Bed Friend (Đừng Đùa Với Lửa) - Chương 21: Quyền lợi của người yêu chưa chính thức (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:26:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời tiết đầu đông ở miền bắc Thái Lan chuyện đùa. Lúc màn đêm buông xuống, nhiệt độ hạ nhanh đến mức dù mặc áo dài tay và quần jean dày vẫn run vì lạnh. Giờ hơn 10 giờ tối, cùng mấy trong quán của dì đang đóng cửa, kiểm tra cho chắc là quên thứ gì quan trọng, tắt bếp, khóa két, khóa cửa, lững thững bước về phía khu bếp của gia đình.
“Con ngoài về mệt, hôm nay dì bảo con quán phụ mà.” Vừa bước nhà, giọng dì dịu dàng vang lên, dì ghế sofa âu yếm.
“Tốt thôi ạ, con phụ dì một chút để dì còn nghỉ ngơi. Hôm nay là ngày cuối cùng con giúp quán khi về Bangkok.” mỉm với dì. Ngày mai là chủ nhật, sẽ về Bangkok, thứ Hai như bình thường.
Không ngờ thật sự thể nơi đó.
“Ngày mai con về lúc mấy giờ?” Dì hỏi ân cần.
“Con đặt chuyến , bay chín giờ sáng.” trả lời.
“Đi cùng bạn ?” Dì hỏi. Dì chẳng hề tỏ vẻ dò xét khi King bạn đơn thuần, trong mắt dì, thế giới vẫn rộng mở cho , hề ghét bỏ.
“Dạ, King sẽ đón con sáng mai.” đáp.
“Đã xếp hành lý con?” Dì hỏi.
“Chưa ạ, con sẽ thu xếp khi tắm.” , dì nâng đôi tay rắn rỏi vì năm tháng lao động, vuốt tóc thật nhẹ.
Chào dì, lấy khăn, tắm rửa vội, về phòng bắt đầu nhặt đồ chuẩn cho chuyến về Bangkok ngày mai.
Ting…!
Chiếc điện thoại đang cắm sạc chợt rung. dừng tay, nhặt lên và màn hình. Thấy tên , liếc đồng hồ treo tường, 11 giờ khuya… vẫn ngủ?
“Sao mày gọi giờ ?” hỏi điện thoại.
“Dù chính thức gì, mày cũng đừng dùng giọng đó với tao chứ, đáng ghét”, tiếng khẽ vang lên. Vừa giọng trầm quen thuộc , tim bỗng ấm .
“Mày ngủ ?” đáp.
“Muốn ngủ lắm nhưng tao nhớ em quá, nên gọi.” King . nhíu mày, thực chỉ hôm nay, ba ngày qua chúng với quẩn quanh Lampang suốt, dạo phố, lên công viên quốc gia Caisang, tối chở ở phố bộ Gongda, hôm nay chùa Phra That Doi Phra Chan để lễ phật. Chúng như những đôi đang hẹn hò.
“ giờ chúng sống cùng , tao nhớ mày.” Lời lẽ trêu đùa vang qua ống , bật . Miệng ngọt lịm, dễ hiểu vì bao cô gái mê mẩn .
“Cảm ơn nhé, giờ mày ngủ , mai gặp !” .
“Hehe! Khoan ! Đừng vội cúp!” giục.
“Gì thế?” khóe môi giật nhẹ, chỉ tám thêm thôi, nhưng cũng thích việc trêu một chút.
“Mày đang gì đấy?” hỏi.
“Tao đang xếp hành lý.” đáp.
“Thế xếp tám với tao nhé!” đề nghị.
“Không , nhiều mệt miệng lắm.” nhẹ.
“Mày thật ác, thật đáng ghét, đồ chó.” giọng chút oán trách dễ thương bên đầu dây.
suýt bật , đó nhắc khẽ: “Ngủ thôi. Mai còn dậy sớm, trễ thì mai mệt lắm đó.”
