôn một cái chứ !” gian, vòng tay ôm lấy hình nhỏ bé từ phía và hôn nhẹ lên gáy trơn nhẵn.

“Ăn ?” thì thầm.

“Rồi. Còn , buổi gặp bạn thế nào?”

“Mẹ hỏi hôm nay đưa em ăn cùng.” cố tình lái câu chuyện sang chuyện gia đình, sợ rằng Uea sẽ tò mò quá nhiều về những gì xảy trong ngày. Dù thể bịa một lời dối, nhưng với Uea, chẳng bao giờ .

“Ít hôm nữa cùng về nhà nhé.” Cậu nhẹ giọng.

khẽ mỉm , yêu bằng ánh mắt đầy thương mến. Ngày xưa, dù chẳng gia đình chấp nhận ngay, Uea vẫn luôn quan tâm, chăm chút. Rồi cũng nhờ thế, gia đình dần mở lòng.

“Anh tắm , thì…” cố ý bỏ lửng câu , liếc đầy ẩn ý.

“Lại mệt đúng ? Muốn em giúp tắm ?” Uea nhướng mày.

Trời ạ… thật sự yêu bạn trai của quá!

“Tốt quá!” chẳng nghĩ ngợi gì, lập tức gật đầu đồng ý. Khóe môi vẽ nên nụ gian tà khi chú mèo con trắng muốt thong dong bước phòng tắm.

Xem , tối nay chẳng ngủ sớm

---

Thời gian thấm thoắt trôi qua, Valentine đến. Hai tuần , ghé cửa hàng kim cương lấy cặp nhẫn đặt riêng, cất giấu cẩn thận. còn chọn đặt bàn ở một nhà hàng gần công ty – nơi Uea đặc biệt yêu thích – để ăn tối. màn cầu hôn, lên kế hoạch ở căn hộ của chúng . Uea vốn thích ồn ào, mà nơi vặn yên tĩnh, ấm áp.

“Valentine đến , thời gian trôi nhanh thật!” Jade càu nhàu, miệng còn đầy bánh mì, lẩm bẩm trong phòng việc, nghịch điện thoại chờ hết giờ nghỉ trưa. chỉ , tiếp tục việc. Mai quả thật giữ đúng lời hứa, tiết lộ chuyện ngày hôm đó, vì suốt cả tháng nay, Jade từng dò hỏi điều gì.

“Mày với Uea quen tròn một năm nhỉ?” Jade cất giọng.

“Ừm.” Uea khẽ đáp, mắt vẫn dán chặt màn hình điện thoại, say mê xem mấy đoạn clip mèo con, cún nhỏ.

“Thế bao giờ hai tính cưới? Mày cũng ba mươi đấy.” Jade tiếp tục.

“Mày cứ như mày ba mươi bằng.” liếc , đáp .

“Tao mới ba mươi thôi, còn Mai mới hai mươi bốn, vẫn còn khối thời gian.” Jade nhún vai. “ hai thì năm nay đều tròn ba mươi, chuẩn cưới là còn gì!”

“Có nhất thiết tổ chức đám cưới ?” Uea rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, thoáng chốc thản nhiên : “Không bây giờ cũng chẳng , thậm chí chẳng hôn thú cũng chẳng .”

“Ừ thì tùy mày.” Jade đáp, đúng lúc điện thoại reo. Cậu chẳng buồn để ý đến chúng nữa, lập tức máy khi thấy tên Mai hiện màn hình.

im lặng yêu, lòng chợt dấy lên suy nghĩ. Có lẽ tìm dịp nào đó nghiêm túc chuyện với Uea về chuyện hôn nhân. Chúng bao giờ bàn sâu về điều . Nếu Uea thực sự kết hôn, tuyệt nhiên sẽ ép buộc. chí ít… cũng nên một đôi nhẫn, như một sự khẳng định, để tất cả đều rằng thuộc về.

Và… đêm nay, nhẫn sẽ trao.

“Về thôi! Valentine vui vẻ nhé!” Jade dứt lời liền vẫy tay, leo lên chiếc BMW đen bóng nơi Mai đang chờ sẵn.

“Ừ, chúc vui!” đáp, mắt tiễn theo họ cho đến khi xe lăn bánh.

Còn và Uea thì hướng về nhà hàng đặt bàn từ sáng. Sợ yêu uống say phá hỏng kế hoạch, cẩn thận chọn loại vang đỏ nồng độ thấp. Quả nhiên, rượu ngon, đồ ăn hợp khẩu vị, gương mặt Uea rạng rỡ, tâm trạng cũng vô cùng thoải mái.

Hôm nay… quả thật thứ đều thuận lợi.

“Anh tắm nhé.” khi cả hai về căn hộ.

