Bế Nhầm Rồi Phải Không? - Phần 2:

Cập nhật lúc: 2025-08-18 12:32:34
Lượt xem: 195

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

Về đến nhà, ngả xuống giường.

Tối nay đúng là một đêm thần kỳ. Thiết Đản phục chân giường, xoa đầu nó, trong lòng thấy đặc biệt mãn nguyện. May mà cuối cùng thuận lợi đưa nó về.

Một tuần .

Sáng sớm, bạn Châu Châu gọi điện tới: “Khương Lộc, mau dậy, hôm nay chúng dạo phố.”

dọn đồ trả lời: “Không .”

Châu Châu: “Hôm nay chẳng nghỉ ?”

: “Câu lạc bộ thú cưng hôm nay hoạt động ngoài trời, tớ đưa Thiết Đản tham gia.”

Từ khi đưa Thiết Đản về, nó vẫn hờ hững với .

Phải nhanh chóng bồi dưỡng tình cảm. Hoạt động cũng khá , là cơ hội .

Cúp máy, mặc đồ thể thao, đeo ba lô, dẫn Thiết Đản ngoài. Địa điểm ở bãi cỏ ngoại ô phía tây. bắt taxi đến thì khá nhiều ở đó. Các loại chó chạy tung tăng cỏ, nam nữ tụm trò chuyện. Khung cảnh ấm áp.

còn đang tìm tổ chức, thì Thiết Đản bỗng lao vụt .

nó kéo loạng choạng, suýt ngã.

“Thiết Đản! Làm gì thế?!”

Nó coi như thấy, phấn khích chạy về phía nào đó.

Cuối cùng, nó dừng phắt một con Husky, mặt mày nịnh nọt.

ngẩng đầu, ngạc nhiên trai mặt.

“Cảnh sát Tề?”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Anh mặc áo hoodie và quần thể thao, suýt nhận .

Anh mỉm : “Trùng hợp nhỉ, gọi là Tề Việt .”

cũng vội : “ là Khương Lộc.”

Thì Tề Việt cũng là thành viên câu lạc bộ thú cưng. Thế giới thật nhỏ.

hỏi: “Hôm nay ?”

Anh: “Nghỉ phép mấy hôm, tiện dẫn Thúy Hoa chơi.”

sững : “Thúy Hoa?”

Anh chỉ về hai con Husky đang chơi đùa hết sức vui vẻ.

“Chó của , tên Thúy Hoa.”

giơ ngón cái: “Cũng gu giống đấy.”

Lúc , Thiết Đản đang theo sát m.ô.n.g Thúy Hoa, cái đuôi lắc thành chong chóng.

7.

Trên bãi cỏ rộng vài chướng ngại nhỏ. Hoạt động bắt đầu, MC bảo dắt chó chạy thử vượt chướng ngại.

Nhìn đội Border Collie phóng như bay, cũng thấy ngầu quá, bèn vuốt đầu Thiết Đản: “Thiết Đản, đòi con tranh tài, nhưng ít hãy chạy hết đường, đừng mất mặt nhé.”

Tề Việt : “Husky thì ngốc, thật khá thông minh.”

cúi đầu Thiết Đản, nó đang lăn lộn trò mặt Thúy Hoa.

Ừm, cũng thông minh… nhưng nhiều lắm.

Thấy lo lắng, Tề Việt : “Không , lát nữa cho Thúy Hoa chạy , cô để Thiết Đản chạy theo nó, chắc chắn .”

Mắt sáng lên.

trai còn bụng, yêu chít mất thôi!

Đến lượt đội Husky, một dãy, quả thật là cảnh khó tả. Những ánh mắt “trí tuệ” khiến khó lòng thẳng.

Tiếng còi vang lên, Thúy Hoa lao , Thiết Đản hoảng hốt vội chạy theo.

Một một , chạy rời.

ngoài quan sát, bật một tiếng “chậc”.

Thiết Đản , con Thúy Hoa nắm thóp đấy.

Nhờ Thúy Hoa, Thiết Đản cũng thuận lợi thành nhiệm vụ. lấy đồ ăn vặt cho chúng mỗi con một ít.