“Mày quên gì ?” đầu dây bên nhắc. nhíu mày, cố nhớ xem quên cái gì.
“Hả…”
“Mày quên mất !” cắt ngang.
“Quên cái gì cơ?” hỏi.
“Mày quên chúc tao ngủ ngon đó, Uea, chúc chứ.”
Sau khi nhắc, khóe môi giật giật. Thành thật mà , vẫn quen King như . Dù chúng mối quan hệ bạn tình hơn một năm, trong hai đứa coi như ‘bạn’ nhiều hơn, nhưng giờ thì khác hẳn.
“Ngủ ngon nhé.” đáp vội. Nhìn bóng trong tấm kính cửa sổ, may mà hiện tại chỉ một trong phòng, nếu ai đó thấy chắc sẽ phát hiện đôi tai đỏ lên.
“Được, mai gặp nhé, ngủ ngon.” giọng nhẹ nhàng vang lên. Má nóng bừng, “ừm” một tiếng vội cúp máy, chỉnh nhịp thở và tiếp tục dọn đồ.
Khoảng mười phút , thứ gói gọn, quà gửi đồng nghiệp để gọn trong túi giấy lớn, hành lý xếp ngăn nắp trong vali. tắt đèn phòng, chỉ để một chiếc đèn vàng nhỏ ở hiên cho đỡ tối, xuống giường.
Không ngờ 28 tuổi mà tim vẫn loạn nhịp vì hồi hộp. Dù từng trải qua vài mối quan hệ, nào gần King là tim đập nhanh. Nếu giỏi giấu biểu cảm, khác nhận sự luống cuống của và nhạo, và đầu tiên lẽ chính là khiến bối rối nhất - King! hổ lắm…
Kéo chăn lên che tận cằm, cố nhắm mắt, úp mặt chiếc gối mềm, cố giấu nụ ngớ ngẩn như thằng con trai mới yêu, nhưng khóe môi cứ cong lên kìm . Nếu đổ cho ai, thì trách King - chính khiến thành thế !
Sáng hôm , 6 giờ, rời khỏi nhà dì sân bay. King thuê ô tô đón ở Lampang. Trước lúc , dì tiễn, dặn dò hai đứa thận trọng, về tới Bangkok thì gọi báo an . nghẹn ngào chào biệt duy nhất, ôm đôi tay , tự nghĩ, sẽ bao nếu thể yêu thương và quan tâm như dì. nhớ thái độ ngày , hiểu điều khó mà xảy .
điều mong là thể nào, mà cũng chẳng thể đảo ngược thực tế. Dù lòng đau đến thế nào, tự nhủ chỉ còn cách mỉm , đối diện và tiếp tục sống.
Ra tới sân bay, King trả xe thuê vô quầy thủ tục. Chuyến bay Lampang–Bangkok chỉ hơn một giờ, máy bay tới Don Muang 11 giờ. Xuống máy bay, lấy hành lý xong, King chở ăn trưa ở trung tâm thương mại đưa về căn hộ.
“Cảm ơn vì chở tao về,” tháo dây an mở cửa xe cảm ơn King, bước xuống.
“Uea, để tao lên nhà chút ? Tao buồn ngủ, lái xe mệt.” Anh ngáp, cố tỏ uể oải, nhưng ánh mắt lóe lên tinh quái, thấy rõ ý đồ đang tính.
“Mày ngủ lăn lóc máy bay mà,” bắt ngay chiêu trò của . Mắt giả vờ buồn ngủ thế thôi! Chỉ là kiếm cớ lên phòng thôi.
“Trên máy bay ngủ ngon. Nếu tao lái xe về mà ngủ gật thì ? Đưa tao lên phòng chút …” lúng túng biện bạch.
“Mai gặp ở công ty nhé!” vội bước khỏi xe, khẽ.
