Bệ Hạ, Người Phát Ngôn Của Ngài Đã Online Rồi - Phần 1

Cập nhật lúc: 2025-12-13 10:50:41
Lượt xem: 97

Ta là một Tài nhân sủng ái trong hậu cung.

Vốn tưởng sẽ phung phí cả đời trong hậu cung, ai ngờ ngày thứ hai nhập cung, mở miệng giọng trở nên khàn đặc, mạnh mẽ: “Tần !”

“Giọng của tần !”

Ta bụm miệng cảm thán thâm cung quả nhiên là chốn ăn thịt , bắt đầu gặm luôn từ cổ họng của lên !

Ta đầu thì thấy bệ hạ sầm mặt, nhẹ nhàng hỏi : “Ngươi gì giọng của trẫm?”

Sao từ trong miệng phát giọng của ?

Ta từng bệ hạ bắt chước giọng khác mà?

1

Cha cần cù siêng năng Khởi Cư lang suốt mười lăm năm, cả đời công mới cỏ thể đưa cung.

Càng t.h.ả.m hơn nữa là tuyển tú vốn chỉ là màn che mắt để tìm đưa nữ nhi của Thừa tướng si mê bệ hạ nhiều năm cung.

Ai ngờ hôm tân đế Bùi Ngật nổi cơn điên nào, chỉ đích danh giữ trong cung, còn phong Tài nhân.

Ta hiểu với gia thế của , nên giống cha , tranh giành để bảo vệ tính mạng.

nào ngờ, ngày hôm mở mắt, mới mở miệng gọi một tiếng “Lê Thanh”, Lê Thanh sợ hãi chạy khắp điện lục soát.

“Cô nương, giấu nam nhân giường ?”

Ta cũng hốt hoảng, khàn giọng gọi thêm một tiếng “Lê Thanh”.

Đầu Lê Thanh lắc lắc như trống bỏi: “Cô nương, nô tỳ, nô tỳ thật sự dám giấu nam nhân trong cung!”

Ta vén màn sa lên: “Lê Thanh, là !”

Vẻ mặt Lê Thanh kinh ngạc: “Cô nương, biến thành nam nhân ?”

Có lẽ nụ mặt thể hiện rõ sự bất lực, Lê Thanh chợt phản ứng : “Cô nương, hại ?”

Ta gật đầu, vội vàng bảo Lê Thanh tìm Thái y.

Lê Thanh vội vã vội vã về, rằng bộ Thái y viện đều đến Cần Chính điện.

Ta giật : “Ta mới nhập cung hai ngày thành Thái phi ?”

Lê Thanh xua tay : “Nô tỳ kịp dò hỏi, nhưng bên ngoài tiếng chuông tang.”

Ta khàn giọng thở dài.

Lê Thanh cũng thở dài theo: “Cô nương, t.h.ả.m hơn nữa là trong cung nâng cao đạp thấp, đều dồn hết cung Quý phi, còn chỗ chúng … chỉ cho một giỏ màn thầu trắng.”

Ta tiếp tục khàn giọng thở dài.

Cuộc sống ban cho khổ nạn, sẽ nhai nghiến sạch khổ nạn !

Ta cất cao giọng gọi Lê Thanh nhóm lửa: “Hôm nay chúng nướng bánh màn thầu ăn!”

miếng bánh màn thầu nướng ngoài cháy trong mềm đưa miệng, ngoài tường cung truyền đến giọng Quý phi.

“Bệ hạ ở trong cung tiện nhân ?”

“Chắc chắn bệ hạ khuôn mặt hồ ly tinh của nàng mê hoặc ! Tiện nhân!!”

Ta nhồm nhoàm nhai cảm thán, quả hổ là Hoàng đế.

Sáng nay còn gọi một đống Thái y đến xem bệnh, giờ thể triệu phi tần hầu hạ ?

2

Mãi đến ngày thứ năm, Lê Thanh mới kéo một tiểu Thái y đang đường đến Thái y viện để xem giọng cho .

Tiểu Thái y vọng, văn, vấn, thiết một hồi, kết luận là do nóng trong , nóng tận lên cổ họng.

Lúc còn lẩm bẩm dạo ai cũng mắc bệnh .

Ta bảo Lê Thanh dùng cam thảo phơi khô trong viện pha thì thấy Quý phi phẫn nộ mắng ngoài tường.

“Bệ hạ còn gì mà mấy ngày gần đây bận rộn chính sự nên đặt chân đến hậu cung. Giờ ở trong cung tiện nhân ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/be-ha-nguoi-phat-ngon-cua-ngai-da-online-roi/phan-1.html.]