Uea gật đầu, tiện tay bật tivi, còn bước thẳng phòng tắm. Đến lượt tắm rửa, liền tranh thủ lấy chiếc hộp nhẫn cất kỹ trong ngăn kéo, bỏ túi quần, lên giường giả vờ nghịch điện thoại.

“Anh đang gọi cho ai ?” Người bước từ phòng tắm, khoác bộ đồ ngủ dài tay, lên tiếng hỏi. Cậu xuống bàn trang điểm, cắm máy sấy, bắt đầu hong khô mái tóc ướt rượt.

“Anh sấy tóc cho em nhé.” dậy, bước lưng yêu và cầm máy sấy.

“Sao hôm nay với em ? Giấu giếm gì hả?” Uea nghiêng đầu qua gương, ánh mắt sắc bén như bí mật.

Quả nhiên… giác quan thứ sáu của chuẩn xác đến đáng sợ.

“Muốn chăm sóc vợ thôi. Hôm nay Valentine mà.” cố giữ vẻ bình thản. Uea hỏi thêm, chỉ yên lặng gương để sấy tóc, cho đến khi mái tóc mềm mại khô ráo.

“Cảm ơn .” Cậu vòng tay ôm vai , hôn khẽ lên má như lời cảm tạ.

“Lại đây, cái đưa em.” kéo Uea đến giường, để gọn đùi , cằm đặt hờ lên vai .

“Cái gì thế?”

“Quà Valentine.” thì thầm.

lấy hộp nhẫn từ túi quần, mở . Dưới ánh đèn vàng trong phòng, hai chiếc nhẫn kim cương tỏa sáng lấp lánh.

“Chúc mừng Valentine, chúc mừng một năm bên … và cầu hôn em. Năm , chúng kết hôn nhé?”

Không khí lập tức lặng . Uea như hóa đá, đôi mắt mở to chằm chằm. Một phút , mới khẽ : “Anh mua nhẫn… Em chỉ mong nó… trịnh trọng hơn một chút.”

mỉm , nâng bàn tay trái của , chậm rãi đeo nhẫn ngón áp út. Khi thấy chiếc nhẫn vặn tay Uea, tim như nở hoa.

“Đeo cho nữa .” đặt chiếc nhẫn còn lòng bàn tay . Đôi tay mảnh khảnh run lên, từ tốn trượt chiếc nhẫn tay .

“Bất ngờ lắm hả?” hỏi, lòng thoáng lo lắng.

“…Không .” Giọng Uea run run, đôi mắt đỏ hoe. “Chỉ là… em bao giờ nghĩ thế cho em.”

“Chưa từng nghĩ sẽ cầu hôn ?” dịu giọng.

Uea khẽ lắc đầu, trong nước mắt. “Em luôn nghĩ… quá khó để tìm thật lòng.”

hôn nhẹ lên má . “Anh , giống gã đó. Từ nay về , chỉ thôi.”

“Anh mua nhẫn bao giờ thế?”

“Tháng , ở tiệm kim cương chỗ bạn Mai.”

“Thế size tay em kiểu gì?”

“Tối em ngủ, đo lén.” , thấy Uea khựng , cúi chiếc nhẫn tay, ánh mắt long lanh như đứa trẻ mới món đồ quý.

“Uea, em tổ chức đám cưới ?”

“Anh ?” Cậu nghiêng đầu.

“Anh chỉ cho em là của . nếu em thấy phiền, chỉ cần tiệc nhỏ với gia đình, bạn bè cũng .”

“…Với em, cưới quan trọng. Quan trọng là chúng ở bên .” Uea mỉm , đôi mắt dịu dàng.

“Ừ, chỉ cần thôi là đủ.” đáp, ôm chặt lấy . Trong lòng thầm hứa sẽ cố gắng nhiều hơn, để mua một mảnh đất, dựng ngôi nhà nhỏ, hai đứa sống bình yên đến tận lúc về già.

mà…” khẽ trượt tay xuống ôm lấy vòng eo mảnh mai, thở phả tai . “Giờ thì… mừng Valentine nhé?”

Uea đỏ mặt, khẽ gật.

cúi xuống hôn, nhẹ nhàng đẩy ngã lên giường. Đêm Valentine , chúng quấn quýt cho đến khi Uea kiệt sức ngủ trong vòng tay .

tắt đèn, xuống bên cạnh, ngắm khuôn mặt nghiêng bình yên của . Từ “bạn của bạn”, đến “bạn tình”, yêu”, và giờ là “vị hôn phu”. Hành trình 11 năm, cuối cùng cũng đến đây.

Khóe môi cong lên. vòng tay ôm Uea sát n.g.ự.c , khép mắt , lòng tràn ngập một niềm hạnh phúc thể diễn tả.

Có em ở đây… chính là may mắn lớn nhất của đời .

Loading...