Kể từ khi hai đứa thỏa thuận mới, King kỷ luật hơn, ít phàn nàn, nhưng thỉnh thoảng vẫn lén lút ôm ấp vài cử chỉ mật. Lúc thì viện cớ đường đông nên ôm chặt để ‘tránh va ’, trong khi thực tế chẳng ai qua cả, lúc thủ thỉ , giả vờ như chẳng gì, đóng kịch vô tội, và bây giờ lên phòng ?
Dù thích King, nhưng cũng cần đặt vài nguyên tắc , để dễ dàng mềm lòng. Những quy tắc , nghĩ, cũng sẽ là minh chứng rõ ràng nhất để xem tình cảm King dành cho thật . Anh chân thành, và thật sự thể kiên trì bao lâu. cho cơ hội, còn diễn biến tiếp theo thì phụ thuộc quyết tâm của .
Sáng hôm , dậy lúc 5 giờ rưỡi, tắm rửa đồ xong xuôi, chuẩn . Đang gương chải tóc thì điện thoại rung lên. Nhìn màn hình, là King gọi đến.
[Alo, chuyện gì ?]
[Tao đang ở chung cư mày .”]
khẽ nhíu mày, ngạc nhiên lời của .
Anh…đang đợi ở sảnh ?
King dứt câu cúp máy.
thở dài, cất bộ đồ tủ, vội vàng chạy xuống .
Trong sảnh chung cư, King mặc áo sơ mi tối màu cùng quần xám, ngay ngắn ghế sofa. Mái tóc đen mượt chải gọn gàng, bóng bẩy nhờ keo vuốt. Toàn tỏa một thứ ánh sáng chói mắt khiến ngang cũng ngoái nữa.
nép trong góc, lặng lẽ . King đó, chẳng màng ánh mắt tò mò xung quanh, chỉ mải mê nghịch điện thoại như thể cả thế giới chẳng liên quan gì đến .
Nếu quen King từ lâu, hẳn sẽ nghĩ hôm nay đoàn phim thuê chung cư để , bởi trai đến mức đủ chuẩn đóng vai nam chính trong một bộ phim thần tượng.
“Mày đến đây gì ?” Sau một lúc ngắm, thôi nữa, bước khỏi góc khuất. King ngẩng đầu khỏi điện thoại, nở ngay một nụ sáng rực.
“Tao đến đón mày .” Anh dậy, dáng cao lớn khiến , vốn 1m75, coi là tiêu chuẩn của phái nam Thái Lan, cũng thấy thấp một chút khi cạnh.
“Sao tự nhiên nghĩ đến chuyện tới đây đón tao ?” ngạc nhiên hỏi.
“Thì để ghi điểm chứ . Ngày Mai cũng theo đuổi Jade bằng cách , cuối cùng cũng thành công mà, đúng ?” Anh tinh quái.
“Ồ, thế mày nghĩ cách sẽ hiệu quả ?”
“Không nữa, chỉ thử xem thôi.” Anh nhướn mày, đưa tay như định đặt lên vai , nhưng thấy chằm chằm bàn tay , động tác lập tức đổi chiều, duỗi tay sang bên, động tác “mời” đầy tinh quái.
“Xe đậu ngay cạnh chung cư kìa, thôi!”
Nhìn thấy nụ nghịch ngợm mặt , lắc đầu. bước khỏi sảnh, tiếng huýt sáo vui vẻ phía . Chủ xe vẻ tâm trạng , theo huýt sáo. Thấy như thế, tim đập loạn nhịp.
Mánh khóe mập mờ khéo léo như lươn , thực sự ở bên lâu như .
“Uea!” Vừa phòng ban, bạn Jade chạy đến ôm chầm lấy , từ đầu đến chân tới ba thở phào nhẹ nhõm khi thấy bình an vô sự.
“Ôi trời! Thằng quỷ, gì thì bàn với tao chứ! Mẹ ơi, tao sợ c.h.ế.t khiếp luôn!!” Jade vẫn còn lắp bắp, nhưng nét mặt dịu .