Ta lấy gầu đong cam thảo, khe khẽ hỏi Lê Thanh: “Phi tần cung nào mà sủng ái đến thế? Sao đây từng qua?”

Ttai Lê Thanh ửng đỏ, né sang một bên.

“Cô nương đừng gần nô tỳ như thế, nô tỳ cứ cảm giác như nam nhân đang ghé sát tai nô tỳ chuyện.”

Ta càng thêm thích thú, rướn qua cù lét Lê Thanh.

“Không chừng ngươi còn cái giọng cả đời đấy, còn mau thích ứng !”

Lúc hai bọn đang đùa nghịch vui vẻ, phía truyền đến một tiếng ho khan.

Đại thái giám Sầm Nội thị bên cạnh tân đế Bùi Ngật vẩy phất trần: “Bệ hạ đến!”

Ta Bùi Ngật trong bộ long bào màu vàng tươi thì sững sờ một chút vội vàng hành lễ.

cái giọng của dám mở miệng thỉnh an kinh động thánh giá.

May mà Lê Thanh phản ứng nhanh chóng: “Khởi bẩm bệ hạ, gần đây tiểu chủ nhiễm bệnh ho, nên lời.”

Ta cố tình vẻ yếu đuối ôm n.g.ự.c ho khan hai tiếng.

giây tiếp theo, khi Bùi Ngật lên tiếng, đầu óc tê liệt luôn.

“Ngươi đến giải thích cho trẫm tại giọng của trẫm ở chỗ ngươi.”

Mặt Bùi Ngật lạnh tanh, the thé chất vấn: “Ngươi dùng yêu thuật gì?”

Ta thấy giọng nữ quen thuộc phát từ miệng Bùi Ngật, sợ đến nỗi nhịn nâng cao giọng: “Bệ hạ?”

“Người trộm giọng của tần ?!”

Lời dứt, bên ngoài đầy một hàng Vũ Lâm vệ .

“Bệ hạ, chúng thần đến hộ giá.”

Bùi Ngật đen mặt phất tay cho lui xuống.

“Vậy ngươi cũng tại hoán đổi giọng với trẫm ?”

Ta gật đầu.

Bùi Ngật xách cổ áo , giọng dịu dàng pha chút vội vã: “Ngươi theo trẫm .”

Ta cái giọng quen thuộc mà xa lạ “trẫm trẫm trẫm”, nhất thời thẫn thờ.

Ta tự dưng xưng đế ?

3

Ai cũng , giọng thể đổi cảm nhận của khác về một .

, khi Bùi Ngật dùng giọng thuật sự tình cho Quốc sư , chỉ thấy giống như một tiểu thái giám dung mạo tuấn mỹ, còn là loại trẳng trẻo đáng yêu phi tần hậu cung yêu thích nữa.

Có lẽ Quốc sư cũng nghĩ giống , mím môi kìm nén liên tục gật đầu với Bùi Ngật.

Bùi Ngật bất lực chọc trán : “Ngươi !”

mở miệng một câu, Quốc sư phá lên: “Ha ha ha ha ha ha.”

“Phụt ha ha ha ha, giọng của bệ hạ ai gọi một tiếng Bùi Tổng quản chứ!”

Ta hổ Bùi Ngật: “Bệ hạ, chủ yếu là ngày thường tần vẫn chuyện như thế mà.”

Bùi Ngật hít sâu một : “Sau thêm từ đệm nữa. Ưỡn n.g.ự.c ngẩng đầu lên! Nói chuyện khí thế! Từ ngày mai, ngày nào ngươi cũng đến thiên điện Cần Chính điện to sách luận để luyện khí thế.”

Quốc sư lau nước mắt vì , từng thấy chuyện bao giờ, tạm thời giải quyết về sư môn để lật xem sách cổ.

Ta vẻ mặt âm trầm của Bùi Ngật, ngỏ ý cùng, chủ yếu là ở đây sợ Bùi Ngật móc hòng mất.

Bùi Ngật túm lấy cổ áo : “Triều chính định, ngươi ở miệng cho Trẫm.”

Ta đang mơ hồ để miệng cho , Bùi Ngật lạnh lùng lên tiếng: “Sầm Phú Hải, lấy một bộ y phục cho Võ Tài nhân, ngày mai tiện thượng triều.”

Ta nuốt nước bọt: “Long… long bào? Là tần ngài thượng triều ? Vậy thì bảo Thượng Y cục cho tần một đôi giày đế cao.”

Sầm Nội thị sợ đến nỗi bịt miệng nhưng , nhảy múa xua tay một hồi giải thích: “Nô tài lấy một bộ y phục nội giám cho . Bệ hạ là giả trang thành tiểu thái giám hầu bệ hạ thượng triều.”

Loading...