Vừa xổm xuống thì tiếng huýt sáo vang lên.

Linh cảm trỗi dậy.

Sau lưng vang lên tiếng náo động. đầu , hơn chục con Border Collie lao như bay. Mà thì đang đúng ngay đường chạy của chúng.

8.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/be-nham-roi-phai-khong/phan-2.html.]

Quả nhiên, vận xui buông tha. Một con Border Collie lao quá nhanh, tông thẳng lưng .

“A!” kêu lên, ngã sõng soài xuống đất.

“Khương Lộc!” Tề Việt gọi, vội chạy tới đỡ dậy: “Cô ?”

Bàn tay nắm chặt cánh tay , nhiệt độ nóng rực xuyên qua áo.

ngẩn , vội cúi đầu phủi áo: “Không .”

Ôi trời, mất mặt quá.

Anh cau mày, giọng trầm xuống: “Tay cô chảy m.á.u .”

“Hả?” sững , giơ tay lên xem. 

Cổ tay quả thật trầy rách, rớm máu. Lúc nãy mất mặt quá nên chẳng cảm thấy gì.

“Không , nghiêm trọng.” 

giấu tay ống tay áo. Tề Việt nắm chặt hơn.

mang băng cá nhân.”

Chưa kịp phản ứng, kéo tới balo của . Anh cúi lục tìm, cạnh ngơ ngẩn . Lông mày nhíu , nghiêm túc đến mức… chút cuốn hút.

“Khương Lộc?” 

vội hồn: “Có!”

Anh cầm băng cá nhân, kéo tay áo lên.

giật : “ tự .”

“Cô ở cổ tay, tiện.”

Vừa , xé băng cá nhân. Thấy , cũng im lặng giơ tay .

Biết từ chối cũng vô ích.

Tề Việt việc gì cũng hết sức nghiêm túc. Cách dán băng cá nhân cứ như đang tháo bom. Ngón tay thon dài vô tình lướt qua mu bàn tay .

Tê tê ngứa ngứa.

Tim chợt hẫng một nhịp.

rút tay về, bật dậy vươn vai. Động tác gượng gạo, biểu cảm cũng cực kỳ tự nhiên.

Anh ngẩn : “Sao thế?”

vội lảng sang chuyện khác: “Ahaha, hôm nay thời tiết thật ha.”

Anh gật đầu: “ .”

quanh: “Hai đứa chơi vui quá, Thiết Đản chắc hẳn…”

bỗng khựng , hốt hoảng chạy quanh tìm.

“Thiết Đản ?!”

Tề Việt cũng sững , đảo mắt một vòng.

“Thúy Hoa cũng biến mất .”

9.

Cuối cùng, chúng tìm thấy chúng trong bụi lau gần đó. Cỏ rối tung, hiện trường rõ ràng khỏi bàn.

dắt Thiết Đản, sang Tề Việt và Thúy Hoa, hổ độn thổ.

Vừa mới thoáng ý nghĩ “mờ ám” với , kịp gì thì Thiết Đản … với Thúy Hoa .

là “ một nhà, thì chẳng cùng cửa.”

run rẩy đưa điện thoại: “Thật sự xin , chúng lưu liên lạc nhé? Sau Thúy Hoa chuyện gì, cứ báo .”

Tề Việt gì, lấy điện thoại từ tay .

dám ngẩng lên biểu cảm của , chắc chẳng vui vẻ gì.

Anh trả điện thoại, vội nhét túi, thử dò hỏi: “Con Thúy Hoa nhà triệt sản ?”

Tề Việt: “Chưa.”

Xong đời.

Thiết Đản cũng .

: “Thật sự xin , nghịch tử nhà gây họa .”

Tề Việt vẫn im lặng. lén ngước … Ơ? Anh đang ?

Thấy , vỗ vai : “Đừng lo, vốn dĩ cũng định tìm bạn phối giống cho Thúy Hoa. Giờ Thiết Đản, tiết kiệm công sức.”

Không để an ủi thật lòng, nhưng cũng thấy nhẹ nhõm hẳn.

Loading...