“Tao xin .” mỉm , ngượng.
Jade vẫy tay coi như xong, khoác vai về chỗ, trong khi King cứ lững thững theo .
“Tao định với King đến tìm mày, nhưng tao còn phép, thì chẳng ai ở việc. Giao cho Mongkhon thì tao chịu, yên tâm tí nào!” Jade càu nhàu, hắng một tiếng, mắt sang chiếc bàn trống bên cạnh với vẻ bất mãn.
Từ ngày quen Jade, hiếm khi thấy nổi nóng như , bởi vốn thoải mái, chuyện Mongkhon bắt nạt cũng từng xảy mà kêu ca. Nhìn biểu hiện của Jade hôm nay, đoán chắc điều gì đó xảy khi vắng mặt mà .
“Mày cần theo tao, nếu mày thì tao mất cơ hội mất.” King nhẹ nhàng vuốt tóc Jade. Người đầu tóc bù xù sang liếc một cái đầy ức chế.
“Đồ chó! Nếu tao thì mày nó ở ? Tao …”
“Được , tao mời mày ăn nhé, ?” King vội vàng ngắt lời, Jade càu nhàu vẫy tay, miệng còn lẩm bẩm nửa câu vỗ mạnh vai King như tỏ vẻ hài lòng. Rồi Jade bắt đầu lôi danh sách nhà hàng , phân vân chọn chỗ, thì chẳng đưa ý kiến gì nhiều, thôi chọn chỗ nào đồ ăn ngon là .
Lần lượt các đồng nghiệp bắt đầu tới công ty. Ai gặp cũng nở nụ thiện, ánh mắt họ như , mừng vì . nhớ King gây sức ép với sếp để trừng trị tên Grit. cảm thấy ơn vì các đồng nghiệp lên. Dù cuộc sống ở khía cạnh khác mấy êm ả, vẫn ơn những đến bên . Có vẻ vẫn còn chút may mắn.
“Ê!! Anh về kìa!!!” Một giọng rộn ràng vang lên khi chuẩn bắt đầu giờ . Gun bước phòng, chào liếc thấy , vẫy tay gọi.
“Oa, mới ?!” Gun tiến tới chỗ , dáng cao ráo, đặt cùi chỏ lên bàn nghiêng tới trêu: “Tên gì thế? Có yêu ? Cho em tán thử !”
“Cút !” Jade, cạnh , nắm một cục kẹo trong lọ quăng Gun. Cậu vội né sang một bên, tỏ vẻ ngượng ngùng.
Sau màn dằn mặt, Gun , như chờ đợi câu trả lời. quyết định đùa một chút, nháy mắt với Gun thẹn thùng thì thầm, “Chưa… yêu .” Gun reo lên phấn khích: “Oa! Nếu …”
“Xin , mày nên theo đuổi khác .” Gun bỗng hụt lời, chỉ kịp lắc đầu.
Một giọng vang từ phía khiến cả phòng trầm . King xoay ghế, bọn , đôi mắt sâu của đăm đăm một hồi rút ánh sang đàn em, thẳng oai vệ và giọng nghiêm nghị: “Tao đang theo đuổi . Nếu ai đó tranh giành thì mau biến .”
“Woa!!!!”
Vừa dứt lời, từng tràng huýt sáo, tiếng hò reo chế nhạo vang lên bao quanh bốn phía. Trong khoảnh khắc, ảo giác như thời gian ngược năm ngoái, khi Mai lớn tiếng tuyên bố chính thức hẹn hò với Jade. khác với ngày đó, trêu chọc là . Xin cho c.h.ế.t quách !!!
“Không ngờ trong phòng lấy một nào quyến rũ chị Faii cơ đấy? Đáng tiếc quá!” Chị Faii cố tình nháy mắt, ánh trêu ghẹo rõ ràng. Gun lập tức hiểu ý, nhảy ngay trận chiến, hợp sức trêu chọc .
bặm môi, cố gắng giả vờ như , nhưng đôi má nóng ran.
Cả kỳ nghỉ King đều theo lên Lampang. đoán rằng hầu hết đồng nghiệp trong công ty đều bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ . Jade vội vã giải thích với rằng chúng chính thức hẹn hò, chỉ là chút “tìm hiểu”, nhưng dù chuẩn tinh thần để khác chọc ghẹo, đến khi thực sự đem trò công khai… vẫn khó mà chịu nổi.
Giờ thì hiểu cảm giác ngày đó của Jade khi trêu ghẹo …
“Nếu chịu tấn công sớm hơn thì giờ chịu cảnh ghen tuông thế !” Jade bĩu môi đầy khinh thường.
“Em hai vẫn chính thức yêu mà?” Gun lập tức chen ngang, giọng điệu khiêu khích. lúc , một cái chai keo rỗng bay vèo về phía Gun.
King bật dậy, thẳng đến túm lấy cổ áo đàn em, xách lên như xách gà con.
“Đủ ? Mau về việc !”
“Rồi, , !” Gun giơ tay đầu hàng, lóc cóc theo King. khi xuống, ánh mắt sáng lên như nảy sáng kiến, vội đầu đàn : “Anh King! Anh King! Hai quen bao lâu ?”
“Hai tháng.”
“Gì cơ?! thời điểm bọn em bắt đầu trêu hai gì mờ ám ?! ! Khi đó Jade còn mạnh miệng cá cược rằng nếu hai thật sự quen , ảnh sẽ giả ch.ó sủa nữa cơ!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/bed-friend-dung-dua-voi-lua/chuong-21-quyen-loi-cua-nguoi-yeu-chua-chinh-thuc-1.html.]
Vừa dứt câu, tiếng nhấp chuột của Jade chợt khựng giữa trung.
“Cái gì?! Không! Tao !” Jade lập tức rời mắt khỏi màn hình, cố tỏ bình tĩnh hết mức.
“Em nhớ mà, Jade thật đấy!” Gun quả quyết.
“ , chị cũng nhớ!” Chị Faii lập tức phụ họa.
“Không ! ! Không hề !!!”
“Ha! Có đang giả bộ mất trí nhớ kìa!” King đến mức thở , khiến nhân vật chính trong trò đùa tức đến mức phắt trừng mắt với .
“Người khác còn lừa chứ bản thì lừa nổi hả Jade?” Anh Bas nãy giờ im lặng cũng bật trêu chọc, khiến Jade chỉ còn nhăn mặt giơ tay xin tha.
“Trời ạ, chẳng mấy chỉ là mập mờ thôi ?! Sao xui xẻo thế …” lẩm bẩm lưng.
“Woa, mau lên !” Gun thúc giục.
“Rồi, , ! Tối nay sẽ !” Jade đành ủ rũ gục xuống bàn.
quanh, vô tình chạm đôi mắt sâu hun hút . Trong ánh trêu chọc ẩn giấu một luồng ấm áp khiến tim chợt loạn nhịp. vội mặt , giả vờ dỗ dành Jade để che giấu gương mặt nóng bừng. Không thể để thấy đang bối rối đến mức nào! Tuyệt đối !
Chiều muộn, khi công việc gần xong, giọng đầy tuyệt vọng của Jade vang lên: “Có nhất thiết nghiêm túc theo lời Gun hả trời…”
Bên ngoài, bầu trời dần sẫm tối. Trước mắt chúng , một chú ch.ó Thái mập mạp đang vẫy đuôi vui vẻ. Nó tên là Line. Jade thích thú chơi với nó, còn , vì dị ứng lông động vật, chỉ dám từ xa bạn nô đùa.
“Giữ bằng chứng mới giá trị chứ! Không thì ai trong phòng tin . Phải cho tới nơi tới chốn!” Gun lè lưỡi, hừ mũi khinh khỉnh, giơ điện thoại sẵn sàng. “Bao giờ thì chịu sủa đây? Em đợi mòn cả tay cầm máy đó!”
“Khoan !!!” Người ép đến đường cùng chỉ thở dài thườn thượt…
“Nhanh lên ! Muỗi kìa! Line cũng đang chờ đó!”
“Biết !” Jade dáo dác quanh, khom xuống, đối diện với chú ch.ó Line đang ngẩng đầu hớn hở. Nó là một chú ch.ó hoang quanh khu , từ bé lảng vảng gần tòa nhà công ty. Có lẽ bác bảo vệ với cô lao công thấy nó tội nghiệp nên thỉnh thoảng cho ăn, thành chú ch.ó quấn . Về , mua cho nó một cái vòng cổ, từ đó Line nghiễm nhiên trở thành “cư dân thường trú” của tòa nhà .
Jade Line với vẻ mặt như thể biến thành vô hình. Nhìn bộ dạng của , thấy tội nghiệp buồn . Cả ngày nay đồng nghiệp trêu chọc, bắt clip đấu sủa với Line, ít nhất “gâu” bốn năm tiếng mới coi như chấp nhận thử thách. Dù trong lòng , nhưng Jade là , bằng thì sĩ diện chẳng còn.
“King, về hết ?” Jade hỏi nhỏ, rõ ràng dám sủa giữa chốn đông . Thế là hôm nay King với nán chờ gần hết nhân viên tan mới clip, cho đỡ ngượng.
“Về cả ! Giờ chỉ còn chúng với bác bảo vệ thôi. Mau gâu , đồ ngốc!” King thúc giục.
“Đồ súc sinh! Thích ch.ó sủa đến thế thì mày sủa !” Jade quắc mắt.
“Gì cơ? Tao sủa !”
Tiếng ầm vang của King khiến Jade hình như đoản mạch. Chưa kịp phản ứng, lao lên đ.ấ.m đá King túi bụi ngay giữa bãi xe. King né la ó khiêu khích, chẳng vẻ gì là đuối sức.
Trời ạ, gần ba mươi tuổi mà còn như con nít, chẳng chịu trưởng thành gì cả!
“Hừ, mau sủa về !” King đưa điện thoại lên, hiệu bắt đầu . Jade thở hồng hộc, cố gắng lấy nhịp thở, cuối cùng đành xổm xuống cạnh Line.
“Ao… ao ao…!”
“Nghe chẳng giống ch.ó chút nào!” King chê bai.
“Tao vốn chó!” Jade trừng mắt.
“Chẳng giống tẹo nào! Làm !”
“Đồ khốn nạn King!!!”
“Hay là tao bắt mày sủa mặt cả phòng ban?” King nhướng mày uy hiếp.
Bị dồn ép, Jade mím môi, hít sâu mấy , ánh mắt kiên quyết, cất tiếng:
“Woooo! Wooooo…!”
“Trời ơi! Tao mà còn rách bụng! Hahahaha!” King ôm bụng ngã xuống đất, đến run cả . cũng nhịn nổi, bật theo, còn Line thì chẳng hiểu mô tê gì, chỉ hăng hái vẫy đuôi phụ họa.
“Cười đủ hả?! Đồ khốn!” Jade đỏ mặt, vành tai cũng đỏ bừng. Cậu đá thẳng King, nghiến răng: “Hài lòng ?! Đừng chọc tao nữa, đồ khốn kiếp!”
“Có ai ép mày , chính mày đồng ý sủa đấy chứ.” King cuối cùng cũng dậy, phủi bụi quần áo, vẫy tay cho Line chạy .
lúc mới tiến gần, ghé đầu đoạn clip , còn Jade thì vò đầu bứt tai đầy ngượng ngập.
Thật hiểu cảm giác của . Nếu là , chắc cũng hổ đến c.h.ế.t mất.
“Đoạn gửi cho Mai xem mới , cho vợ ngốc đến thế nào!” Giọng trầm thấp của King vang lên, khiến Jade giật bắn, mắt trợn tròn.
“Trả đây!!” Jade nhào tới giật điện thoại, nhưng King bấm nút gửi.
“Muộn ! Cậu xem !” King ranh mãnh. “Ô, Mai trả lời ! Cậu bảo ‘Sủa dễ thương hơn cả ch.ó thật cơ!’. Đây là đang khen châm chọc …”
Jade nhăn mặt, đôi mắt nhỏ đảo tới lui King, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ về câu trả lời .
“Rõ ràng là khen !” lên tiếng an ủi. Dù Jade gì thì Mai cũng sẽ ủng hộ và khích lệ . Dù câu trả lời chút kỳ lạ, nhưng chắc Mai sẽ bao giờ khiến Jade buồn lòng.
“Nếu chắc chắn thì tự hỏi chồng . Thôi, về nhà thôi nào!” King phẩy tay hiệu cho cả hai chúng .
“Biết !” Jade xách túi, giơ ngón tay giữa về phía King, đó vẫy tay chào , bước chân nhẹ nhõm rời khỏi tòa nhà.
“Được , vợ , chúng cũng về thôi!” King sang , miệng nở nụ .
“Tao vợ mày!”
“Chúng thử hết tư thế , em nhớ ?” Hắn từ từ áp sát, thở phả bên tai , giọng trầm khàn. vội nghiêng đầu tránh , hạ thấp giọng:
“Nếu quan hệ xong mà cũng gọi là vợ, thì chắc giờ mày ít nhất mười bà vợ .”
“Tao thừa nhận, ha ha ha!” King bật , đôi mắt sâu thẳm đầy dịu dàng: “ từ giờ sẽ thêm ai nữa. Anh chỉ thích em, chỉ em thôi.”
là đồ điên!
“Nói thì , tao chờ xem đây.” cố gắng giữ bình tĩnh, trả lời bằng giọng điệu bình thường, nhưng chân vô thức bước nhanh về phía xe của King đỗ cách đó xa. Sau lưng, tiếng sảng khoái của vẫn văng vẳng.
Không thể nào… nên phát hiện …
“Thư giãn , tai của Anon đỏ lên kìa.”
“…”
Tin ? Ghét c.h.ế.t mất!
“Đông quá!” King than phiền khi chúng bước một trung tâm thương mại ở khu Silom. Lúc gần bảy giờ rưỡi tối, công nhân viên giờ chen chúc đổ về đây, tìm chút gì đó lót .
“Cuối tháng mà vẫn còn tiền ăn ở trung tâm thương mại cơ đấy.” lia mắt khắp nơi tìm chỗ trống. Tình cờ trông thấy một quán mì ramen vắng khách, liền kéo tay King:
“Ăn ở đây ?” sang hỏi, nhưng thấy trả lời. Quay , thì bắt gặp King đang cau mày, ánh mắt dán chặt một trai cách đó xa.
“Mày gì thế? Người đó là ai?” theo ánh mắt King. Đó là một trai mặc áo sơ mi, trông giống dân công sở, tuổi tác cũng xấp xỉ chúng . Khi bắt gặp ánh của , mỉm . King thấy hết, liền hừ một tiếng khó chịu nơi cổ họng.
“Tao . cứ chằm chằm mày.” King sang, giọng căng thẳng, đôi mày rậm nhíu , gương mặt điển trai thoáng hiện vẻ giận dữ, khí thế bao phủ mang theo sự bá đạo khó cưỡng.
Khóe môi bất giác cong lên, cố tình hỏi: “Mày thích ?”
“Thích cái gì chứ!” King hít một thật sâu, cố gắng trấn tĩnh, đó chăm chú: “Nếu khác chằm chằm tao, mày sẽ thấy bình thường ?”
“Thì cũng chỉ là thôi mà, ?” Câu trả lời của khiến khóe môi King giật giật.
“Vậy nếu tao khác thì ?”
“…” Câu hỏi khiến khựng . Ban đầu còn nghĩ chẳng , nhưng tại lúc tim ngập ngừng đến thế…
Một lát , c.ắ.n môi đáp:
“Đó là quyền của mày. Chúng vốn ở trong một mối quan hệ chính thức. Mày quyền trông đợi khác.”
Thật , mỗi cô gái nào đó chủ động tiếp cận King, đều thấy trong lòng bất an. chính miệng , chúng hề yêu đương chính thức, thì chịu trách nhiệm cho lời . Nếu thật sự thích ai khác, hoặc thử hẹn hò, chẳng quyền ngăn cản nổi cơn ghen tuông.
“Thế thì với ‘ yêu chính thức’, chúng thể những gì? Làm cùng những gì?” Anh nghiêm túc hỏi.
im lặng một lúc mới đáp:
“Tìm hiểu thói quen của , thường xuyên gọi điện, cùng ngoài…”
“Có thể ghen ?” King hỏi dồn.
“…”
“Tao nghĩ là .” Thấy trả lời, tự đưa đáp án . Ánh mắt King khóa chặt lấy , giọng trầm ấm vang lên:
“Điều đó nghĩa là mày cũng thể ghen với tao. Bởi vì chỉ cần ai mày, tao đều thấy khó chịu.”
“…”
“Dù mày tao gì gì, chỉ cần . Chúng thể dần dần dung hòa . Vì chúng chỉ đang vui chơi cho qua ngày. Uea, tao thật lòng với mày. Ngoài mày , tao ý định tìm thêm bất kỳ ai khác.”
Lời khiến trái tim bên trái đập dồn dập, tựa như con nai nhỏ lạc rừng. khẽ gật đầu, khóe môi vô thức nhếch lên. Dù King từng qua nghiêm túc với , nhưng nhắc nữa, vẫn thấy lòng vui ngập tràn.
“Tao mày để tâm đến danh phận. Nếu mày coi chúng là yêu chính thức, ngại cấm đoán tao điều điều , thì bây giờ mày cứ cho tao một danh phận ! Tao luôn sẵn sàng!”
Khi đến câu cuối, nụ môi biến thành một kiểu xa đắn. lập tức tắt ngấm nụ , trừng mắt cái tên mặt ngoắt sang chế độ xa.
“Tao sẵn sàng.”
“Mày thật nhẫn tâm! Không thấy sự chân thành của tao ?” Anh vội bộ mặt đau khổ.
khẽ lắc đầu, coi như trả lời, chỉ quán mì ramen phía , đổi đề tài:
“Đi ăn thôi, tao đói .”
Vừa định bước , King níu .
“Uea.”
“Tao ?”
“Tao thể nắm tay mày ?” Anh chìa bàn tay lớn mặt .
cúi xuống đôi tay rắn chắc , ngẩng lên, ánh mắt phần bối rối.
“Muốn nắm tay mày để khác thôi nữa. Thật phiền phức.” King cau mày, giọng mang chút ghen tị.
khẽ , đặt tay lòng bàn tay .
“Được thôi.”
Ngay khoảnh khắc , gương mặt điển trai nở nụ ấm áp. King đan chặt từng ngón tay tay , siết lấy một cách vững vàng, dắt về phía quán mì.
lặng lẽ cúi đầu bàn tay nhỏ bé của nắm chặt. Nhiệt độ từ lòng bàn tay lan sang, khiến tim lập tức ấm áp lạ thường.
Còn chuyện danh phận… Ừm… Có lẽ bây giờ tiến triển như nhanh quá. Vậy thì… cứ để chờ thêm một chút nữa thôi!